Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 613: Hoắc Cảnh Xuyên hoảng hốt

Cũng may 36.8 độ, nhiệt độ cơ thể bình thường, Lục Hướng Noãn mới xem như yên lòng.
Nhưng thấy anh vẫn luôn ho khan, Lục Hướng Noãn vẫn lấy mấy viên thuốc viên mình làm cho anh.
Xuất phát từ tâm lý trả thù, tất cả thuốc mà Lục Hướng Noãn lấy đều là thuốc đắng không thể đắng hơn.
Không nghĩ tới, vậy mà Hoắc Cảnh Xuyên có thể mặt không đổi sắc uống hết mấy viên thuốc trước mặt cô.
Chút tức giận trong lòng Lục Hướng Noãn lập tức không còn.
Nhưng trong mắt Hoắc Cảnh Xuyên tràn ngập cưng chiều nhìn cô gái nhỏ, biết rõ là cô đùa dai, nhưng anh cam tâm tình nguyện chơi với cô.
Nhưng mà tuy thuốc đắng nhưng dược hiệu vẫn rất tốt, chỉ mới hai ngày Hoắc Cảnh Xuyên đã không còn ho khan nữa.
Vì thế Vương Quế Anh lại cầm không ít thứ tốt tới nhà Lục Hướng Noãn, ước gì có thể dọn sạch đồ trong nhà qua.
Hoắc Đại Khánh thấy được, cũng không nói gì.
Hai vợ chồng Mã Thành Trung chết trong đại đội Hồng Kỳ dần không có người nhắc lại nữa.
Còn nhà ở của hai vợ chồng Mã Thành Trung lại được Hoắc Đại Khánh làm chủ, cho thanh niên trí thức mới tới ở.
Tránh cho không hợp ý kiến mỗi ngày cãi nhau.
Chỉ mấy ngày, Hoắc Đại Khánh đã sầu trắng đầu giải quyết cục diện rối rắm của bọn họ.
Nhưng mà Lý Bình không dọn ra ngoài với thanh niên trí thức mới tới, bởi vì mấy ngày gần đây cô ấy càng ngày càng thân thiết với Vương Hiểu Linh hơn.
Cho nên Lý Bình ở lại khu thanh niên trí thức, còn kết nhóm ăn cơm chung với Vương Hiểu Linh, Đàm Phượng Kiều.
Mới đầu không biết nấu ăn, luôn có thể làm cháy đồ ăn, nếu không thì không nhóm lửa được, trái lại hun gương mặt trắng nõn khói lửa mịt mù.
Nhưng mà cũng may Đàm Phượng Kiều và Vương Hiểu Linh đều không tức giận, trái lại khi tới lượt Lý Bình nấu cơm hai bọn họ sẽ ở bên cạnh dạy cô ấy.
Tuy Lý Bình là đại tiểu thư, nhưng không có thói tiểu thư chút nào, chịu khó học còn thông minh.
Chưa tới một tuần cô ấy đã làm được bánh nướng, bánh bột ngô và cả nấu cháo nữa.
Chính vì chuyện này Lý Bình còn tự bỏ tiền túi, lén lút mua mấy quả trứng gà trong đội nấu hết mấy quả trứng này.
Chia cho Vương Hiểu Linh và Đàm Phượng Kiều ăn, ngay cả Lục Hướng Noãn cũng có phần.
Nhưng mà Lục Hướng Noãn ăn trứng gà của Lý Bình lại cho cô ấy bánh bao nhân thịt gà nấm hương cô và Hoắc Cảnh Xuyên làm.
Gà là Hoắc Cảnh Xuyên bắt được từ trên núi, bột mì là không biết Hoắc Cảnh Xuyên lấy đâu ra.
Cô chỉ phụ trách làm nhân và gói mà thôi.
Nhóm lửa trước bệ bếp cũng là Hoắc Cảnh Xuyên nhóm, tóm lại Hoắc Cảnh Xuyên giống như sói đuôi to, rất ân cần.
Còn Lý Bình lấy được bánh bao kia thì không nỡ ăn, nhưng lại sợ để sẽ bị hỏng, vào ban đêm đã chia cho Đàm Phượng Kiều và Vương Hiểu Linh ăn.
Bánh bao của Lục Hướng Noãn làm rất to, đại khái khoảng nắm đấm của Hoắc Cảnh Xuyên, cho nên cho dù ba người chia nhau ăn cũng có thể ăn không ít.
Mà Đàm Phượng Kiều và Vương Hiểu Linh trong lòng có băn khoăn đã chia cho Lý Bình một bao to hạt dẻ hạt thông bọn họ nhặt được từ trên núi.
Nói đến cùng vẫn là bọn họ chiếm tiện nghi của cô ấy, nhưng hiện giờ trong tay bọn họ chỉ có thứ này có thể đổi được.
Tối hôm qua Lục Hướng Noãn tránh trong không gian, thức suốt đêm mới đọc xong cuốn sách “tổng tài bá đạo xin hãy yêu tôi”.
Tuy truyện này rất sến, nhưng Lục Hướng Noãn vẫn đọc đến hăng say.
Thế cho nên buổi sáng cô không tỉnh lại.
Mà Hoắc Cảnh Xuyên thì canh giữ ở chỗ người khác không nhìn thấy được, đợi rất lâu.
Đợi Lục Hướng Noãn tỉnh ngủ, đã là sang chiều, cô là bị đau tỉnh.
Bụng nhỏ rất đau, đau đến mức cô tỉnh dậy là uống thuốc giảm đau trước tiên.
Quả nhiên kinh nguyệt của cô ghé thăm, mấy ngày nay bận rộn vẫn luôn không tính toán thời gian đến tháng, cho nên bị đánh không kịp trở tay.
Cộng thêm buổi tối cô ngủ không thành thật, thích lăn lộn trên giường, cho nên không chỉ ga trải giường gặp tai ương, ngay cả chăn cũng có vết máu.
Cả giường đất không thể dùng mắt nhìn.
Nhưng mà Lục Hướng Noãn cũng không quản nó, mà nhanh chóng lắc mình tiến vào không gian, kéo quần dính máu trên người xuống.
Sau đó dùng nước linh tuyền trong không gian lau rửa đơn giản cho mình.
Thay băng vệ sinh và quần sạch sẽ, lúc này cô mới ra khỏi không gian.
Mà Hoắc Cảnh Xuyên vẫn luôn canh giữ không xa nhà cô lắm, bởi vì cô gái nhỏ có thói quen ngủ nướng anh có biết.
Nhưng mà quá muộn anh cũng lo lắng, sợ cô xảy ra chuyện gì đó.

Bạn cần đăng nhập để bình luận