Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 1009: Mưu sát chồng

Anh không muốn nghe những lời đả thương trái tim người ta.
Nhưng mà Lục Hướng Noãn có thói ở sạch trong tình cảm không nhịn nổi, nghĩ tới Hoắc Cảnh Xuyên lén có phụ nữ sau lưng cô, còn mang thai, lúc này cô chỉ muốn anh đoạn tử tuyệt tôn.
Thấy Hoắc Cảnh Xuyên không chịu tách ra, Lục Hướng Noãn trực tiếp cắn mạnh lên đầu lưỡi anh, trong khoang miệng của hai người tràn ngập mùi máu tươi.
Nhưng cho dù như vậy, Hoắc Cảnh Xuyên vẫn không dừng lại.
Cuối cùng Lục Hướng Noãn trực tiếp nhấc chân đá, lúc này Hoắc Cảnh Xuyên mới buông ra, là đau buông lỏng tay ra.
Lục Hướng Noãn thoát khỏi cái ôm của Hoắc Cảnh Xuyên, vẻ mặt chán ghét nhìn anh che phía dưới, móc khăn tay trong túi ra lau miệng.
Giống như cô quay lại ngày phát hiện Lâm Hạo ngoại tình với Vương Thuần Nhiên, lúc này Lục Hướng Noãn đột nhiên cảm thấy mình rất lạnh, lạnh lẽo y như rơi vào hầm băng.
“Vợ à, em muốn mưu sát chồng mình ư.”
Hoắc Cảnh Xuyên suýt nữa đau đến mức ngất xỉu, chủ yếu là Lục Hướng Noãn đá quá mạnh.
Quan trọng là còn đá trúng chỗ đó, nếu thực sự bị phế đi, anh khóc cũng không có chỗ để khóc.
Lục Hướng Noãn lùi về sau hai bước: “Đừng gọi tên tôi, tôi thấy ghê tởm, ngày mai đi ly hôn.”
Hoắc Cảnh Xuyên nghe thấy những lời này trong mắt hiện lên bi thương, ngay sau đó kiên định nói:
“Anh sẽ không ly hôn, em chết tâm đi. Chỉ cần anh không đồng ý, em vĩnh viễn đều là vợ anh.”
“Anh có con ở bên ngoài…”
Lục Hướng Noãn còn chưa nói xong, đã bị Hoắc Cảnh Xuyên cắt ngang: “Đợi đã, ai nói với em anh có con riêng bên ngoài?”
Sao anh không biết?
Đời này anh chỉ có một người phụ nữ là Lục Hướng Noãn mà.
Lục Hướng Noãn nhìn Hoắc Cảnh Xuyên còn đang cố gắng giảo biện, khóe miệng nhếch lên nụ cười trào phúng, nụ cười này làm đau đôi mắt Hoắc Cảnh Xuyên.
“Vợ à, em đừng như vậy. Em nói với anh trước, rốt cuộc là tên khốn nạn nào nói với em anh sinh con với người ta ở bên ngoài, anh đi tìm kẻ đó tính sổ.”
Miệng của Lục Hướng Noãn giống như tôi độc, nói ra những lời đả thương người ta:
“Hoắc Cảnh Xuyên, rõ ràng là vừa rồi anh nói, đến bây giờ lại không dám thừa nhận, con trai anh có người làm cha như anh đúng là bi ai.”
“Vừa rồi?”
Hoắc Cảnh Xuyên nghe thấy hai chữ này, lập tức hiểu rõ Lục Hướng Noãn hiểu sai ý anh.
Lúc này Hoắc Cảnh Xuyên không biết nên tức hay nên cười, anh muốn ôm cô lên giường giáo dục cô một trận.
Nhưng mà thấy ánh mắt của vợ nhìn mình càng ngày càng chán ghét, Hoắc Cảnh Xuyên thực sự không dám chậm trễ giải thích với Lục Hướng Noãn:
“Vợ à, đứa bé mà anh nói là ở trong bụng em, hiện giờ em đang mang thai, em có biết hay không?”
“Sao có khả năng, trong khoảng thời gian này hai chúng ta…”
Lục Hướng Noãn nói được một nửa, đột nhiên nghĩ tới lần trước hai người không làm biện pháp an toàn điên cuồng một trận, nhanh chóng đặt tay lên mạch đập bắt mạch cho mình.
Mà lúc này Hoắc Cảnh Xuyên không dám thở mạnh, đôi mắt nhìn chằm chằm Lục Hướng Noãn.
Hình như cô…
Thực sự là…
Mang thai!
Lúc này biểu cảm của Lục Hướng Noãn hơi phức tạp, cô nói muốn mang thai, nhưng không nghĩ tới sẽ mang thai nhanh như vậy.
Một phát là trúng thưởng?
Nhanh chóng…
Như vậy sao?
Cô hoàn toàn chưa chuẩn bị sẵn sàng.
Lúc này Hoắc Cảnh Xuyên mới dám nơm nớp lo sợ mở miệng nói chuyện: “Vợ à, thế nào, có phải có không.”
“Hình như đúng.”
“Hình như? Anh dẫn em đến bệnh viện khám xem.” Hoắc Cảnh Xuyên chịu đựng đau đớn nói.
Lúc này Lục Hướng Noãn mới hoàn hồn nhìn về phía Hoắc Cảnh Xuyên, chẳng qua khi thấy vẻ mặt đau đớn của Hoắc Cảnh Xuyên, Lục Hướng Noãn kịp phản ứng lại vừa rồi mình đã làm gì lúc này vẻ mặt áy náy nhìn anh.
“Em không… Cố ý… Hoắc Cảnh Xuyên… Thật đó…”
Tuy Hoắc Cảnh Xuyên đau tới mức trên người chảy đầy mồ hôi lạnh, nhưng không muốn để cô lo lắng, nên mở miệng an ủi cô:
“… Anh… Không sao, em đừng lo lắng…”
Nhưng mà Lục Hướng Noãn nhìn gương mặt trắng bệch không giống người không có vấn đề gì của anh, dù sao vừa rồi cô dùng sức đánh quá mạnh, nghĩ như vậy cô không đứng nổi nữa, nhanh chóng dẫn theo Hoắc Cảnh Xuyên về nhà.
Dù sao nếu Hoắc Cảnh Xuyên phế đi, không chỉ ảnh hưởng tới bản thân anh, còn có cả cô nữa, như vậy không được.
“Cởi quần ra, em kiểm tra cho anh.”
“Bây giờ sao?” Hoắc Cảnh Xuyên đột nhiên trở nên hơi ngượng ngùng, đôi tay nắm chặt thắt lưng quần nhưng không chịu cởi ra.

Bạn cần đăng nhập để bình luận