Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 643: Đừng để ngày nào đó câu hồn hết đàn ông trong đội chúng ta đi

Không nghĩ tới vậy mà nhìn thấy quả phụ họ Lưu đang làm chuyện đó với con trai bà ta, con người Vương Lão Hổ vốn nhát gan muốn chết, ngoại trừ ở trên người phụ nữ lá gan lớn hơn.
Vương Lão Hổ nhìn thấy cảnh tượng này thì sợ tới mức vội vàng chạy ra ngoài, kết quả bị Hách Mai Hương người miệng rộng trong đội bắt gặp.
Hách Mai Hương vừa thấy Vương Lão Hổ như vậy, thì biết chắc chắn ông ta đã gặp phải chuyện gì đó, ngày mùa đông cũng rảnh rỗi nên bà ta tiến lên nói mấy lời khách sáo.
Kết quả bà ta vừa mới hỏi, Vương Lão Hổ lập tức nói ra hết chuyện ông ta mới nhìn thấy.
Chuyện này khiến Hách Mai Hương kinh ngạc tới mức miệng không khép lại được, đợi khi bà ta kịp phản ứng lại muốn hỏi gì đó, Vương Lão Hổ đã không thấy bóng dáng.
Bà ta tức đến mức dậm chân, nhưng mà đôi mắt của Hách Mai Hương khẽ đảo, sau đó lén đi tới nhà quả phụ họ Lưu.
Kết quả thấy được quả phụ họ Lưu đang trần trụi, dựa vào người con trai Lưu Phát Lượng của bà ta.
Hách Mai Hương lập tức chạy đi gọi người, bà ta muốn tất cả mọi người trong đội tới đây nhìn, quả phụ họ Lưu là người đói khát cỡ nào, ngay cả con trai ruột của mình cũng không buông tha.
Còn vì sao Hách Mai Hương lại làm ra loại chuyện thiếu đạo đức như vậy, nguyên nhân là thù oán giữa hai người đã chất chứa từ lâu.
Lý Giang Tuyền chồng của Hách Mai Hương đã sớm bò lên giường đất của quả phụ họ Lưu từ mấy năm trước, sau này người nhà mẹ đẻ tới thu thập Lý Giang Tuyền một trận, Lý Giang Tuyền mới thành thật hơn.
Nhưng mà chuyện này cũng thành cái gai trong lòng Hách Mai Hương, trong lòng bà ta quả phụ họ Lưu chính là kẻ người nào cũng có thể làm chồng, hồ ly dâm đãng không có đàn ông thì không sống nổi.
Cho nên mới xuất hiện cảnh Hoắc Đại Khánh tới đây nhìn thấy.
Mọi người thấy đại đội trưởng cũng tới đây, thì nhanh chóng nhường vị trí cho bọn họ.
“Đại đội trưởng, quả phụ họ Lưu này, trong đội chúng ta không thể để lại.”
“Đúng thế, ngay cả con trai của mình còn có thể ngủ được, còn có chuyện gì không dám làm.”
“Đừng để ngày nào đó câu hồn hết đàn ông trong đội chúng ta đi.”
Đám phụ nữ của đại đội Hồng Kỳ tôi một câu bà một lời tố cáo với Hoắc Đại Khánh, ầm ĩ đến mức lỗ tai của Hoắc Đại Khánh ong ong.
Còn đám đàn ông trong đại đội Hồng Kỳ thì đôi mắt nhìn chằm chằm cơ thể trắng bóng của quả phụ họ Lưu, không chớp một cái, sợ bỏ lỡ gì đó.
“Câm miệng hết cho tôi, các người nói thì tôi nói gì.”
Hoắc Đại Khánh rống lên với đám phụ nữ vây quanh ông ấy, quả nhiên rống xong thì yên tĩnh hơn nhiều.
Lúc này Hoắc Đại Khánh mới nhấc chân đi vào phòng, kết quả đi vào thì thấy cảnh khiến gương mặt già của ông ấy đỏ lên.
“Bà già, tìm quần áo đắp lên cho hai người đi, tránh ở đây mất mặt xấu hổ.” Gương mặt Hoắc Đại Khánh xanh mét đi ra, nói với Vương Quế Anh.
Tuy Vương Quế Anh không muốn nhưng vẫn nghe lời, tới phòng ngủ của quả phụ họ Lưu tìm bừa bộ quần áo mặc vào cho bà ta.
Nhưng mà khi nhìn thấy cảnh tượng trong phòng, bà ấy suýt nữa không nhịn được nôn ra.
Còn con trai Lưu Phát Lượng của quả phụ họ Lưu thì được Quách Cẩu Tử tìm miếng vải rách che đi vị trí quan trọng.
Đồng thời vì đề phòng hai người lát nữa chạy trốn, Hoắc Đại Khánh bảo người tìm dây thừng, trói hai mẹ con quả phụ họ Lưu vào.
Dù sao lát nữa phải kéo đi gặp công an.
“Đại đội trưởng, ông tính xử lý quả phụ họ Lưu thế nào, đàn ông của đại đội Hồng Kỳ chúng ta, bị bà ta lừa không ít.
Lương thực của nhà bọn tôi còn không đủ ăn, quả phụ họ Lưu này còn thông đồng với đàn ông nhà bọn tôi đến giường đất nhà bà ta đưa lương thực cho bà ta.
Ông nói xem, bà ta có không biết xấu hổ hay không.”
Người đứng ra nói chuyện là Vương Xuân Mai, hiện giờ bà ta không sợ hãi chút nào.
Dù sao chuyện giữa chồng mình và quả phụ họ Lưu đã sớm ầm ĩ huyên náo khắp đại đội, không có người nào không biết, dù sao bà ta không sợ mất mặt.
Đã mất mặt muốn chết như vậy, còn có chuyện gì có thể mất mặt hơn sao.
Hiện giờ nhiệm vụ chủ yếu là chỉnh chết quả phụ họ Lưu, như vậy thì không thể câu dẫn chồng bà ta nữa, chồng bà ta cũng có thể cho bà ta còn có mấy đứa bé trong nhà có cuộc sống tốt hơn.
Ai ngờ Lục Hướng Noãn nghe bà ta nói như vậy, trực tiếp cau mày.

Bạn cần đăng nhập để bình luận