Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 893: Tay bị thương

Điểm nào của anh cũng tốt, chẳng qua mỗi lần cô gặp chuyện sẽ luôn chuyện bé xé ra to, chỉ chảy chút máu mà thôi lại không phải chịu trọng thương lớn cỡ nào.
Cô nghĩ tới lúc trước mình bị cha mẹ cặn bã nắm lấy tóc đập mạnh vào tường, trên đầu đầy máu, cô cảm thấy không có chuyện gì, bởi vì cô còn sống.
Ở trước mặt sống chết, chuyện lớn đến mấy cũng không xem như là chuyện gì, càng khỏi phải nói cô chỉ bị thương nhẹ, nếu băng bó chậm trễ chút nữa, có lẽ miệng vết thương đã kết vảy.
Hoắc Cảnh Xuyên vừa nghe thấy thế thì dừng lại, vô cùng lo lắng bưng cốc nước tới:
“Vợ à, nước ấm.”
Lục Hướng Noãn nhận lấy, hơi nhấp một ngụm, sau đó không uống nữa.
Nhưng mà cô sợ Hoắc Cảnh Xuyên rảnh rỗi, trong đầu lại suy nghĩ linh tinh, vì thế nói dối đói bụng, đuổi anh đến phòng bếp nấu cơm.
Chẳng qua trước khi Hoắc Cảnh Xuyên rời đi, sợ Lục Hướng Noãn không nghe lời lại sử dụng nên tắt di.
Lục Hướng Noãn thấy anh làm như vậy, thì đánh mất ý nghĩ tiếp tục làm nốt công việc còn lại đang làm dở.
Vẫn là đợi ngày mai Hoắc Cảnh Xuyên không ở nhà lại làm đi, tránh cho anh lại chuyện bé xé ra to.
Cơm tối là Hoắc Cảnh Xuyên nấu, bánh màn thầu bột mì trắng, còn có thêm ít giá đậu xào, thịt xào ớt cay.
Giá đậu là khi Hoắc Cảnh Xuyên trở về gặp Hồ Ái Hương, cô ấy mua hơi nhiều nên đưa cho Hoắc Cảnh Xuyên.
Hoắc Cảnh Xuyên vốn không muốn nhận, nhưng nghe cô ấy nói vợ anh thích ăn, thì da mặt dày nói cảm ơn rồi nhận lấy.
Quả nhiên chị dâu Hồ nói không sai, vợ anh rất thích ăn, một đĩa giá đậu đã sắp thấy đáy, thịt xào ớt cay bên cạnh gần như không động vào.
Xem ra lát nữa phải tìm chị dâu Hồ hỏi một lát, giá đậu của cô ấy là mua từ đâu, ngày mai anh dành thời gian đi mua về.
Lục Hướng Noãn ăn uống no đủ, mới nhớ tới trong nhà không có giá đỗ, nên ngẩng đầu nhìn về phía Hoắc Cảnh Xuyên:
“Anh lấy đâu ra giá đỗ thế?”
Hoắc Cảnh Xuyên đáp: “Trên đường về gặp chị dâu Hồ, chị ấy cho, em thích ăn thì ngày mai anh đi mua về.”
Lục Hướng Noãn nghe Hoắc Cảnh Xuyên nói mua về, thì nghĩ tới mình cũng biết làm giá đỗ, chủ yếu là khống chế tốt độ ẩm là được.
Kiếp trước khi cô lên mạng lướt web, lướt được rất nhiều cách làm, vì thế lúc nhàn rỗi cô có thể thử xem.
Cô phát hiện giá đỗ làm ra có chất lượng tốt hơn mua, cộng thêm ăn vào cũng yên tâm hơn.
Nhưng mà cô nhìn dáng vẻ nóng lòng muốn thử của Hoắc Cảnh Xuyên, thì không hắt nước lạnh cho anh:
“Được, nhưng mà trời nóng, giá đỗ không để lâu được, khi anh mua mua ít một chút, đủ ăn một bữa là được.”
Làm giá đỗ rất phí công, như vậy cũng tốt, mua ăn mình đỡ phải làm.
Lục Hướng Noãn thực sự rất thích ăn giá đỗ, nhưng mà cô đột nhiên thay đổi chủ ý, đợi ngày mai Hoắc Cảnh Xuyên mua giá đỗ xong trở về, cô sẽ làm ít giá đỗ xào thịt cay ăn.
Trong nhà còn non nửa miếng thịt thăn chưa ăn.
Buổi sáng ăn xương sườn hầm, buổi chiều ăn thịt xào giá đỗ, nhân sinh trên đời đơn giản chỉ là hai chữ ăn uống.
“Được rồi, em còn muốn ăn gì nữa không, ngày mai anh sẽ mua hết trở về.”

“Có đậu phụ phơi khô mà nói, mua hai miếng đậu phụ phơi khô nhé.” Lục Hướng Noãn nghĩ một lát nói, bên trong món giá đỗ xào thịt chỉ có giá đỗ và thịt, trông có vẻ đơn điệu quá.
Đây là lần đầu tiên Hoắc Cảnh Xuyên nghe nói còn có món như đậu phụ phơi khô, anh chưa từng thấy, cũng chưa từng ăn.
Nhưng mà nếu vợ đã nói, vậy chính là món ăn cô thích ăn, cho nên cho dù thế nào ngày mai anh cũng phải đi mua trở về, Hoắc Cảnh Xuyên nghĩ thầm trong lòng.
Ngón tay của Lục Hướng Noãn bị Hoắc Cảnh Xuyên quấn băng thật dày, cho nên cô không cậy mạnh đi rửa bát, việc này giao hết cho Hoắc Cảnh Xuyên.
Có thể là ngày dài hơn, hiện giờ đã hơn 6 giờ tối mà trời còn chưa tối đen, Hoắc Cảnh Xuyên rửa bát xong thì chuẩn bị dẫn vợ đi ra ngoài tiêu cơm.
Vợ anh không có việc gì làm luôn thích ở nhà, như vậy sẽ không tốt đối với cô.
Tối nay Lục Hướng Noãn thực sự ăn hơi nhiều, vừa rồi nhân lúc Hoắc Cảnh Xuyên đang bận việc ở phòng bếp, cô còn lén uống hai viên thuốc tiêu hóa, cho nên Hoắc Cảnh Xuyên nói đi dạo cô cũng lập tức đồng ý.
Nhưng mà trước khi đi ra ngoài, Lục Hướng Noãn bảo Hoắc Cảnh Xuyên thử áo ngắn tay cô làm cả chiều.
Cô mới nói xong, Hoắc Cảnh Xuyên không nói hai lời cởi áo trên người ra, lọt vào tầm mắt của Lục Hướng Noãn là cơ bụng tám múi.
Lục Hướng Noãn nhìn hơi miệng đắng lưỡi khô, vì không để Hoắc Cảnh Xuyên nhìn ra được cô hơi khác thường, cô nhanh chóng quay đầu sang một bên, còn không ngừng thúc giục Hoắc Cảnh Xuyên nhanh mặc áo vào.

Bạn cần đăng nhập để bình luận