Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 923: Để anh làm cho

Là nước có ga vị quýt, bên trên có hình một con gấu trắng khờ khạo, bình thủy tinh, nắp sắt, đặc biệt lưu hành ở thời buổi hiện giờ.
Trong lòng Hoắc Cảnh Xuyên lo lắng cho Lục Hướng Noãn, cho nên mua đồ xong là trở về, anh chạy rất nhanh trên trán còn thấm đẫm mồ hôi.
Nhưng mà Hoắc Cảnh Xuyên cũng không để bụng, anh ngồi xuống mở nắp chai nước có ga ra, đặt trước mặt Lục Hướng Noãn:
“Vợ à, em uống đi.”
Lục Hướng Noãn không uống mà tìm nhân viên phục vụ nói muốn hai cái cốc, rót nước có ga vào trong hai cái cốc này.
Cô đẩy một cốc tới trước mặt Hoắc Cảnh Xuyên, cốc còn lại thì há to miệng uống.
Uống nước có ga xong cả người Lục Hướng Noãn thoải mái hơn không ít.
Một chữ, sướng.
Ngay cả ợ cũng ợ ra vị quýt.
Hoắc Cảnh Xuyên đẩy cốc tới trước mặt Lục Hướng Noãn: “Vợ à, anh không khát, em uống đi.”
“Không uống mà nói, thì đổ đi.” Lục Hướng Noãn mới nói xong, đồ ăn được bưng tới bàn bọn họ.
Khi vịt quay được bưng tới, mùi thơm của đồ ăn lan ra, Lục Hướng Noãn ngửi thôi đã chảy nước miếng, thực sự là cơ thể của mình không biết cố gắng.
Phải biết rằng bình thường không bạc đãi nó, mỗi ngày ăn ngon uống tốt cung phụng, ai biết miệng vẫn thèm như thế.
Ngay khi Lục Hướng Noãn chuẩn bị tự mình lấy ăn, nhưng không ngờ bị Hoắc Cảnh Xuyên ngăn cản:
“Để anh làm cho.”
Lục Hướng Noãn không khách sáo vui lòng nhận lấy ý tốt của anh, thậm chí còn đưa ra yêu cầu:
“Được, anh đừng cuốn hành nhé.”
“Ừm.” Hoắc Cảnh Xuyên chấm thịt vào nước chấm, đặt trên trên bánh, lại gắp thêm ít dưa leo vào, sau đó quấn lấy đưa tới trước mặt Lục Hướng Noãn.
Da giòn thịt mềm, béo mà không ngấy là ấn tượng đầu tiên khi vào miệng Lục Hướng Noãn.
Ăn ngon!
Không hổ là cửa hiệu vịt quay lâu đời lừng danh trong ngoài nước, mọi người xếp hàng cũng muốn ăn, ăn ngon hơn vịt quay 30 tệ một con cô mua ở siêu thị lúc trước.
Quả thực là khác nhau một trời một vực.
Đương nhiên giá cũng bày ở đó, dù sao có câu nói rất đúng, hàng tốt giá không rẻ, của rẻ là của ôi.
Không chú ý một lát, vịt quay được cuốn trong tay Lục Hướng Noãn đã bị cô ăn hết.
Mà Hoắc Cảnh Xuyên thấy vợ thích ăn, thì bắt đầu công việc đút vợ ăn của anh, nghĩ thầm lần sau anh còn phải dẫn vợ tới đây ăn nữa.
So sánh ra, mấy món ăn khác bọn họ gọi, Lục Hướng Noãn cảm thấy chỉ tầm trung, nhưng mà cô đói quá mức ăn một lát đã cảm thấy cũng được.
Dưới nỗ lực của cô và Hoắc Cảnh Xuyên, mấy món đồ ăn và cơm cùng với vịt quay đều ăn hết.
Lục Hướng Noãn ăn uống no đủ cảm thấy cuối cùng mình cũng sống lại, cả người tràn ngập sức lực.
Ngay khi Lục Hướng Noãn đứng dậy muốn rời đi, bị Hoắc Cảnh Xuyên gọi lại.
“Làm sao vậy?”
Hoắc Cảnh Xuyên móc khăn tay trong túi ra, lau khô bẩn dính trên khóe miệng Lục Hướng Noãn mới mở miệng:
“Khóe miệng có gì này.”
Hai người dán sát như vậy, gần đến mức Lục Hướng Noãn nghe thấy được tiếng thở dốc của anh.
Nghĩ tới hành động ái muội của bọn họ vừa rồi, gương mặt của cô lập tức đỏ lên.
Lục Hướng Noãn ý thức được mình vẫn còn đang ở bên ngoài vội lùi về sau hai bước, xoay người chạy nhanh ra ngoài.
Hai má trong trắng lộ hồng, lại phối với gương mặt quốc sắc thiên hương, khỏi phải nói mê người cỡ nào.
Ít nhất Hoắc Cảnh Xuyên nhìn cơ thể căng thẳng, toàn thân căng cứng.
Nhìn thấy vợ đi ra ngoài, Hoắc Cảnh Xuyên vội vàng đuổi theo.
Trên đường có rất nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm Lục Hướng Noãn, chuyện này khiến Hoắc Cảnh Xuyên tức đến mức nghiến răng, gương mặt như hung thần ác sát lướt qua đám người theo bản năng, giống như tuyên thệ chủ quyền cô là của mình với mọi người.
Anh thực sự muốn nhốt cô lại, tất cả tốt đẹp chỉ có thể cho mình anh xem.
Mấy người nhát gan lập tức cúi đầu, còn người lớn gan hơn chút nữa thì không dám liếc mắt nhìn, chỉ dám liếc trộm một cái.
Thực sự là sát khí trên người người này quá nặng, giống như trên tay từng dính mấy mạng người, bọn họ không thể trêu vào nên tránh đi thật xa.
Lúc này Hoắc Cảnh Xuyên mới cảm thấy trong lòng vui sướng một chút, ngay sau đó dẫn Lục Hướng Noãn đến trung tâm thương mại lớn nhất Bắc Kinh.
Thời buổi này có một ít ước định thành quy định, đó chính là tất cả sức lực của cả nước chi viện thủ đô Bắc Kinh, thủ đô ưu tiên trung tâm thương mại.
Nói một cách rõ ràng chính là, đồ ở khắp nơi cả nước bạn đều có thể mua được ở đây.
Nếu ở đây không mua được, vậy thì bạn đừng đến nơi khác làm gì.
Mặt khác giá cả cũng rõ ràng.
Cũng chính vì chuyện này, trong trung tâm thương mại người tới người lui, đầu người dựa gần đầu người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận