Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 353: Như vậy đâu được

Các đội viên bị ông ấy làm cho lỗ tai ong ong, cũng không dám lại ầm ĩ nữa, cả đám trợn to mắt nhìn ba người.
Vương Chí Thành thấy các đội viên cuối cùng cũng yên tĩnh lại, mới chậm rãi mở miệng, nói chuyện Lục Hướng Noãn trở thành bác sĩ của đại đội Hồng Kỳ bọn họ ra.
Còn nói đây là quyết định của đại đội trưởng, cuộc họp sáng ngày hôm nay là trưng cầu ý kiến của bọn họ.
Các đội viên vừa nghe thấy thế thì lập tức bùng nổ.
Đôi tay của Xuân Tiên ôm trước ngực, dáng vẻ không tin tưởng lắm nhìn Lục Hướng Noãn:
“Thanh niên trí thức Lục tay nhỏ chân nhỏ, một cơn gió thổi qua cũng có thể thổi bay cô ta, có thể khám bệnh được cho tôi sao?”
Quách Cẩu Tử là người trung thành số một của Lục Hướng Noãn bị bà ta làm cho tức giận, giọng điệu hơi kích động nói:
“Sao không thể, nếu thanh niên trí thức Lục không biết khám bệnh, sao có thể đánh thức tôi dậy?
Còn có Tam Ma Tử bị lợn rừng ăn suýt nữa mất mạng, không phải cũng là thanh niên trí thức Lục cứu giúp, cứu cậu ta trở về sao?
Nếu như vậy còn không được mà nói, vậy chị dâu Xuân Tiên, chị được chị lên đi, chị phục vụ cho các đội viên của chúng ta, đến lúc đó các đội viên trong đội chúng ta cảm kích chị.”
Xuân Tiên vừa thấy ông ấy che chở thanh niên trí thức kia như vậy, lập tức nhát gan:
“Như vậy đâu được, tôi không biết gì cả, những lời vừa rồi coi như là tôi chưa nói là được. Thanh niên trí thức Lục làm bác sĩ trong đội, tôi không có ý kiến gì.”
Mà Vương Chí Thành biết Quách Cẩu Tử là người nóng tính, trấn an ông ấy xong thì bảo ông ấy đứng sang một bên, câm miệng lại đừng nói.
“Lão Quách nói rất đúng, lúc ấy khi thanh niên trí thức Lục cứu ông ấy tôi cũng ở ngay bên cạnh, chỉ một lát là lão Quách tỉnh lại, rất thần kỳ. Còn nói lão Quách mắc bệnh gì… Bệnh gì mà…”
Lục Hướng Noãn ở bên cạnh nhắc nhở: “Thấy máu là ngất.”
Quách Cẩu Tử được Lục Hướng Noãn nhắc nhở như vậy, cuối cùng cũng nghĩ tới, nhanh chóng gật đầu nói:
“Đúng vậy, chính là thấy máu là ngất, lúc trước nếu không phải có thanh niên trí thức Lục ở bên cạnh, có lẽ tôi đã đi theo xuống gặp vợ tôi.”
Ngay cả Lan Hoa vợ của Vương Chí Thành cũng nói chuyện thay Lục Hướng Noãn.
Trong lúc nhất thời, cán cân trong lòng mọi người đều nghiêng về phía Lục Hướng Noãn.
Dù sao trong đội có thêm bác sĩ chỉ có chỗ tốt đối với bọn họ, không có chỗ hỏng, kẻ ngốc mới không đồng ý.
Dù sao ăn uống ít, người nào không có khả năng sinh bệnh.
Mà mọi người ở khu thanh niên trí thức ngoại trừ Vương Ngọc Hương ra, đều cảm thấy vô cùng tự hào.
Đồng thời vô cùng hâm mộ, dù sao làm bác sĩ không cần phải xuống ruộng làm việc làm culi nữa.
Bọn họ cũng muốn nhưng không có bản lĩnh đó, cũng không thể cứu sống người khác cho nên mọi người chỉ có thể nghĩ trong đầu.
Cứ thế, Lục Hướng Noãn không hề bất ngờ trở thành bác sĩ đầu tiên của đại đội Hồng Kỳ.
Còn là bác sĩ nữ.
Mà đống đồ dùng cho khám bệnh Hoắc Cảnh Xuyên lấy được từ chỗ Vương Giải Phóng, cũng được Hoắc Đại Khánh phái người đưa tới.
Lục Hướng Noãn nhìn thấy mấy thứ này đương nhiên là rất vui, vô cùng chân thành bày tỏ cảm ơn đối với Vương Quế Anh.
Mà Vương Quế Anh nhìn thấy dáng vẻ ngoan ngoãn của Lục Hướng Noãn như vậy, trong lòng ngũ vị tạp trần.
Cô gái tốt như vậy, sao lão tam nhà bà ấy không có phúc khí như thế, Vương Quế Anh thở dài trong lòng.
Mà bên này trước khi Hoắc Cảnh Xuyên lên xe đã dặn dò Vương Giải Phóng, bảo anh ta nhớ đến công xã gửi hồ sơ của Lục Hướng Noãn qua cho anh.
Biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng, đạo lý áp dụng trên chiến trường, Hoắc Cảnh Xuyên cảm thấy trong tình cảm cũng là như vậy.
Nếu cuối cùng thật sự không được, vậy thì anh im lặng chờ đợi.
Vương Giải Phóng đồng ý, còn luôn đảm bảo mãi với anh mình nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ.
Lúc này Hoắc Cảnh Xuyên mới lưu luyến ngồi xe lửa lên đường tới Bắc Kinh.
Thời gian chỉ trong nháy mắt đã trôi qua ba ngày, Lục Hướng Noãn ngoại trừ khám bệnh cho người trong đội, thời gian còn lại là lên núi hái thuốc.
Sau núi đại đội Hồng Kỳ chính là ngọn núi bảo bối, đủ loại dược liệu đều có, cái gì mà cây kim ngân, xa tiền thảo, thủy bồn thảo, cây tầm bóp, rau má hương…
Đều là dược liệu thường thấy trong mấy tiệm thuốc đông y, nhưng thắng ở dược liệu ngoài tự nhiên, giá trị của dược liệu cũng cao hơn dược liệu trồng nhân tạo không biết bao nhiêu lần.

Bạn cần đăng nhập để bình luận