Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 458: Tiện tay mà thôi

Lý Kiến Bình hào sảng nói: “Chuyện này có gì đâu, chỉ là chuyện tiện tay mà thôi.”
Lúc này Vương Chí Thành cũng đuổi kịp tới, có khả năng vì lớn tuổi ông ấy chạy chậm tới mệt đến mức thở hổn hển ngồi xổm trên đất.
Gương mặt vì vừa rồi chạy quá nhanh mà đỏ rực, chẳng qua mặt đen nên không hiện rõ lắm, chỉ có Vương Chí Thành biết lúc này mặt mình nóng y như bếp lò.
Đối với người như bí thư Lý, Lục Hướng Noãn bày tỏ rất vui vẻ có quan hệ tốt với ông ấy, cho nên vô cùng thân thiện nói:
“Đừng đứng ở cửa nhà ạ, vào nhà uống chén trà nữa, nghỉ ngơi một lát lát nữa cũng đừng đi, ăn cơm xong lại trở về, cháu vừa vặn bộc lộ tài năng cho chú xem. Còn nữa chú Vương, chú cũng đừng đi, hôm nay ở lại ăn bữa cơm đi.”
Lần trước khi Lý Kiến Bình tới đây tìm mình, Lục Hướng Noãn làm một bát mì thủ công cho ông ấy.
Mà Vương Chí Thành và Quách Cẩu Tử thì buổi tối bưng một bát bột ngô tới, thái độ của hai người rất kiên quyết, chính là sống chết không chịu mang về.
Chuyện này khiến Lục Hướng Noãn không thể không nhận lấy đồ, tìm một vòng cũng không tìm được thứ gì trong tay mình có thể lấy ra còn không thể quá đắt tặng lại.
Cuối cùng không có biện pháp Lục Hướng Noãn chỉ có thể ghi tạc chuyện này trong lòng, nghĩ có cơ hội sẽ trả lại.
Mà hôm nay nhân lúc Lý Kiến Bình tới đây, là một cơ hội tốt, cho nên Lục Hướng Noãn mới nói như vậy.
Vương Chí Thành nhanh chóng lắc đầu từ chối:
“Không được không được, thím cháu còn ở nhà đợi chú về ăn cơm, lát nữa chú về nhà là được. Thanh niên trí thức Lục, cháu không cần phải để ý tới chú.”
“Chú cũng vậy.” Biết cuộc sống của các đội viên hiện giờ không quá tốt, đều là thắt lưng buộc bụng, Lý Kiến Bình nói gì cũng không chịu chiếm tiện nghi.
Lục Hướng Noãn luôn giữ mãi không có kết quả xong, cũng kệ hai bọn họ, mời hai người vào nhà ngồi một lát, sau đó ba người nói chuyện mấy câu.
Lý Kiến Bình tìm cớ chối từ rời đi, trước khi đi trong tay ông ấy còn thổ sản Lục Hướng Noãn đặc biệt bảo ông ấy mang về một ít.
Là hai ngày trước nhàn rỗi không có việc gì làm, bị đám thanh niên trí thức ở khu thanh niên trí thức kéo lên núi nhặt một ít.
Chỉ là ít hạt dẻ rụng xuống, mộc nhĩ đen nảy mầm lớn lên thành đàn trên nhánh cây mục nát.
Thỉnh thoảng còn hái được ít quả dại ở trên núi, chẳng qua vừa mới vào miệng chua đến mức lông mày nhíu chặt lại.
Lục Hướng Noãn không thích loại quả này, nhưng cô vẫn hái một ít mang về làm mấy bình ngâm, để đó định lần sau tới huyện thành thăm hỏi hai vợ chồng Vương Quốc An, thì mang hai bình cho bọn họ.
Khi mới làm xong cô đã nếm thử, đồ ăn làm thành đồ hộp ngon hơn rất nhiều, có thể là do cô cho nhiều đường.
Lục Hướng Noãn có chút tự luyến cảm thấy đồ hộp cô làm còn ăn ngon hơn hợp tác xã mua bán bán, nếu không phải trong tay cô không thiếu tiền, Lục Hướng Noãn muốn làm một ít, sau đó lén tới chợ đen bày quán bán đồ hộp trái cây.
Đến lúc đó một lọ mấy hào, còn không cần phiếu, nhất định sẽ bán chạy hơn hợp tác xã mua bán.
Mà Vương Chí Thành thì thấy Lý Kiến Bình rời đi, cũng trở về nhà, nhưng mà ông ấy cố ý đi đường vòng, cố ý đi đến chỗ có nhiều người, nói chuyện Lục Hướng Noãn lên báo cho mọi người nghe.
Các đội viên nghe ông ấy nói như vậy thì khỏi phải nói hâm mộ cỡ nào, liên tục khen ngợi Lục Hướng Noãn đúng là có bản lĩnh.
Thậm chí có người không đợi kịp đi gõ cửa nhà Lục Hướng Noãn, muốn nhìn Lục Hướng Noãn trên tờ báo.
Tuy Lục Hướng Noãn da mặt dày cũng không chịu nổi mặt đỏ bừng lên.
Dù sao đại đội Hồng Kỳ chỉ to như vậy, có chút gió thổi cỏ lay cũng có thể truyền khắp đại đội.
Lục Hướng Noãn sợ lát nữa càng ngày càng nhiều người tụ tập, nhanh chóng cầm tờ báo bị cô vo tròn lại ra.
“Thanh niên trí thức Lục, trên này viết gì thế?” Lý Nhị Ngưu ở trong đám người xem đến hăng say, tuy ông ta không biết được mấy chữ nhưng mà ông ta có miệng, biết hỏi người khác.
“Bên trên này nói là…” Lục Hướng Noãn còn chưa nói xong, đã bị Vương Chí Thành cắt ngang.
Chỉ thấy ông ấy chen qua giải thích nội dung tờ báo cho mọi người.
Lục Hướng Noãn cũng vui vẻ vì đỡ phải nói.
Nhưng không thể không nói, cách hành văn của Khương Tiếu Dung rất lợi hại, chỉ mấy câu phỏng vấn ngắn ngủi như vậy, cô ấy có thể biên soạn ra bài viết tốt như thế.
Khiến Lục Hướng Noãn nhìn thôi đã tự thấy không bằng, vô cùng bái phục.

Bạn cần đăng nhập để bình luận