Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 182: Sủi cảo nhân rau hẹ trứng gà

Phía trước cách không xa chính là hợp tác xã mua bán, Lục Hướng Noãn bảo Vương Quốc An ở đây đợi cô một lát, không đợi Vương Quốc An kịp phản ứng cô đã chạy không thấy bóng dáng.
Hiện giờ không thể lấy mấy thứ trong không gian ra, cho nên Lục Hướng Noãn trực tiếp lấy tiền còn có phiếu mua lọ đồ hộp to ở hợp tác xã mua bán, còn đóng gói nửa cân bánh hạch đào, xách theo ra.
Sao có thể mua đồ rẻ được.
Vương Quốc An nhìn thấy cô nhóc xách đồ mới kịp phản ứng vừa rồi cô đi làm gì, lập tức nổi giận:
“Tốn nhiều tiền mua đồ linh tinh làm gì, trong nhà đều có.”
“Cháu không mua nhiều lắm, chú Vương, chỉ có mấy thứ này thôi, lần sau chắc chắn sẽ không.”
“Vậy được rồi, đã nói lần sau lại tới, không thể mang đồ tới.”
Lục Hướng Noãn ngoan ngoãn gật đầu.
Lúc này trên mặt Vương Quốc An mới dịu dàng hơn chút, sau đó dẫn theo Lục Hướng Noãn về nhà.
Chỗ Vương Quốc An ở là khu người nhà, từng dãy phòng, nhưng mà đều là nhà trệt, đây là phía trên chia cho ông ấy.
Cho nên khi Lục Hướng Noãn đi theo Vương Quốc An còn chưa tới cửa nhà, thì hấp dẫn rất nhiều ánh mắt.
“Lão Vương, người bên cạnh ông là ai thế?” Lý Vệ Quốc người có quan hệ tốt với Vương Quốc An mở miệng hỏi.
“Thân thích nhà tôi.” Vương Quốc An sợ mọi người dọa cô bé này sợ, cho nên vừa nói xong là nhanh chóng dẫn Lục Hướng Noãn rời đi.
Lão Vương chết tiệt này lại lừa ông ấy, còn thân thích nhà mình chứ?
Thân thích nhà ông ấy đã sớm chết thành bụi, chắc chắn là có chuyện gì đó, lại lén mình làm chuyện gì đó mất mặt rồi.
Nếu không phải hiện giờ ông ấy không đi nổi, cho dù thế nào ông ấy cũng sẽ đi xem lần này Vương Quốc An định làm trò quỷ gì, Lý Vệ Quốc nghĩ thầm trong lòng.
“Đây là?” Lưu Thúy vợ Vương Quốc An nhìn thấy cô nhóc bên cạnh chồng mình, có chút ngây ngẩn cả người.
Nhưng mà thật sự khá xinh đẹp, đẹp hơn những người mà bà ấy gặp nhiều, nhưng mà không quên tiếp đón hai người vào nhà.
Vương Quốc An vừa đi, vừa giới thiệu với vợ mình:
“Đây là thanh niên trí thức tôi nói với bà lần trước, vừa vặn gặp được ở đường, tôi lập tức dẫn con bé về.”
“Cháu chào thím.” Lục Hướng Noãn trấn định tự nhiên chào hỏi.
“Chẳng trách hai ngày nay mỗi ngày lão Vương đều nhắc tới, nếu là thím gặp thím cũng thích.” Lưu Thúy cười nói, sau đó nhanh chóng đến phòng bếp rửa sạch táo con trai con dau mang về lần trước, nhét vào tay Lục Hướng Noãn.
“Ở nhà thím không cần khách sáo, cứ coi như nhà mình là được.”
Lục Hướng Noãn không biết nên nói tiếp thế nào, chỉ có thể cười cầm quả táo không ăn.
Lưu Thúy nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn của cô, quả thực trái tim mềm nhũn.
Đây mới là con gái bà ấy muốn sinh nhưng luôn không sinh được, nghĩ như thế bà ấy không nhịn được liếc xéo Vương Quốc An bên cạnh.
Đều tại thứ phía dưới ông ấy không còn dùng được, thử nhiều lần như thế cũng không thấy thành quả.
Nhiều năm như vậy chỉ sinh được một đứa con trai vẫn luôn khiến bà ấy tức giận, bà ấy hoài nghi có phải đời trước nợ Vương gia bọn họ, nên đời này tới chuộc tội hay không.
Mà Vương Quốc An cúi đầu nghĩ một lát, nhưng ông ấy không nghĩ ra mình chọc tức vợ ở điểm nào.
Thật sự là tới trung niên càng lúc càng khó hiểu, hình như lần trước con ông ấy nói gọi là thời kỳ mãn kinh gì đó.
Ông ấy ngồi đây nhìn, càng nhìn càng giống, trong lòng âm thầm quyết định sau này nên tránh xa quả bom nổ ngay này một chút, ngàn vạn lần không thể trêu chọc.
Nếu không đến cuối cùng chịu ấm ức là bản thân ông ấy.
Lục Hướng Noãn ngồi nói chuyện với bà ấy một lát, thấy sắp tới giờ ăn cơm, Lưu Thúy nghĩ tới trong nhà còn có rau hẹ ngày hôm qua bà ấy mua, vừa vặn làm sủi cảo nhân rau hẹ trứng gà.
Lục Hướng Noãn vừa nghe thấy thế, lập tức đề ra ý kiến muốn giúp đỡ.
Lưu Thúy đâu nguyện ý, tới cửa ai lại để khách làm việc, cho nên sống chết không cho Lục Hướng Noãn đến phòng bếp.
Cuối cùng vẫn là Vương Quốc An ở bên cạnh nói: “Khách sáo như vậy làm gì, người một nhà cả, hôm nay chúng ta cùng nhau làm sủi cảo.”
Mà Lục Hướng Noãn cũng khó nén được chờ mong nhìn Lưu Thúy, Lưu Thúy bị cô nhìn trái tim mềm nhũn, cũng thuận thế đồng ý, đồng thời liếc mắt nhìn Vương Quốc An.
Đợi buổi tối, bà ấy lại tính sổ với ông ấy.
Nhưng mà Lưu Thúy sợ làm bẩn quần áo của Lục Hướng Noãn, vì thế tìm tạp dề đeo vào cho cô.
Lưu Thúy nhào bột mì, nhưng mà trộn lẫn ít bột ngô vào trong bột mì trắng, mà Lục Hướng Noãn và Vương Quốc An thì ngồi trên ghế nhỏ xử lý rau hẹ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận