Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 716: Tặng quà

Vương Chí Cường nghe Hoắc Cảnh Xuyên phủi sạch quan hệ với mình như thế, suýt nữa hộc máu.
Mà Hứa Đạt Nhạc nhìn thấy Hoắc Cảnh Xuyên tới, nhanh chóng ôm đồ chạy tới trước mặt anh:
“Đoàn trưởng Hoắc, của anh đây.”
“Làm tốt lắm.”
Hứa Đạt Nhạc nghe Hoắc Cảnh Xuyên khích lệ, nếu phía sau có cái đuôi mà nói, có lẽ đã vểnh tận trời cao.
Hoắc Cảnh Xuyên đi tới trước bàn, mở tay nải ra, chỉ trong nháy mắt trong không khí tràn ngập mùi thịt.
Mà Hứa Đạt Nhạc và Vương Chí Cường ngửi được mùi thơm, lập tức đi tới bên này.
“Lão Hoắc, thơm quá.” Trong lúc Vương Chí Cường nói chuyện, còn không biết cố gắng nuốt nước bọt.
Khi Hoắc Cảnh Xuyên nhìn thấy rõ đồ trong túi quần áo, vẻ mặt ngẩn ra, trong lòng tràn ngập cảm động.
Thịt khô, mì xào, tương nấm hương, lạc…
Hoắc Cảnh Xuyên nhìn thấy đống đồ, ý nghĩ đầu tiên chính là làm nhiều đồ như vậy, mệt chết cô gái nhỏ rồi.
“Lão Hoắc, mẹ anh đối xử với anh thật tốt.” Vương Chí Cường nhìn đống đồ ăn, khiến anh ta hâm mộ muốn chết.
Nhưng mà vì quá thơm, khiến anh ta muốn tiến lên đoạt lấy.
Mà Hứa Đạt Nhạc cũng thế, vì sợ mình không khống chế được ăn vụng, tầm mắt gian nan rời khỏi đồ ăn:
“Đoàn trưởng Hoắc, em còn có việc nên đi trước.”
Hứa Đạt Nhạc nói xong, muốn chạy đi.
Thật sự là ở đây nhiều thêm một giây, ngửi mùi thôi cũng là một loại dày vò.
“Đợi đã.”
Hoắc Cảnh Xuyên gọi Hứa Đạt Nhạc lại, lấy một túi thịt khô đưa cho anh ta.
Lúc trước khi Lục Hướng Noãn chuẩn bị đồ, đã suy xét tới việc Hoắc Cảnh Xuyên sẽ tặng cho người ta, cho nên cô cho thịt khô vào túi đựng nửa cân một.
“Đoàn trưởng Hoắc.” Hứa Đạt Nhạc nhận được đồ đôi mắt phiếm hồng.
“Mấy món này là đối tượng của tôi làm, không cần cảm ơn tôi, cảm ơn cô ấy ấy.” Khi Hoắc Cảnh Xuyên nhắc tới Lục Hướng Noãn, trong giọng nói tràn ngập kiêu ngạo.
“Đối tượng, lão Hoắc, anh có đối tượng ư? Sao tôi không biết, mau nói rõ đi.”
Vương Chí Cường nghe Hoắc Cảnh Xuyên nói có đối tượng, trong lúc nhất thời không thèm ăn nữa, eo cũng không chua xót nữa, ngay cả cơ thể già cũng trở nên linh hoạt hơn, tiến lên kéo áo Hoắc Cảnh Xuyên vội vàng hỏi.
“Buông tay.”
“… A…”
“Tay của anh.” Khi Hoắc Cảnh Xuyên nói chuyện, ánh mắt nhìn xuống dưới.
Lúc này Vương Chí Cường mới kịp phản ứng mình đang làm gì, nhanh chóng buông tay ra.
“Mau nói cho tôi một chút chuyện của anh, đối tượng tên là gì? Nhà ở đâu? Trông xinh đẹp không? Có đối tượng khi nào thế…”
“Ồn ào.” Hoắc Cảnh Xuyên lạnh lùng nói hai chữ, sau đó dùng thịt khô lấp kín miệng của Vương Chí Cường.
“Lão Hoắc… Ăn ngon…” Vương Chí Cường nhai hai cái theo bản năng, đôi mắt lập tức tỏa ra ánh sáng.
“Tay nghề của em dâu cũng không tệ lắm, lại cho tôi hai miếng nếm thử đi, vừa rồi không nếm ra được tư vị.”
Hoắc Cảnh Xuyên ném cho anh ta một lọ tương nấm hương còn có túi thịt khô: “Tối nay thêm đồ ăn.”
Ngay sau đó Hoắc Cảnh Xuyên cho hết đồ vào trong ngăn tủ của mình khóa lại.
“Lão Hoắc, không phải là vừa rồi anh đi tìm sư trưởng Lưu đưa báo cáo kết hôn đấy chứ?”
Vương Chí Cường ăn thịt khô trong tay, sau đó chạy tới trước mặt Hoắc Cảnh Xuyên trêu ghẹo.
“Ừm.”
“Vậy khi nào em dâu tới đây tùy quân?”
“Không biết.” Hoắc Cảnh Xuyên cau mày nói.
“Sao có khả năng không biết được, anh là người đang nổi dưới trước sư trưởng Lưu mà, phải biết rằng tổ chức đang rầu thúi ruột vì hôn sự của anh đấy.
Hiện giờ anh vất vả lắm mới kết hôn, tổ chức vui sướng còn không kịp, báo cáo kết hôn không phải là một giây sẽ phê cho anh ư.”
Những lời này của Vương Chí Cường là nói thật.
“Nhỡ đâu thì sao?”
“Nhỡ đâu cái gì, trừ phi tình hình của em dâu hơi đặc biệt, không thông qua thẩm tra…” Lúc này Vương Chí Cường kịp phản ứng mọi chuyện không thích hợp.
“Đúng vậy, không thẩm tra qua? Anh muốn nói thành phần nhà em dâu hơi đặc biệt sao?”
Hoắc Cảnh Xuyên nhìn Vương Chí Cường hiếm khi thông minh một lần, gật đầu: “Ừm.”
“Mẹ kiếp, vậy thì khó rồi đây, tình hình của em dâu thế nào anh nói tôi nghe đi, nhìn xem tôi có thể giúp được gì không.” Lúc này Vương Chí Cường cũng đứng đắn hơn.
Cho dù là vì thịt khô sau này, anh ta cũng phải giúp một chút.
Mà Hứa Đạt Nhạc ôm thịt khô nhìn thấy Hoắc Cảnh Xuyên và Vương Chí Cường có chuyện muốn nói, thì nhanh rời đi, thuận tiện còn đóng cửa lại.
“Hiện giờ không có ai, anh nói tình hình của em dâu cho tôi nghe xem.”
Vương Chí Cường nhìn thấy Hứa Đạt Nhạc rời đi, thì vội hỏi.
Hoắc Cảnh Xuyên nhìn anh ta một cái, sau đó chỉ dăm ba câu đã nói rõ mọi chuyện.

Bạn cần đăng nhập để bình luận