Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 572: Thất vọng mà về

Vương Học Binh cứ thấy cô gái xinh đẹp là không đi nổi, nhưng mà cô gái này đúng là rất xinh đẹp, anh ta chưa từng gặp cô gái nào đẹp như thế, Lưu Ba nghĩ thầm.
Nhưng mà cũng chỉ có thể nghĩ trong lòng, bởi vì anh ta biết Vương Học Binh tàn nhẫn độc ác cỡ nào, vì cái mạng nhỏ của mình đừng nghĩ gì thì hơn.
Chẳng qua đáng tiếc cho cô gái này.
Lưu Thúy tức giận nói: “Vương Học Binh, nếu cậu muốn lục soát thì lục soát đi, nếu không lục soát thì nhanh rời đi.”
Cuộc sống hiện giờ thành ra như vậy, đều là do đám người này làm cho chướng khí mù mịt.
“Lục soát, lục soát cho tôi, đừng đổ oan cho nhà thím.” Vương Học Binh sửa lại thái độ bình thường ngày xưa, nói chuyện rất nhỏ sợ dọa cô gái trước mắt anh ta.
Thuận tiện còn bày ra kiểu dáng tự mình cho rằng rất tuấn tú, liếc mắt đưa tình nhìn Lục Hướng Noãn.
Lục Hướng Noãn thật sự thành công bị anh ta làm cho ghê tởm, hiện giờ cô chỉ muốn nhanh chóng tìm một chỗ rửa mắt.
“Thím, mọi người đứng làm gì, mau ngồi đi.” Vương Học Binh không coi mình là người ngoài, trực tiếp tuyên binh đoạt chủ trở thành chủ nhà.
Tuy lời nói là nói với Lưu Thúy, nhưng ánh mắt anh ta vẫn luôn dính chặt trên người Lục Hướng Noãn không rời.
Chẳng qua đám Lưu Thúy coi anh ta như không khí, giống với Vương Quốc An đều không thèm để ý tới anh ta.
Vương Quốc An là người có tâm nhãn, khi đám người này lục soát phòng, ông ấy và con trai Vương Dược Phú sẽ đi theo sau đề phòng bọn họ giở trò.
Quả nhiên mấy người này bỏ đồ trong túi, e ngại hai con mắt phía sau vẫn luôn không tìm được cơ hội thích hợp bôi nhọ cả nhà Vương Quốc An.
Cuối cùng đám người chỉ có thể bất lực trở về bên cạnh Vương Học Binh, Vương Học Binh vừa nghe bọn họ báo cáo thì gương mặt xanh mét.
Mắng đám người không biết cố gắng này trong lòng, vậy mà chút việc nhỏ như thế cũng không làm xong được.
Anh ta vốn đang nghĩ dựa vào chuyện này làm đề tài, bắt cô gái này đi, kết quả ngâm nước nóng, anh ta có thể không bực được sao.
“Cậu cũng đã lục soát xong không lục soát được gì, bây giờ có thể đi rồi.” Vương Quốc An trực tiếp tỏ thái độ không tốt hạ lệnh đuổi khách.
Nói đùa à, hiện giờ ông ấy không cầm xẻng đập vào mặt anh ta đã là tốt lắm rồi.
Cho dù không cam lòng thế nào, Vương Học Binh cũng chỉ có thể từ bỏ như vậy.
Nhưng mà trước khi rời đi anh ta còn lưu luyến liếc mắt nhìn Lục Hướng Noãn một cái.
“Cô gái, nhà tôi ở số 68 đường Ngô Đồng, nếu cô có việc gì thì tới nhà tôi tìm tôi. Hay là ai bắt nạt cô, cô cứ báo tên Vương Học Binh tôi…”
“Đi đi đi đi.” Vương Dược Phú giống như đuổi ruồi bọ, đuổi hết đám người này rời đi.
Nói đùa à, em gái anh ta còn cần Vương Học Binh bảo vệ sao, coi Vương Dược Phú này chết rồi à.
Mãi đến khi mấy người đi xa đám Vương Quốc An mới xem như thở phào nhẹ nhõm một hơi, mất sức ngồi trên ghế, mãi mà chưa hoàn hồn lại.
Mà Lục Hướng Noãn thì nhìn bóng dáng bọn họ rời đi, sắc mặt khó coi không nói một lời.
Lưu Thúy mới hoàn hồn lại, sợ tên Vương Học Binh đáng chết kia lại tới lần nữa, bà ấy nhanh chóng lấy lại tinh thần thu dọn đồ cho Lục Hướng Noãn.
Bánh bao gói giữa trưa, còn có hộp đào vàng con trai con dâu mang tới cùng với mấy viên kẹo thỏ sữa to.
Kẹo sữa này là người ta nhờ bà ấy giúp đỡ tặng cho bà ấy, một nửa đưa cho con dâu, một nửa đưa cho con gái mang đi.
Cũng không biết rời đi như vậy, năm nay còn gặp lại nữa không.
Nhìn đồ trong tay, vì khiến hai vợ chồng già yên tâm, Lục Hướng Noãn nghĩ một lát vẫn nhận lấy.
Đợi lần sau khi tới đây, mình sẽ tìm xem trong không gian trước, nhìn xem có thể mang thứ gì tới được không.
Nhưng mà trước khi Lục Hướng Noãn rời đi, đặc biệt hỏi thăm Vương Dược Phú về tên Vương Học Binh này.
Vương Dược Phú thấy em gái hỏi thăm chuyện với anh ta, khỏi phải nói trong lòng vui cỡ nào, ngay sau đó nói hết những chuyện anh ta biết ra.
Trong này còn bao gồm địa chỉ nhà của Vương Học Binh.
Khi Lục Hướng Noãn định hỏi thêm gì đó thì Vương Quốc An ra khỏi nhà vệ sinh, Lục Hướng Noãn nhanh chóng chuyển đề tài, sau đó mấy người lại trò chuyện một lát.
Lúc này Lục Hướng Noãn mới xách mấy thứ kia trở về.
Mà bên đại đội Hồng Kỳ, Hoắc Cảnh Xuyên ngồi xe lăn lâu đột nhiên đứng dậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận