Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 664: Ăn tết

Nhưng mà khi bàn chân trắng nõn chạm lên lồng ngực, Hoắc Cảnh Xuyên mới tỉnh táo lại còn chưa tới hai giây lại không nhịn được thở nặng nề hơn mấy phần.
Trong mắt lại càng là gió bão cuồn cuộn.
Lục Hướng Noãn nhạy cảm phát hiện Hoắc Cảnh Xuyên không thích hợp, sợ anh lại giống như ác lang cho nên lúc này nhanh chóng rút chân về.
“Anh đến nhà vệ sinh một chuyến.” Hoắc Cảnh Xuyên nói xong thì đứng dậy, mà tầm mắt của Lục Hướng Noãn thì luôn dừng ở đó.
Ừm…
Cho dù là mặc quần bông cồng kềnh còn dày, Lục Hướng Noãn vẫn có thể nhìn ra được thứ kia…
Có một chút… To…
Không biết vì sao nghĩ tới đây, Lục Hướng Noãn lại thấy gương mặt đỏ bừng lên.
Hoắc Cảnh Xuyên đến nhà vệ sinh, cúi đầu nhìn thứ kia…
Nghĩ một lát, cuối cùng thở dài.

Sau đó nhắm mắt lại chấp nhận số mệnh tự tay nắm lấy…
Mười phút sau, Hoắc Cảnh Xuyên kéo quần lên gương mặt âm trầm ra khỏi nhà vệ sinh, sau đó múc chậu nước, dùng xà phòng rửa sạch mười ngón tay của anh mấy lần.
Đã từng làm bác sĩ phụ khoa, mỗi ngày Lục Hướng Noãn đều gặp người muôn hình muôn vẻ, cho nên vẫn có chút hiểu biết phương diện kia của đàn ông.
Lục Hướng Noãn nhìn anh lâu như vậy mới đi ra, còn dùng lực rửa sạch ngón tay như vậy, thì lập tức nghĩ tới gì đó.
Nhưng vì mặt mũi của Hoắc Cảnh Xuyên, cô nghĩ một lát vẫn quyết định câm miệng lại.
Nếu không người gặp xui xẻo là cô.
Hoắc Cảnh Xuyên nhìn thấy sắc mặt của cô gái nhỏ đổi tới đổi lui, đâu còn không biết trong lòng cô nghĩ gì, anh tiến lên xoa đầu cô gái nhỏ:
“Ngốc nghếch.”
“Anh mới ngốc nghếch ý.”
Lục Hướng Noãn vừa nghe nói cô như vậy, lập tức đẩy tay anh trên đầu mình ra, không để ý tới anh.
Nhưng Hoắc Cảnh Xuyên cũng không giận: “Đợi báo cáo kết hôn thông qua, em đến Bắc Kinh với anh có được không.”
“Tùy quân sao?” Lục Hướng Noãn thấy anh nói chuyện đứng đắn, cũng thu hồi cáu kỉnh.
“Ừm, với chức vụ của anh hiện giờ có thể được phân một căn nhà, đến lúc đó anh đón em tới, vừa vặn chúng ta không cần tách ra nữa.”
Loại bỏ tư tâm, càng nhiều là vì thân phận của Lục Hướng Noãn quá đặc biệt, nếu đặt ở nông thôn Hoắc Cảnh Xuyên có chút không yên tâm.
Hiện giờ đầu trâu mặt ngựa nhiều, nhỡ đâu xảy ra chuyện gì đó mà nói, cả đời anh đều không tha thứ cho mình.
Nếu là ở đại viện người nhà mà nói, thì không có nhiều chuyện lung tung rối loạn như thế, cho dù bên trên gây áp lực với mình, nhưng mà đối với Hoắc Cảnh Xuyên mà nói, đó đều không phải là chuyện lớn gì.
“Nhà phân cho là nhà ngang hay là?”
“Có nhà riêng, còn có nhà ngang, xem em thích kiểu nào.” Hoắc Cảnh Xuyên không nói chính là nhà không chung cổng với nhà khác, chức vụ của anh hiện giờ còn chưa đủ tư cách.
“Nhà riêng đi, đóng cửa lại muốn làm gì thì làm, nhà ngang quá phiền phức, cách vách có chút động tĩnh gì cũng có thể nghe thấy được.”
“Được.” Hoắc Cảnh Xuyên lập tức đồng ý, đợi đi trở về anh liều mạng làm nhiệm vụ, cộng thêm công huân lần trước, có lẽ có thể được phân một nhà riêng.
Hoắc Cảnh Xuyên đã bắt đầu mặc sức tưởng tượng cuộc sống sau khi kết hôn của anh và cô gái nhỏ trong tương lai.
“Cha mẹ anh nói thế nào?”
“Cha mẹ anh đều đồng ý, bọn họ còn nói anh có thể cưới được em là nhà bọn anh tích đức trên phần mộ tổ tiên.” Những lời này là Hoắc Cảnh Xuyên ăn ngay nói thật.
“Đừng ba hoa, đứng đắn.”
“Anh đang rất đứng đắn, không chỉ mẹ anh nói, ngay cả anh cả, anh hai anh đều nói như vậy.” Hoắc Cảnh Xuyên nghiêm túc hơn, thì có chút đáng sợ.
“Nhưng vì quan hệ của hai chúng ta, anh cả anh hai anh đoạn tuyệt quan hệ với cha mẹ anh, có lẽ trong lòng bọn họ vẫn có oán hận.”
“Có lẽ là có, nhưng thư đoạn tuyệt quan hệ chỉ thể hiện bên ngoài cho người ta xem, lén lút thì vẫn giống như lúc trước. Noãn Noãn, em đừng lo lắng, mọi chuyện giao cho anh. Anh vĩnh viễn sẽ không để em chịu ấm ức.”
Lục Hướng Noãn nhìn ánh mắt anh kiên định như vậy, thì gật đầu.
Thời gian trôi qua thật nhanh, chỉ trong nháy mắt đã tới ngày 29, đại đội Hồng Kỳ cũng hiếm khi náo nhiệt lên.
Mỗi nhà cho dù trong nhà nhiều lương thực hay ít lương thực, đều sẽ làm ít màn thầu, đây là truyền thống bao năm qua của đại đội Hồng Kỳ bọn họ.
Lục Hướng Noãn cũng nấu, nhưng mà cô nấu là màn thầu bột mì trắng, còn có bánh bao nhân thịt heo hành tây bằng bột mì trắng.
Hơn nữa ăn tết, ăn ngon một chút người khác sẽ không nói gì.
Bánh bao nhân thịt heo là hai ngày trước Hoắc Cảnh Xuyên lên núi săn được lợn rừng, Lục Hướng Noãn để lại hai miếng, tặng tới bên Hoắc gia một ít, dư lại đều được Hoắc Cảnh Xuyên mang tới huyện thành bán.
Bán được tổng cộng 220 tệ, Hoắc Cảnh Xuyên tốn 10 tệ mua đồ ăn vặt cho Lục Hướng Noãn ở hợp tác xã mua bán, dư lại 210 tệ anh mang về giao hết cho Lục Hướng Noãn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận