Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 946: Chúng ta không thể tham dự vào chuyện này

Đôi mắt của Vương Đại Đảm trợn tròn: “Đồng chí… Cô là bác sĩ ư…”
“Ừm, nhanh dẫn tôi đi, không thể chậm trễ được nữa.”
Vương Đại Đảm lập tức cảm động lệ nóng lưng tròng, vội vàng dẫn đường cho Lục Hướng Noãn.
Lục Hướng Noãn còn chưa đi góc áo đã bị người ta nắm chặt, cô quay đầu lại nhìn, thì thấy được hai đôi mắt tràn ngập lo lắng.
“Hướng Noãn, chúng ta trở về đi…”
“Chị dâu Hồ nói rất đúng, chúng ta không thể tham dự vào chuyện này.”
Không phải là hai bọn họ lãnh huyết vô tình, mà là bọn họ sợ Lục Hướng Noãn gặp chuyện không may, không nghe cô gái vừa rồi nói sao, đứa bé sinh kiểu gì cũng không sinh ra được, không phải khó sinh thì là gì.
Xác suất cứu sống khi khó sinh rất nhỏ.
Bọn họ làm như vậy cũng là vì suy xét cho Lục Hướng Noãn, chẳng qua nói xong trong lòng hai người đều rầu rĩ.
“Chị dâu, không sao đâu, hai chị về trước đi, em đi một lát rồi sẽ trở về.” Sau khi nói xong, Lục Hướng Noãn đi theo Vương Đại Đảm.
Hồ Ái Hương và Trình Hiểu Yến đâu dám trở về, trong lòng lo lắng cho Lục Hướng Noãn nên bọn họ vội vàng đi theo.
Lục Hướng Noãn vừa vào nhà, lập tức ngửi được mùi máu tươi rất nồng.
Hồng Hạnh nằm trên giường đau đến toàn thân chảy đầy mồ hôi lạnh nghiến chặt răng, nhưng cố không gào khóc một câu, bởi vì cô ấy còn phải giữ thể lực sinh đứa bé này ra.
Đột nhiên Hồng Hạnh nắm chặt lấy cánh tay của bà ba Lâm gia, nói đứt quãng:
“Thím… Đừng để ý đến cháu… Đứa bé trong bụng cháu quan trọng hơn… Vương gia chỉ còn lại đứa bé này… Cháu không thể để Vương gia tuyệt hậu, cầu xin thím…”
Cho dù đỡ đẻ nhiều lần như vậy lần này bà ba Lâm gia vẫn bị dọa sợ, nhưng mà vì khiến Hồng Hạnh an tâm, bà ấy vẫn an ủi:
“Hồng Hạnh, chịu đựng, thím đã nhờ người đi mời đại đội trưởng, lát nữa ông ấy sẽ tới đây.”
“Cho dù không vì cháu, cũng phải suy nghĩ cho đứa bé trong bụng cháu chứ.”
“… Thím… Cháu không kiên trì nổi nữa…” Sau khi Hồng Hạnh nói xong thì hôn mê.
Rất rõ ràng, Hồng Hạnh là chảy máu quá nhiều dẫn tới lên cơn sốc hôn mê, nếu chữa trị muộn mà nói, Hồng Hạnh sẽ chết, chỉ sợ đứa bé trong bụng cũng không giữ được.
Ở niên đại hiện giờ, nhất là nông thôn, gặp phải chuyện này chỉ có con đường chết.
Rất rõ ràng, bà ba Lâm gia cũng biết chuyện này, bà ấy sợ tới mức không đứng vững.
Mạng người quan trọng, Lục Hướng Noãn cũng nghiêm túc hơn, vội vàng kéo bà ba Lâm gia sang một bên, nương theo túi tiền yểm trợ lấy kim châm cứu cô nhờ người ta làm cho không lâu trước.
Khi bà ba Lâm gia còn chưa kịp phản ứng, cô tìm đúng huyệt vị nhanh chóng châm cứu.
Bà ba Lâm gia bị diện mạo của Lục Hướng Noãn làm cho kinh diễm, nhưng nhanh chóng hoàn hồn:
“Cô làm gì thế? Cô là ai?”
Trong giọng nói tràn ngập bối rối.
Không phải là bà ấy bảo Tam Ny đi tìm đại đội trưởng sao?
Sao người tới là cô gái trẻ tuổi như vậy, rốt cuộc là Tam Ny làm cái gì thế, lúc này bà ba Lâm gia vô cùng tức giận đối với Tam Ny.
“Cứu mạng người, nếu bà muốn cô ấy và đứa bé trong bụng còn sống, thì đừng nói gì.” Lục Hướng Noãn vừa nói, vừa kiểm tra cơ thể cho Hồng Hạnh.
Vị trí thai chuẩn, chẳng qua thai nhi quá to nên không ra được, hiện giờ bị kẹt ở sản đạo, nếu không ra mà nói sẽ vì thiếu dưỡng khí mà mất mạng.
Rất rõ ràng, lúc này sinh sản tự nhiên là không thể thực hiện được, biện pháp duy nhất là mổ đẻ, Lục Hướng Noãn cũng biết rõ chuyện này.
Từ nơi này đến thị trấn ngồi xe bò cũng phải gần hai tiếng, rõ ràng là sản phụ trên giường đã không thể đợi lâu như vậy.
Càng khỏi phải nói đi đường xóc nảy, không cẩn thận sẽ một thi hai mạng.
Lục Hướng Noãn nhìn hoàn cảnh xung quanh một lát, trong lòng đã có chủ ý, vội vàng đẩy cửa đi ra ngoài.
Lục Hướng Noãn vừa mở cửa ra thì phát hiện ngoài cửa có rất nhiều người, mênh mông cuồn cuộn, tất cả đều là đầu người, nam nữ già trẻ, có lẽ là người của cả đại đội đều tới.
Chẳng qua hiện giờ Lục Hướng Noãn không rảnh bận tâm chuyện gì khác, cô lấy chìa khóa trong túi ra đưa cho Hồ Ái Hương:
“Chị dâu, trên bàn nhà em có một hộp thuốc, chị mang nó tới đây giúp em, em cần dùng, nhất định phải nhanh.”
Hồ Ái Hương cầm chìa khóa muốn đạp xe trở về, kết quả Vương Đại Đảm lòng nóng như lửa đốt vội đứng ra:
“Sức lực của tôi mạnh, đạp nhanh, để tôi đưa cô về.”
Đang là lúc dầu sôi lửa bóng như vậy, Hồ Ái Hương lập tức đồng ý, vì thế hai người đạp xe trở về lấy đồ.
Bánh xe dưới chân đã sắp bị Vương Đại Đảm giẫm thành Phong Hỏa Luân.

Bạn cần đăng nhập để bình luận