Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 919: Người nước ngoài tóc vàng mắt xanh

Có đôi khi Lục Hướng Noãn không chỉ một lần nghĩ thầm trong lòng, nếu xuyên qua vì sao không xuyên đến triều Thanh, gặp Ung Chính thời kỳ niên thiếu cùng với con đường để lên ngôi đầy nguy hiểm được sử sách ghi chép lại.
Dù sao cũng là xuyên qua, coi như là một trận rèn luyện.
Đến cuối cùng Lục Hướng Noãn đánh mất ý nghĩ này.
Ở niên đại này cô có thể sống thật tốt, nếu thực sự xuyên tới triều Thanh cấp bậc nghiêm ngặt, nếu xuyên thành đại tiểu thư thế gia còn đỡ, nếu bất hạnh xuyên thành nha hoàn nô tỳ, với tính cách không chịu để mình thiệt của cô đã sớm chết 800 lần.
cho dù có không gian cũng không bảo vệ được cô, bởi vì cô không có khả năng trốn không gian cả đời, cho nên tổng hợp lại niên đại này vẫn tốt hơn.
Ít nhất gặp Hoắc Cảnh Xuyên, cùng với một số người đối xử tốt với cô.
Hoắc Cảnh Xuyên thấy Lục Hướng Noãn nhìn đến ngây người, cũng không mở miệng quấy rầy cô, tiếp tục đi cùng cô dạo Dưỡng Tâm Điện, ánh mắt từ đầu tới cuối đều nhìn Lục Hướng Noãn.
Ở trong mắt anh, phong cảnh đều là bình thường.
Bởi vì lại đẹp tới mấy, cũng kém người duy nhất anh yêu trong đời này trước mắt.
Mãi đến khi Lục Hướng Noãn bất tri bất giác đi dạo hết Dưỡng Tâm Điện một lần, hai người mới di chuyển đến địa điểm khác.
Cố Cung rất rộng, còn chưa đi dạo một nửa chân của Lục Hướng Noãn đã bắt đầu lên men đau đớn.
Cộng thêm đồ ăn buổi sáng đã sớm tiêu hao hết, lúc này bụng cô đã sôi lên.
Hoắc Cảnh Xuyên nghe thấy tiếng kêu, khóe miệng ngậm cười nhìn Lục Hướng Noãn:
“Đói bụng à.”
Lục Hướng Noãn không nghĩ tới mình sẽ bị bắt tại trận, gương mặt ửng đỏ gật đầu, sau đó khôi phục như thường.
Nếu Hoắc Cảnh Xuyên không ở đây mà nói, cô còn có thể tìm một chỗ tiến vào không gian ăn gì đó.
Nhưng mà Hoắc Cảnh Xuyên không chỉ ở đây, còn luôn đi theo bên cạnh cô, ngoại trừ đi vệ sinh hai người tách ra một lát xong, thời gian còn lại vẫn luôn ở bên nhau.
Nếu không phải nhà vệ sinh nữ cấm đàn ông đi vào, Lục Hướng Noãn đoán Hoắc Cảnh Xuyên sẽ đi vào cùng cô.
Không biết tên này dính người như vậy là học từ ai, ít nhất lúc trước cô không phát hiện Hoắc Cảnh Xuyên còn có mặt như vậy.
Thực ra Hoắc Cảnh Xuyên vẫn luôn là như vậy, chẳng qua Lục Hướng Noãn không chú ý tới mà thôi.
Hoắc Cảnh Xuyên đề nghị:
“Vậy chúng ta đi ra ngoài đi, cũng không còn sớm nữa, muốn đi dạo thì lần sau chúng ta lại tới, sau này vẫn còn thời gian.”
Lục Hướng Noãn gật đầu đồng ý.
Đi dạo lâu như vậy, cô đi dạo cũng hơi mệt mỏi, cảnh nhìn tới nhìn lui cũng không khác mấy, cũng nên tìm chỗ ăn no bụng đã, vì thế hai người lại vòng một vòng chuẩn bị đi ra.
Có hai cửa ra Cố Cung, một cái là Thần Võ Môn, một cái khác là Đông Hoa Môn, Lục Hướng Noãn chọn Đông Hoa Môn gần cô nhất.
Khi cách Đông Hoa Môn còn khoảng 200 mét, một đám người tóc vàng mắt xanh không biết tru lên cái gì, Lưu Tuyết Đình mặc quần áo lao động của nhân viên Cố Cũng vì không nghe hiểu bọn họ đang nói tiếng chim thì sốt ruột, nước mắt đảo quanh hốc mắt.
Nhưng mà vẫn không quên trấn an mấy người trước mặt, chẳng qua nhìn có chút ông nói gà bà nói vịt, đều không nghe hiểu đối phương nói gì.
Bầu không khí lập tức trở nên khẩn trương.
Lục Hướng Noãn vừa vặn đi tới gặp phải, tuy không học tiếng Anh theo hệ thống chuyên môn, nhưng khi cô học đại học, cô thi tiếng Anh CET-4-6 với hơn 600 điểm.
Hơn nữa khi đi cô cũng thường xuyên đi học tiếng Anh trong trường, cho nên Lục Hướng Noãn vừa vặn nghe hiểu lời bọn họ nói.
Bọn họ nhờ công viên công tác giúp đỡ, bạn bọn họ đau đớn nằm lăn lộn trên đất, hiện giờ bọn họ cần bác sĩ.
Vốn dĩ ra cửa chơi không muốn xen vào việc của người khác, Lục Hướng Noãn nghĩ tới nghĩ lui lúc này Hoa Quốc đang nỗ lực thiết lập quan hệ ngoại giao với nước ngoài, sau khi trầm tư mấy giây vẫn đứng ra.
Ở trong chuyện này, có lẽ mỗi người Hoa Quốc đều làm ra lựa chọn giống như cô.
Lục Hướng Noãn tiến lên trước dùng tiếng Anh nói: “Tôi là bác sĩ, có thể giúp mấy anh.”
Tuy khẩu ngữ nói không tốt lắm, nhưng giao lưu cơ bản vẫn được, chẳng qua thời gian dài như vậy không nói chuyện, có chút mới lạ.
Hoắc Cảnh Xuyên ở bên cạnh hoàn toàn không nghĩ tới vợ mình có thể nói chuyện với người nước ngoài, ánh mắt vô cùng khiếp sợ, nhưng mà nhanh chóng khôi phục như thường.
Vợ anh, rốt cuộc là còn có chuyện gì anh không biết nữa?
Hoắc Cảnh Xuyên cười khổ nói, đồng thời trong lòng dâng lên cảm giác càng thêm nóng vội.

Bạn cần đăng nhập để bình luận