Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 587: Nhà vệ sinh bị sét đánh

Để lại Hoắc Cảnh Xuyên ở lại cảm nhận được cảm giác vô cùng thất bại.
Nhưng mà khi nhìn nhà vệ sinh bị sét đánh, lông mày của Hoắc Cảnh Xuyên nhíu chặt.
Có lẽ có thể kẹp chết một con ruồi.
Vào lúc này các đội viên của đại đội Hồng Kỳ nghe được động tĩnh, cũng vội vàng chạy từ trong nhà mình ra ngoài.
Mã Đại Triền kêu to: “Xảy ra chuyện gì thế? Sao tôi nghe thấy có tiếng vang.”
“Tôi cũng thế, hình như là bên nhà thanh niên trí thức Lục.” Bà Lưu ôm đứa bé trong lòng không chắc chắn lắm nói.
Vương Tú Lan vừa nghe thấy thế thì không bình tĩnh nổi: “Bà Lưu, bà chắc chắn không?”
“Có lẽ là… Đúng.” Nghe bà ấy hỏi như vậy, bà Lưu cũng có chút hoài nghi lỗ tai mình.
“Cái gì mà có lẽ là đúng, thôi, không nói nữa, mọi người nhanh chạy tới nhà thanh niên trí thức Lục nhìn xem.
Dù sao thanh niên trí thức Lục chỉ là một cô gái nhỏ, trong nhà chỉ có mình cô ấy, nhỡ đâu xảy ra chuyện gì thì sao.” Vương Tú Lan vỗ đùi, nhanh chóng thét to nói.
Bà ấy vừa thét to, đám người ra ngoài xem náo nhiệt cũng nhận thấy tính nghiêm trọng của sự việc, cả đám chạy nhanh về phía nhà Lục Hướng Noãn.
Ngay cả đại đội trưởng Hoắc Đại Khánh cũng bị kinh động, quần áo cũng chưa mặc hẳn hoi xuống khỏi giường đất chạy mất.
Vừa vặn đi được nửa đường, Lục Hướng Noãn ra ngoài tìm người gặp đám bọn họ.
Lan Hoa nhìn thấy Lục Hướng Noãn, thì chạy nhanh tới hỏi: “Thanh niên trí thức Lục, cháu không sao chứ?”
“Cháu không sao, chẳng qua mọi người đi đâu vậy ạ?” Lục Hướng Noãn nhìn đám bọn họ nhìn về phía mình với vẻ lo lắng, trong lúc nhất thời có chút không hiểu gì.
“Bọn thím nghe thấy tiếng rầm hình như là bên nhà cháu truyền tới, bọn thím lo lắng cho nên đến xem thử. Thanh niên trí thức Lục, cháu không sao chứ?” Vương Tú Lan tiến lên nhanh chóng giải thích với cô.
Nhưng mà Vương Tú Lan đánh giá cô từ trên xuống dưới một vòng, thật sự không phát hiện được có vấn đề gì, lúc này trong lòng mới thả lỏng.
Vừa nghe thấy thế, Lục Hướng Noãn mới xem như hiểu rõ.
“Cháu không sai, nhưng mà nhà vệ sinh nhà cháu có vấn đề, vừa rồi bị sét đánh…” Lục Hướng Noãn nói cảnh ngộ huyền huyễn mà mình gặp phải ra.
“Bị sét đánh?”
“Sét đánh…”

Trong đám người truyền ra từng đợt kinh ngạc, ánh mắt nhìn về phía Lục Hướng Noãn như nhìn thứ gì đó hiếm lạ.
Dù sao chuyện bị sét đánh đừng nói là chuyện hiếm lạ, có đội viên sống nửa đời người còn chưa từng thấy.
“Không phải là làm chuyện gì thiếu đạo đức đấy chứ, nếu không đang yên đang lành sao đánh trúng nhà cô ta, không đánh trúng nhà người khác…”
Nhưng thật ra lúc này có giọng nói có chút không hợp lắm.
Lục Hướng Noãn tập trung nhìn vào, phát hiện vậy mà là Vương Ngọc Hương đã lâu không thấy.
Người này không ngoan ngoãn ở yên trong khu thanh niên trí thức, chạy vội tới tác quái sao?
Nhưng nếu người này đã mở miệng, từ trước tới nay Lục Hướng Noãn là người không để mình thiệt đương nhiên sẽ không chiều cô ta, trực tiếp chụp mũ cho cô ta.
“Hiện giờ đã là thời đại gì, cô còn nói mấy lời phong kiến mê tín như vậy, không phải là cô…”
Lục Hướng Noãn còn chưa nói xong, Vương Ngọc Hương lập tức luống cuống, thấy ánh mắt của các đội viên đều nhìn về phía mình cô ta nhanh chóng giải thích cho mình.
“Tôi không có, tôi không có, tôi chỉ là…” Sau khi nói xong cô ta không biết nên nói thế nào, cắn chặt môi dưới dáng vẻ như vô cùng ấm ức.
Dáng vẻ vô cùng đáng thương hấp dẫn mấy đội viên nam đau lòng muốn chết, mở miệng nói mấy câu giúp cô ta.
Nhưng mà Lục Hướng Noãn không thèm nghe bọn họ.
Khi Lục Hướng Noãn nhìn về phía Vương Ngọc Hương khóe miệng nhếch lên nụ cười mỉa:
“Cô cái gì? Cô đơn giản là muốn chụp cái mũ này lên đầu tôi, khiến các đội viên đều sợ hãi tôi, cô nói xem cô có rắp tâm gì?”
Khi Lục Hướng Noãn nói chuyện, từng bước ép sát, trực tiếp khiến Vương Ngọc Hương sợ đến mức trượt chân té ngã xuống đất.
Huống hồ cho dù làm chuyện thiếu đạo đức gì, cũng không phải là cô, muốn tìm cũng nên tìm Hoắc Cảnh Xuyên.
Dù sao là anh mở miệng thề.
Cùng lúc đó Hoắc Cảnh Xuyên nhìn nhà vệ sinh bị sét đánh, vẫn có chút nghĩ mãi không ra liên tục hắt xì mấy cái.
Nhưng mà trong lòng vô cùng sợ hãi.
Sợ cô gái nhỏ sẽ vì chuyện này mà xa cách anh lần nữa.
Vương Hiểu Linh và thanh niên trí thức khác ở khu thanh niên trí thức tiến vào nhìn thấy cảnh này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận