Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 61: Lục Hướng Noãn thắng tuyệt đối

Hôm nay chỉ là dùng chút mưu mẹo trừng phạt đám người này, khiến bọn họ biết Lục Hướng Noãn cô không phải người dễ chọc, đại chiêu còn ở phía sau đợi bọn họ.
Nghĩ tới kế hoạch sau đó, Lục Hướng Noãn kích động tới mức muốn xoa tay.
Lúc này đám chị Mã cũng bình tĩnh lị, nếu thật sự dẫn Lục Hướng Noãn đến tìm lãnh đạo trong xưởng đòi lẽ phải, trừng trị Lục Quốc Khánh vậy thì cuộc sống sau này của cô bé kia càng thêm khổ sở.
Cuộc sống của nhà bọn họ cũng không tốt lắm, lại thêm một miệng ăn thật sự không biết phải làm thế nào.
Còn không bằng nhân lúc này gõ bọn họ nhiều chút, khiến sau này bọn họ không dám làm chuyện táng tận lương tâm như thế.
“Hướng Noãn, con yên tâm đi, sau này cha sẽ che chở cho con, nếu không cha chết đi cũng không có mặt mũi gặp người mẹ đã chết của con.” Sau khi Lục Quốc Khánh nói xong thì khóc to.
Đúng là mèo khóc chuột giả từ bi, nói không chừng trong lòng đang nghĩ làm thế nào giết chết mình ấy chứ.
Lục Hướng Noãn nghĩ như vậy, nhưng vẫn rất “phối hợp” diễn hết với ông ta.
“Thật ư? Sau này con thật sự có thể ăn no ư? Còn có thể ngủ trên giường, không bị đánh đúng không ạ?” Cô ra vẻ kinh ngạc không dám tin.
“Có thể, cha đảm bảo với con, nếu cha không làm được ra cửa sẽ bị đâm chết.”
Sự thật chứng minh, có một số lời thề độc đừng nên nói thì hơn.
Không lâu sau lời thề độc của ông ta thật sự linh nghiệm, nhưng mà ông ta mạng lớn không chết, chẳng qua hai chân bị tàn phế, loại tư vị này thực sự còn khó chịu hơn chết đi.
“Lục Quốc Khánh, đây là cậu nói đấy nhé, mọi người sẽ giám sát cậu. Nếu cậu không làm được, chúng tôi sẽ kéo cậu đến trước mặt lãnh đạo nói rõ lý lẽ.” Bác gái Vương nói xong còn hừ lạnh một tiếng.
“Vâng vâng, mong mọi người bớt giận, cháu nhất định sẽ không để loại chuyện như vậy xảy ra nữa.” Lục Quốc Khánh biết mình đã qua cửa này, nhanh chóng khom lưng đồng ý.
“Vậy Vương Phượng Kiều thì sao? Vương Phượng Kiều cậu định tính toán làm thế nào.”
“Nhìn Hướng Noãn xem, nếu con bé không cần người mẹ này, cháu sẽ lập tức đến cục dân chính ly hôn với cô ta.”
“Đương gia, em sai rồi, đừng ly hôn, cho dù không nể mặt em cũng phải nể mặt đứa bé chứ.” Vương Phượng Kiều nhanh chóng lao tới bên Lục Quốc Khánh, sợ lát nữa ông ta thật sự dẫn bà ta đi ly hôn.
“Lúc trước khi cô làm loại chuyện này, có nghĩ tới Hướng Noãn là con ruột của tôi không? Tôi nghe con gái, con gái muốn làm thế nào tôi sẽ làm thế đó.” Lục Quốc Khánh nhanh chóng tránh ra, sợ gương mặt đầy máu của bà ta làm bẩn quần áo của ông ta.
“Hướng Noãn, tha thứ cho mẹ đi, mẹ thật sự biết sai rồi. Con xem như nể mặt mẹ nuôi con lớn như vậy, tha thứ cho mẹ đi.”
Đúng là biết dát vàng lên mặt mình, nguyên chủ có thể sống lớn đến như bây giờ đó là cô ấy phúc lớn mạng lớn, liên quan gì tới bà ta.
“Con tha thứ cho mẹ, mẹ đứng dậy đi.”
Vừa nghe Lục Hướng Noãn tha thứ cho mình, Vương Phượng Kiều nhanh chóng dậy khỏi mặt đất.
“Hướng Noãn, bây giờ cha dẫn con đến bệnh viện, để bác sĩ kiểm tra cơ thể cho con.” Lục Quốc Khánh thấy mọi chuyện giải quyết xong, thì nhanh chóng kéo Lục Hướng Noãn đi ra ngoài, bày ra dáng vẻ người cha tốt.
“Không cần, bác sĩ nói con không đủ dinh dưỡng, khám cũng vô dụng.” Lục Hướng Noãn chê tay ông ta bẩn, trực tiếp tránh đi.
Nhìn tay trống rỗng của mình, Lục Quốc Khánh không cảm thấy xấu hổ: “Lát nữa cha đến hợp tác xã mua lạng thịt bồi bổ cho con.”
“Không cần lát nữa, vừa rồi tôi còn thấy Vương Phượng Kiều nấu thịt kho tàu ở phòng bếp mà.” Chị Mã âm dương quái khí nói, tuy cô nhóc kia tốt bụng tha thứ cho bọn họ, nhưng bà ấy vẫn thấy bọn họ chướng mắt.
“Vậy bây giờ về nhà ăn thịt.”
Vương Phượng Kiều ở bên cạnh nghe thấy thế, có thể tức hộc máu.
Thịt đó đều là cho con trai bảo bối của bà ta ăn, sao có thể vào bụng con nhóc chết tiệt này.
Nhưng mà bà ta không dám nói, từ khi con nhóc này tỉnh dậy vẫn luôn kỳ lạ, chỉ có thể phối hợp với Lục Quốc Khánh.
“Cháu gái, sau này chịu ấm ức nhớ rõ nói với mọi người, đừng kìm nén trong lòng, giấu giếm không nói cho bọn bác biết.”
“Bác gái, cháu biết rồi ạ, hôm nay cảm ơn các chú thím.” Lục Hướng Noãn thực thành khẩn nói cảm ơn với bọn họ, nếu không có bọn họ cô thật sự không diễn nổi.
“Nói cảm ơn cái gì, còn khách sáo với bọn bác làm gì, nhanh về nhà ăn thịt đi.” Bác gái Vương vén tóc ra sau tai giúp cô, vẻ mặt hiền từ nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận