Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 92: Nuốt vào

Cuối cùng cô còn lục lọi động tiền của con chuột mà Hồ Hữu Tiền giấu, thậm chí còn có ít thỏi vàng, Lục Hướng Noãn hoàn toàn không khách sáo nhận lấy hết.
Mãi đến khi không còn tiền, cô mới thu tay nhanh chóng mở cửa rời đi.
Chuyến đi này có thể nói là thu hoạch tràn đầy, Lục Hướng Noãn về đến nhà nhanh chóng tiến vào không gian, cởi quần áo bẩn thỉu trên người ra, sau đó đứng bên cạnh linh tuyền dùng xà phòng tắm sạch lần nữa.
Mãi đến khi rửa sạch than đen trên người mình, cô mới từ bỏ.
Nhưng mà cô đứng trước gương, phát hiện mình lại trắng hơn chút nữa.
Dùng máy sấy sấy khô tóc xong, bôi tinh dầu không có mùi hương, tết thành hai cái bánh quai chèo rủ xuống trước ngực, Lục Hướng Noãn thay quần áo lúc trước mình mặc.
Nhìn hộp sắt có khóa lấy được từ giường Lục Quốc Khánh lúc trước, Lục Hướng Noãn tìm cái búa đập lấy nó.
Chẳng qua trên tay cô không có nhiều sức lực, đập mấy lần mới đập được khóa long ra, Lục Hướng Noãn ném cây búa sang một bên nhanh chóng mở ra.
Kết quả bên trong là một xấp đại đoàn kết thật dày, còn có sáu bảy thỏi vàng, nhưng hấp dẫn nhất vẫn là vòng tay phỉ thúy.
Cho dù Lục Hướng Noãn không hiểu gì về châu báu trang sức, nhưng có thể nhìn ra được giá trị xa xỉ của nó, ít nhất phải mấy trăm vạn.
Nhưng đối với cô hiện giờ thì không có tác dụng gì, hơn nữa qua hai năm nữa thứ này chính là tai họa, nhà ai có thì nhà đó gặp xui xẻo.
Cho nên cô tìm hộp cất đi.
Thời gian trong không gian là yên lặng, Lục Hướng Noãn ngồi trên đất tính toán của cải của mình, nói một cách chính xác là của cải của Lục Quốc Khánh và Hồ Hữu Tiền.
Nhưng mà ngại quá, hiện giờ đều là của cô, mà cô cũng không áy náy, bởi vì bản thân cô máu lạnh ích kỷ từ trong xương cốt, chỉ muốn mình sống tốt hơn chút.
Huống hồ đây đều là bọn họ nợ nguyên chủ, một mạng đổi ít đồ như vậy, không quá đáng chút nào.
Lục Hướng Noãn vui sướng đếm tiền trong tay, bên Lục Quốc Khánh cộng thêm lễ hỏi của Hồ Hữu Tiền, tổng cộng là 4300 tệ.
Mà bên Hồ Hữu Tiền cũng không khác mấy, có 4500 tệ.
Nói cách khác cộng tổng cộng, hiện giờ trong tay cô có gần 9000 tệ, cộng thêm phiếu và vàng trong tay, cô lập tức thành tiểu phú bà.
Lục Hướng Noãn một mình tiêu hóa tin tức tốt này xong, sau đó chui ra khỏi không gian, mà trong tay cô có thêm một viên thuốc viên trắng trong.
Nhìn chằm chằm nó một lúc lâu, cô trực tiếp nuốt vào.

Nếu lão già đầu trọc đáng khinh dầu mỡ kia thích gương mặt này của cô, vậy cô làm hỏng gương mặt này không phải là xong sao?
Ra tay tàn nhẫn với mình, mới có thể ác hơn với người khác, phải giống sói mới tồn tại được.
Dù sao thuốc biến đẹp biến xấu mà học trưởng nghiên cứu phát minh đều có thời gian giới hạn, cộng thêm linh tuyền trong không gian của cô có thể khiến người ta đẹp hơn, chưa tới một tháng có thể khôi phục như ban đầu, thậm chí còn đẹp hơn.
Chỉ một lát sâu dược hiệu phát tác, không nghĩ tới thứ này còn có tác dụng phụ, có thể cảm nhận được cơ thể mình thay đổi cùng với đau đớn xâm nhập tận xương cốt.
Đau đớn khiến cô muốn đấm tường, muốn kéo học trưởng trở về đánh cho một trận, nhưng trước mắt cô chỉ có thể nhanh chóng móc Ibuprofen ra nuốt vào, mới miễn cưỡng chịu đựng được.
Không biết qua bao lâu cảm giác đau đớn trên cơ thể Lục Hướng Noãn mới hoàn toàn biến mất, gối đầu đã thấm ướt mồ hôi, còn chưa kịp soi gương cô đã hôn mê ngủ say.
Dù sao cả đêm bận rộn đi trộm đồ rồi.
“A…” Tiếng kêu phá chân trời ngang trời xuất thế.
Vương Phượng Kiều trợn mắt nhìn căn phòng trụi lủi, ngay cả chăn trên người cũng biến mất, nghĩ rằng mình còn chưa tỉnh ngủ theo bản năng, véo mạnh đùi mình một cái.
Rất đau, không phải đang nằm mơ, chuyện này khiến bà ta sợ tới mức trực tiếp la lên.
Mà Lục Quốc Khánh đang ngủ say bị bà ta đánh thức, không thèm mở mắt đạp bà ta một cái:
“Câm miệng.”
Sau đó trở mình tiếp tục ngủ.
Vương Phượng Kiều cũng không rảnh lo đau, nhanh chóng đi lay Lục Quốc Khánh:
“Lão Lục, tỉnh dậy đi, xảy ra chuyện lớn, trong nhà có trộm.”
“Cô đủ chưa, phiền muốn chết, ngủ một giấc cũng không ngủ yên, cô…” Lục Quốc Khánh bị bà ta lăn lộn không có kiên nhẫn, ngồi dậy nổi giận với bà ta, kết quả còn chưa dứt lời đã bị hình ảnh trước mắt dọa ngốc.
Ông ta nhanh chóng lật tiền trong gối đầu của mình theo bản năng, kết quả trong gối đầu bị ông ta đào sạch, cũng không phát hiện hai ngàn tệ kia.
Sau đó không rảnh lo đi giày đi chân trần xuống giường, nhìn gầm giường.

Bạn cần đăng nhập để bình luận