Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 889: Chị dâu mau nhận đi

Có ý nghĩ giống với Vương Chí Cường là Vương Ái Dân đang ở trong lòng Hoắc Cảnh Xuyên, mẹ bảo chú hư đánh cậu bé, mẹ đúng là xấu xa.
“Anh dẫn thằng bé đến sân huấn luyện chơi một lát, vợ à, lát nữa em về nhà trước đi, anh đi một lát, cơm đợi anh về sẽ nấu.” Hoắc Cảnh Xuyên nói xong, thì ôm Vương Ái Dân rời đi.
Mà Vương Chí Cường không yên lòng con trai út cưng của anh ta, nên đi theo.
Đợi bọn họ rời đi, Lục Hướng Noãn mới nhớ tới đưa đồ trong tay cho Trình Hiểu Yến:
“Chị dâu, đây là đồ hôm qua em đến huyện thành mua, chị mang về cho mấy đứa bé ăn.”

Trình Hiểu Yến vừa thấy đồ trong túi thì bị dọa sợ, nhanh chóng xua tay với Lục Hướng Noãn:
“Hướng Noãn, không cần không cần, em mau cất đi, trong nhà có đồ ăn của đám trẻ rồi.”
“Chị dâu mau nhận đi, bên chị dâu Hồ em cũng đã đưa qua, em về trước đây, trong nhà còn có việc.” Lục Hướng Noãn không cho phân trần nhét túi đồ vào tay Trình Hiểu Yến, ngay sau đó xoay người về nhà.
Trình Hiểu Yến nhìn đồ trong lòng thở dài một hơi, miệng lẩm bẩm nói: “Haizz… Em ấy luôn khách sáo như vậy… Như vậy sao trả hết đây…”
Lục Hướng Noãn về đến nhà cũng không tính toán nhàn rỗi, cô chuẩn bị cuốc sạch cỏ trong vườn rau, hai ngày trước cô thấy nó lại mọc đầy.
Nhưng mà khi cô khiêng cuốc tới, phát hiện vườn rau không có một cọng cỏ, thậm chí mặt đất còn hơi ẩm ướt, rõ ràng là đã được tưới.
Không cần đoán cũng biết là Hoắc Cảnh Xuyên làm, bởi vì trong nhà chỉ có hai bọn họ, mấy ngày nay cô vẫn luôn bận rộn.
Cuối cùng Lục Hướng Noãn chỉ có thể hạm hực đóng hàng rào về nhà, cô thấy Hoắc Cảnh Xuyên chưa trở về, nhanh chóng cho Phú Quý uống nước linh tuyền trong không gian.
Cô không thường cho nó uống, mười ngày nửa tháng uống một lần, hơn nữa hiện giờ nước ăn trong nhà đều có nước linh tuyền pha loãng, đút nó nhiều như vậy sợ nó bổ quá.
Từ lúc trong nhà có giếng, buổi sáng mỗi ngày Lục Hướng Noãn rời giường sẽ làm một chuyện, chính là lén nhỏ hai giọt nước linh tuyền vào trong giếng.
Phú Quý biết chủ nhân cho mình uống thứ tốt nên uống xong lại thân mật cọ ống quần của Lục Hướng Noãn.
Không biết có phải đang mùa rụng lông hay không, nó vừa cọ như vậy trên ống quần của Lục Hướng Noãn lập tức đầy lông chó.
Đây là quần áo mới của cô đấy!
Lục Hướng Noãn tức giận quát nó: “Phú Quý! Con xem chuyện tốt con làm kìa.”
Nhận thấy mình chọc giận chủ nhân Phú Quý kêu gâu gâu, ngay sau đó nhút nhát sự sệt lùi về sau, sợ chủ nhân không vui sẽ hầm nó.
Lần trước nam chủ nhan còn nói muốn hầm nó, nó lòng dạ hẹp hòi đến bây giờ vẫn còn nhớ rõ.
Nếu không phải sợ chủ nhân tức giận, nó đã cắn nam chủ nhân kia một cái, để anh nhìn xem mình không phải người dễ bị bắt nạt.
Lục Hướng Noãn nhìn động tác nhân tính hóa của nó như vậy, khóe miệng giật giật, người không biết còn tưởng động vật thành tinh ấy chứ, xem ra sau này nên cho nó uống ít nước linh tuyền thôi.
Nhưng mà vì tránh cho loại chuyện như thế lại xảy ra, Lục Hướng Noãn “hung dữ” uy hiếp:
“Lần sau còn dám cọ đầy lông chó vào người mẹ, mẹ sẽ không cho con uống thứ đó nữa, còn hầm con làm thịt kho tàu, có nghe thấy không?”
Phú Quý vừa nghe thấy thế kêu gâu gâu, sau đó điên cuồng gật đầu với Lục Hướng Noãn.
Lục Hướng Noãn nể mặt nó ngoan như vậy, chuẩn bị vuốt đầu nó một cái.
Nhưng mà tay vừa nâng lên lại hạ xuống, bởi vì nó đang rụng lông, vuốt đầu nó tay lại dính đầy lông.
Ngay sau đó Lục Hướng Noãn về phòng tìm băng dính, dính lông chó trên người xuống, nhưng mà cũng phí không ít công sức của cô.
Còn băng dính dư lại không dùng hết, bị Lục Hướng Noãn ném vào không gian.
Giữa trưa vẫn nên ăn món gì đó khẩu vị nặng chút, Lục Hướng Noãn đến phòng bếp nhìn một vòng, quyết định lát nữa ăn lẩu.
Trong nhà còn xương sườn cô mang về hôm qua, lát nữa dùng nó nấu canh.
Nhưng mà cô và Hoắc Cảnh Xuyên không ăn hết được nhiều như thế, cho nên Lục Hướng Noãn quyết định lát nữa chặt một nửa ăn.
Xương sườn dư lại ngày mai hầm, thêm ít khoai lang đỏ miến vào, lại dán mấy cái bánh bột ngô vàng óng ánh rực rỡ, chỉ nghĩ thôi đã khiến người ta chảy nước miếng.
Thực ra Lục Hướng Noãn rất hối hận lúc ấy đến Đông Bắc tích trữ hàng, vậy mà không mua mấy món hầm chính tông ở Đông Bắc.
Đặc biệt là ngỗng hầm, món này rất hot ở trên mạng, cô chưa từng nếm thử lần nào.
Tuy nông thôn mà cô xuống cũng là Đông Bắc, nhưng mà thời buổi này vật tư thiếu thốn, đặc biệt là mới trải qua thiên tai, đừng nói là món hầm, chỉ thiếu hầm người, cho nên đương nhiên là Lục Hướng Noãn không có cơ hội ăn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận