Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 670: Đúng là tên phế vật

Mà Mã Vĩ Danh thân là hộ hoa sứ giả tuy kinh ngạc cảm thán với diện mạo của Lục Hướng Noãn, nhưng ở trong lòng anh ta, vẫn kém xa Thạch Hồng Ngọc.
Cho nên lập tức lao tới trước mặt Lục Hướng Noãn: “Thanh niên trí thức Thạch còn lâu mới thèm bánh bao của cô, cô dám bôi nhọ cô ấy thử xem.”
Trong mắt Lục Hướng Noãn lóe lên chút sắc bén: “Dám làm còn không dám để người ta nói sao?”
“Tôi không đánh phụ nữ, cô còn dám ăn nói lung tung, có tin tôi…”
“Anh dám.”
“Thanh niên trí thức Lục.”
“Thanh niên trí thức Mã, đừng xúc động.”

Không biết vì sao trong lòng Mã Vĩ Danh trào ra chút sợ hãi, đây là chuyện chưa từng xảy ra, đặc biệt là từ trên người phụ nữ.
Chuyện này khiến anh ta cảm thấy sỉ nhục, anh ta quay đầu nhìn về phía Thạch Hồng Ngọc bên cạnh theo bản năng.
Lúc này Thạch Hồng Ngọc đang suy nghĩ cho bản thân, chắc chắn sẽ phủi sạch quan hệ giữa hai người, cho nên quay đầu sang một bên không nhìn anh ta.
Nhưng mà ở dưới cái nhìn của Mã Vĩ Danh, đó chính là cô ta bị người ta vu oan chịu ấm ức không có chỗ phát tiết, chuyện này khiến Mã Vĩ Danh nhìn trái tim đau đớn.
Cho nên chỉ thấy anh ta lập tức vung nắm đấm về phía Lục Hướng Noãn, những người khác muốn ngăn cản đều không kịp ngăn cản, mọi người ở đây đều cho rằng Lục Hướng Noãn sắp xảy ra chuyện.
Nhưng không ngờ tới người xảy ra chuyện là Mã Vĩ Danh, chỉ thấy Lục Hướng Noãn đánh một quyền qua, anh ta ngã mạnh xuống đất.
Mọi người nhìn thấy cảnh này thì há to miệng không khép lại được, mà Thạch Hồng Ngọc thì hoảng sợ im lặng chạy trốn.
Nhưng bị Vương Hiểu Linh và Lý Bình nhìn thấy, nhanh chóng tiến lên chặn đường cô ta.
Thạch Hồng Ngọc chỉ có thể gương mặt âm trầm đứng đó, trong lòng thầm mắng Mã Vĩ Danh không có tiền đồ, ngay cả phụ nữ cũng không đánh lại được.
“Đúng là tên phế vật.”
Lục Hướng Noãn đánh anh ta, nắm đấm hơi đau, nhưng cô không buông tha cho anh ta, mà khi anh ta muốn đứng dậy thì cầm lấy cây chổi ở một bên đánh lên người anh ta.
Lục Hướng Noãn đánh rất mạnh, đánh Mã Vĩ Danh kêu oa oa, còn không có sức lực chống cự.
Bởi vì con người Mã Vĩ Danh chỉ biết dùng sức trâu giải quyết vấn đề.
Mà cơ thể của Lục Hướng Noãn bởi vì uống nước linh tuyền cải tạo nên rất mạnh, cộng thêm học y nên cô biết điểm yếu trên cơ thể người, cho nên mỗi gậy của cô đều rất đau.
Mọi người ở bên cạnh nhìn đến nổi đầy da gà, cảm khái trong lòng đó chính là đắc tội ai cũng không thể đắc tội Lục Hướng Noãn.
Đúng là đáng sợ…
Mấy giây sau Lục Hướng Noãn dừng tay, mà Mã Vĩ Danh bị đánh cũng không còn hung hãn kiêu ngạo, nhưng ánh mắt nhìn về phía Lục Hướng Noãn thì tràn ngập thù hận.
Cảnh tượng này trùng hợp bị Hoắc Cảnh Xuyên tới thấy được, cho nên không khỏi phân trần, khi mọi người ở đây còn chưa kịp phản ứng đã đánh mấy quyền lên người Mã Vĩ Danh.
Cuối cùng vẫn là Lục Hướng Noãn sợ Hoắc Cảnh Xuyên đánh chết người, nên bảo anh dừng tay.
“Cậu ta chạm vào đâu của em? Em có bị thương không.” Hoắc Cảnh Xuyên lập tức chạy tới trước mặt Lục Hướng Noãn, quan tâm dò hỏi.
Mà người bị hai bọn họ đánh lúc này nằm trên đất không thể cử động.
Lục Hướng Noãn lắc đầu, lúc này Hoắc Cảnh Xuyên mới yên lòng.
Mà Thạch Hồng Ngọc ở một bên ánh mắt tràn ngập ghen tị nhìn Lục Hướng Noãn, vì sao người đàn ông tốt như vậy không phải là của cô ta.
Lần trước khi các đội viên đến nhà đại đội trưởng đòi lẽ phải, cô ta cũng từng gặp người đàn ông này ở đó.
Chẳng qua lần trước gặp anh là anh chống gậy, cô ta còn đặc biệt tìm người hỏi thăm một chút, nói là ở bộ đội bị thương nên trở về.
Khi Thạch Hồng Ngọc nghe hai chân của anh không thể chữa khỏi, trong lòng lập tức mất sạch chút tâm tư này.
Dù sao cô ta muốn cuộc sống của một phu nhân, người đàn ông này không cho cô ta được, lúc ấy cô ta còn vì chuyện này mà khó chịu mấy ngày.
Nhưng mà khi nhìn thấy chân anh tốt hơn, đặc biệt là khi đánh Mã Vĩ Danh hormone nam tính bùng nổ, tâm tư của cô ta lại sinh động lên.
Chỉ có loại đàn ông như vậy, mới có thể xứng với cô ta.
Mà người đàn ông thô tục giống như Mã Vĩ Danh, ngay cả xách giày cho cô ta cũng không xứng.
Lúc này Thạch Hồng Ngọc nhìn về phía Hoắc Cảnh Xuyên, trong mắt có kèm theo nhất định phải được.
Hoắc Cảnh Xuyên nhạy bén nhận thấy sau lưng có người đang nhìn chằm chằm anh, cho nên anh quay đầu thì thấy có người phụ nữ đang dùng ánh mắt vô cùng ghê tởm nhìn anh, trong mắt anh lập tức tràn ngập ghét bỏ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận