Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 624: Phiền phức

Lục Hướng Noãn nghĩ một lát đồ trong nhà, cảm thấy không thiếu gì, nhưng nghe Hoắc Cảnh Xuyên hỏi như vậy quyết định đi mua ít kẹo trái cây.
Lúc này sắp ăn tết, cô sợ sẽ có người tới cửa chúc tết.
“Được.”
Hai người một trước một sau đi tới hợp tác xã mua bán, thời tiết rất lạnh, nói một câu cũng hà hơi ra khí lạnh, nhưng mà cho dù ở dưới hoàn cảnh tệ như vậy, trên đường phố vẫn rất náo nhiệt.
Phía trước hai bọn họ vô cùng náo nhiệt, đợi Lục Hướng Noãn và Hoắc Cảnh Xuyên đi tới gần xong, phát hiện đám người đang phê phán hai ông cháu.
Cả người hai ông cháu đều là máu, đặc biệt là ông cụ kia có vẻ sắp hấp hối, nhưng mà mấy người vây quanh bọn họ đều không buông tha cho hai bọn họ, vẫn lấy mấy tội danh ra phê phán bọn họ.
Người xung quanh càng là cảm xúc tăng vọt chẳng phân biệt đúng sai ném đá, ném lá cải thảo thối lên người hai ông cháu.
Lục Hướng Noãn nhìn thấy cảnh này, gương mặt xanh mét.
“Đi thôi.” Hoắc Cảnh Xuyên nói xong thì rời đi.
Mà Lục Hướng Noãn không nói chuyện, theo sau Hoắc Cảnh Xuyên rời đi, nhưng mà trong đầu đều là ánh mắt tim như tro tàn của hai ông cháu.
Hoắc Cảnh Xuyên có thể phát hiện ra cô gái nhỏ không vui, nhưng với tình hình hiện giờ người nào cũng không thể thay đổi được.
Trừ phi, trừ phi…
Lục Hướng Noãn không có tâm trạng đi tới hợp tác xã mua bán, bảo người bán hàng lấy cho mình nửa cân kẹo trái cây không cần phiếu.
Mà Hoắc Cảnh Xuyên thì đoạt trả tiền trước Lục Hướng Noãn.
Lục Hướng Noãn nhìn tiền trong tay mình, cô thở dài một hơi cứng rắn nhét tiền vào tay Hoắc Cảnh Xuyên.
Hoắc Cảnh Xuyên nhìn tiền trong tay, khóe miệng nhếch lên nụ cười khổ, cuối cùng cô gái nhỏ vẫn phân chia rõ ràng với mình.
Hoắc Cảnh Xuyên bất đắc dĩ cất tiền đi, ngay sau đó mua hai lọ đào vàng cho cô gái nhỏ.
Khi Hoắc Cảnh Xuyên muốn rời đi, người bán hàng Tiểu Lý liếc mắt một cái thấy được anh trong đám người.
Đúng là trông quá bắt mắt, còn có chiều cao 1m85 kia nữa, ở trong đám người trông không khác gì hạc trong bầy gà.
Người bán hàng Tiểu Lý nghĩ tới bánh bao thịt mình ăn của Trương Yến mấy ngày trước, cùng với hứa hẹn cô ta cho mình, thì nhanh chóng đi tìm Trương Yến.
Nhưng mà nhìn một vòng phát hiện cô ta lại không ở đây, có lẽ là đến nhà vệ sinh lười biếng.
Nhưng người bán hàng Tiểu Lý không muốn buông tha cơ hội lần này, ai biết lần sau phải đến ngày tháng năm nào mới gặp được, vì thế đánh bạo tiến lên ngăn cản Hoắc Cảnh Xuyên.
Mà Lục Hướng Noãn bên cạnh Hoắc Cảnh Xuyên, cô ta không thấy được.
Chẳng qua người bán hàng Tiểu Lý cản xong thì hối hận, thật sự là người đàn ông này có gương mặt lạnh lùng như có thể ăn thịt người, vừa nhìn ở khoảng cách gần như vậy bắp chân cô ta run lên.
“Đồng chí? Có việc gì sao?” Hoắc Cảnh Xuyên kịp phản ứng nhìn về phía Lục Hướng Noãn bên cạnh trước tiên, khi thấy vẻ mặt cô như thường mới xem như thả lỏng.
Chẳng qua đối mặt với người phụ nữ ngăn cản đường đi của anh, anh không tốt tính như vậy.
“Tôi… Tôi…” Bà cố nội của tôi ơi, em nhanh tới đây đi, người bán hàng Tiểu Lý thống khổ kêu rên trong lòng.
Rất rõ ràng lúc này Hoắc Cảnh Xuyên đã không còn kiên nhẫn, thấy cô ta ấp úng không nói lời nào thì xoay người muốn đi.
“Đồng chí, anh không thể đi, đồng chí…” Người bán hàng Tiểu Lý thấy anh rời đi, nhanh chóng cao giọng gọi anh.
Âm thanh to tới mức khiến đám người mua đồ ở hợp tác xã đều vội vàng nhìn về bên này.
“Không quen biết, đi thôi.” Hoắc Cảnh Xuyên nhìn thấy cô gái nhỏ lộ ra vẻ bát quái, giải thích.
Trùng hợp chính là Trương Yến trốn trong nhà vệ sinh lười biếng xách quần đi ra, liếc mắt một cái nhìn trúng Hoắc Cảnh Xuyên cao lớn.
Cô ta nhanh chóng chỉnh lại quần áo, tóc của mình, hít sâu một hơi sau đó đi tới trước mặt Hoắc Cảnh Xuyên, đánh bạo chào hỏi Hoắc Cảnh Xuyên:
“Chào đồng chí, là tới hợp tác xã mua đồ sao? Anh muốn mua thứ gì, em có thể giới thiệu cho anh.”
Người đàn ông này thật đẹp trai, chỉ có người đàn ông như vậy mới xứng chạm vào Trương Yến này.
Lúc này Trương Yến cảm thấy cuối cùng cô ta cũng đợi được chân mệnh thiên tử của mình, cho dù thế nào, hôm nay cô ta đều phải bắt lấy người đàn ông trước mắt này.
Đối với tư sắc của mình, Trương Yến tràn ngập tự tin.
Mà người bán hàng Tiểu Lý nhìn thấy Trương Yến cuối cùng cũng tới, cộng thêm còn bắt chuyện với người đàn ông kia, trong lòng mới xem như thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Sau đó cô ta thành công lùi tới trước quầy của cô ta, tiếp tục bận việc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận