Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 955: Vì sao lại nói tới chuyện ly hôn?

Cô ở lại với cô ấy thêm một lát, xác định cô ấy không nghĩ quẩn trong lòng mới rời đi.
Chẳng qua cô không về nhà, cũng không đến phòng thí nghiệm, mà đến văn phòng của Lưu Quốc Diệu.
Đi đến cửa văn phòng, Lục Hướng Noãn nâng tay lên lại hạ xuống.
Chuyện của hai vợ chồng bọn họ, một người ngoài như cô xen vào có thích hợp không?
Đặc biệt cô còn là loại người ghét phiền phức, cô tới đây thực sự thích hợp ư?
Sau khi tiến hành đấu tranh tâm lý một lát, Lục Hướng Noãn nghĩ tới không lâu trước Hồ Ái Hương không màng an nguy của bản thân chắn trước mặt cô, cuối cùng cô vẫn nâng tay lên.
Theo tiếng gõ cửa của cô, Lưu Quốc Diệu buồn bực không vui trong phòng mở cửa, thấy rõ người đến là Lục Hướng Noãn xong, cả người anh ta suy sụp ngồi trên ghế, biểu cảm uể oải ỉu xìu.
Lục Hướng Noãn thấy Lưu Quốc Diệu không nói lời nào, thì chủ động nói: “Sư trưởng, anh và chị dâu làm sao vậy? Chị dâu đang ở nhà đòi tự tử…”
Lưu Quốc Diệu nghe thấy thế trái tim đập lỡ một nhịp, muốn chạy đi xem nhưng bị Lục Hướng Noãn nhìn ra được, kịp thời ngăn cản anh ta lại.
“Chị dâu không sao, đã được tôi khuyên nhủ, hiện giờ có lẽ đã ngủ.”
Lưu Quốc Diệu thở phào nhẹ nhõm một hơi, ngay sau đó cả người xụi lơ ngồi trên ghế, đau khổ nắm tóc.
Anh ta đã để cô ấy rời đi, sao cô ấy còn không hài lòng.
Lục Hướng Noãn thấy phản ứng này của anh ta, thì biết trong chuyện này chắc chắn có hiểu lầm gì đó:
“Sư trưởng, rõ ràng là anh rất lo lắng cho chị dâu, nhưng vì sao lại nói tới chuyện ly hôn?”
Lưu Quốc Diệu cúi đầu nặng nề nói: “Chị dâu cô là người rất tốt, là tôi không tốt, chỉ là tôi muốn ly hôn mà thôi, không có nguyên nhân gì.”
Chuyện tối qua anh ta không thể nói với bất cứ người nào, tốt xấu gì cũng làm vợ chồng nhiều năm, anh ta phải nghĩ tới tình cảm, nghĩ đến đây trái tim của Lưu Quốc Diệu như bị ai đó bóp chặt.
Đau đến mức anh ta sắp không thở nổi.
“Người chết còn phải chết rõ ràng, anh nói một câu ly hôn là muốn đuổi chị dâu đi, nhỡ đâu chị dâu nghĩ quẩn trong lòng, đến lúc đó người hối hận cả đời sẽ là anh.”
Lục Hướng Noãn nói xong thì rời đi, bởi vì cô nhìn ra được Lưu Quốc Diệu không muốn nói với cô, cho nên cho dù cô hỏi thế nào cũng là lãng phí miệng lưỡi.
Lục Hướng Noãn ra khỏi văn phòng của Lưu Quốc Diệu thì đi thẳng tới căn cứ thí nghiệm của cô, tiếp tục thí nghiệm còn dang dở của mình.
Mà Lưu Quốc Diệu ngồi trên ghế, không nói câu nào, ngay cả Vương Chí Cường tới báo cáo công việc đều bị anh ta đuổi đi, thực sự không có tâm trạng.
Trong đầu thoáng hiện lên những ngày sống chung với nhau giữa anh ta và Hồ Ái Hương.
Đột nhiên anh ta như phát điên chạy ra ngoài, chưa tới năm phút đã về nhà.
Lưu Quốc Diệu nhìn Hồ Ái Hương ngồi ở mép giường gạt lệ, trái tim đau đớn như bị kim đâm, ngay sau đó tiến lên trước, không hề nghĩ ngợi ôm cô ấy vào lòng mình.
Là anh ta sai rồi.
Hồ Ái Hương ngẩn ra một lát trước, ngay sau đó tràn ngập kháng cự muốn đẩy anh ta ra.
Nhưng mà Lưu Quốc Diệu ôm chặt lấy, không chịu buông ra, Hồ Ái Hương tức tới mức chỉ có thể nắm chặt tay đấm anh ta.
“… Lưu Quốc Diệu… Rốt cuộc là anh muốn làm gì…” Hồ Ái Hương lệ rơi đầy mặt.
Không phải anh ta mở miệng nói ly hôn sao, hiện giờ lại làm thế này làm gì, Hồ Ái Hương đột nhiên cảm thấy mình mệt mỏi quá.
“Vợ à, anh sai rồi, anh là súc sinh, anh không phải người, anh không nên đưa ra ý ly hôn với em.”
“Ngàn sai vạn sai đều là lỗi của anh, em đừng rời khỏi anh…”
Lưu Quốc Diệu nói xong thì tát vào mặt mình hai cái, gương mặt đã sưng to, Hồ Ái Hương đau lòng nhanh chóng kéo tay anh ta ra.
“Lưu Quốc Diệu, rốt cuộc là anh muốn làm gì! Là muốn bức chết em mới được sao?”
Lưu Quốc Diệu nói: “Chúng ta không ly hôn, được không, em coi như những lời anh nói hôm qua là đang đánh rắm, đúng, chính là đánh rắm.”
“Ly hôn là anh nói, hiện giờ không ly hôn cũng là anh yêu cầu, Lưu Quốc Diệu, anh coi em thành cái gì.”
“Em là vợ anh, đời này đều là vợ anh.”
Hồ Ái Hương nói: “Vậy anh nói xem, vì sao tối qua lại đưa ra ý ly hôn?”
Cho dù chết, cô ấy cũng muốn chết rõ ràng.
Lưu Quốc Diệu đột nhiên trở nên ấp úng, ánh mắt trốn tránh không dám nhìn thẳng vào mắt Hồ Ái Hương.
Chuyện này khiến Hồ Ái Hương càng thêm chắc chắn Lưu Quốc Diệu có chuyện lừa mình, chỉ thấy cô ấy hừ lạnh một tiếng:
“Không nói đúng không, vậy được rồi, bây giờ đi làm thủ tục ly hôn.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận