Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 965: Bị đói tỉnh

Hơn nữa làm như vậy, có thể hạ thấp lượng lớn chi phí sản xuất Penicillin.
Lục Hướng Noãn báo cáo kết quả nghiên cứu của cô cho Triệu Truyền Lễ, Triệu Truyền Lễ ở Tây Bắc xa xôi nhận được tin kích động dẫn theo đám nhân viên nghiên cứu tới bên này.
Hơn nữa Triệu Truyền Lễ còn đặc biệt gọi điện cho Lưu Quốc Diệu, đó chính là trong mấy ngày ông ấy tới Bắc Kinh, Lưu Quốc Diệu cần phải chăm sóc Lục Hướng Noãn thật tốt, không thể xuất hiện bất cứ sai sót gì.
Đương nhiên là Lưu Quốc Diệu đảm bảo nhiều lần, chẳng qua khi cúp điện thoại cả người anh ta nhiệt huyết sôi trào đánh mấy quyền với không khí.
Thực sự là rất vui.
Thân là sư trưởng anh ta biết rất rõ Penicillin có tác dụng gì ở trên chiến trường, nếu thực hiện sản xuất lượng lớn, những chiến sĩ bị thương sẽ không còn vì miệng vết thương bị nhiễm trùng không được cứu chữa kịp thời mà mất mạng.
Mà Lục Hướng Noãn cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm, mấy ngày qua tinh thần của cô vẫn luôn căng thẳng.
Lục Hướng Noãn sắp xếp lại số liệu thí nghiệm xong, thì về nhà ngủ, ngủ từ lúc hai giờ chiều đến giữa trưa hôm sau.
Cô là bị đói tỉnh.
Lục Hướng Noãn tìm kiếm ít đồ ăn trong không gian, một suất tôm bà Vương ăn kèm bát cơm, lại thêm một cốc nước chanh mát lạnh, cũng coi như là lấp no bụng.
Chẳng qua ngô trong tôm bà Vương Lục Hướng Noãn không thích ăn lắm, vì không lãng phí cô lấy ra hết cho Phú Quý ăn.
Chẳng qua Phú Quý nhìn thấy cô thì kêu gâu gâu, trên gương mặt chó giống như là thành tinh tràn ngập ấm ức.
Lúc này Lục Hướng Noãn mới nhớ tới trước khi cô ngủ đã quên cho nó ăn, cũng là nói cô ngủ bao lâu, Phú Quý đói bụng bấy lâu.
Lục Hướng Noãn nhìn Phú Quý đói bụng một ngày một đêm, trong lòng sinh ra áy náy cô nhanh chóng lấy một cân thịt bò nấu chín trong không gian ra cho nó ăn, thuận tiện cho nó uống một giọt linh tuyền.
Dưới một loạt thao tác như vậy, lúc này mới trấn an được Phú Quý.
Phú Quý nhận được thứ tốt đôi mắt chó tỏa sáng, vì cảm ơn chủ nhân tốt của mình, ngay khi Lục Hướng Noãn thất thần Phú Quý thân mật cọ ống quần cô.
Vừa cọ như vậy là xảy ra chuyện lớn, cọ Lục Hướng Noãn muốn hầm nó làm đồ ăn tối đó.
Biết mình làm sai Phú Quý nhìn chủ nhân tràn ngập tức giận, sợ tới mức nhanh chóng lùi về lồng sắt, hai chân nhỏ che kín mắt, bất lực còn đáng thương cuộn người lại run lẩy bẩy.
“Phú Quý, lại có lần tiếp theo, tao sẽ nếm thử hương vị thịt chó hầm.”
Lục Hướng Noãn uy hiếp xong, thì về phòng cởi quần dính đầy lông chó ra ném vào không gian.
Chẳng qua Lục Hướng Noãn đột nhiên rảnh rỗi trong khoảng thời gian ngắn không biết nên làm gì, cô nằm trên giường lăn qua lộn lại mãi.
Chẳng qua khi chăn che kín đầu, tưởng niệm che trời lấp đất vẫn luôn liên tục đánh úp về phía cô.
Sắp tới tháng thứ 4 Hoắc Cảnh Xuyên rời đi, trong khoảng thời gian này Lục Hướng Noãn vẫn luôn nằm mơ thấy ác mộng thực ra trong lòng đã có dự cảm không tốt.
Chẳng qua cô không muốn tiếp nhận kết quả đó mà thôi.
Lục Hướng Noãn nằm trong chăn run rẩy một lát, đợi cô chui ra khỏi chưn, đôi mắt, cái mũi đều đỏ rực, nhìn là biết mới khóc một trận.
Chẳng qua Lục Hướng Noãn mạnh miệng không chịu thừa nhận.
Lục Hướng Noãn đột nhiên không muốn để mình rảnh rỗi, cô mặc áo khoác vào, cõng giỏ tre Hoắc Cảnh Xuyên làm cho cô lên núi.
Ngoại trừ hái một ít thảo dược cô cần, Lục Hướng Noãn còn có thu hoạch ngoài ý muốn, đó chính là cô phát hiện mấy cây hạt dẻ trên núi.
Tháng 10, đúng là mùa hạt dẻ chín.
Trên mặt đất cũng có nhiều hạt dẻ rụng, chẳng qua bên ngoài là lớp vỏ cứng rắn, còn hơi đâm tay, Lục Hướng Noãn dùng que gắp, nhặt một ít rồi trở về.
Cô chỉ nếm thử mà thôi, trong không gian của cô có nhiều đồ ăn như vậy, không thiếu ít đồ ăn này.
Nhưng mà lần sau có thể gọi chị dâu Hồ và chị dâu Trình cùng đến nhặt hạt dẻ.
Thời buổi này đối với người ăn không đủ no mặc không đủ ấm, hàng nằm ở ngay bên rìa đói khát mà nói hạt dẻ là thứ tốt, vào thời khắc mấu chốt còn có thể cứu mạng.
Nhặt hạt dẻ về nhà đi, đặc biệt là mùa đông năm nay nhà chị dâu Trình có thể sống thoải mái hơn chút.
Lục Hướng Noãn đổ hết hạt dẻ trong giỏ tre ra, sau đó dùng dụng cụ tự chế lột vỏ bên ngoài.
Chẳng qua xử lý bước này, Lục Hướng Noãn đã tốn tận 1 tiếng.
Đợi khi làm xong bánh hạt dẻ mềm mại thơm ngọt, bên ngoài trời đã tối, Lục Hướng Noãn làm tận hai nồi bánh hạt dẻ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận