Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 647: Cháu đâu để chuyện này trong lòng

“Tâm ý của các hương thân tôi xin nhận, nhưng mà trước mắt còn có chuyện quan trọng cần phải làm, đó chính là sớm ngày điều tra rõ, cho các hương thân một câu trả lời rõ ràng.”
Vừa nghe Vương Giải Phóng nói như vậy, những người khác đều không nói gì, nhường đường cho anh ta để anh ta rời đi.
Khi Vương Giải Phóng mới đi còn chưa được hai bước thì Hoắc Cảnh Xuyên nói với Lục Hướng Noãn một tiếng, sau đó sải bước đuổi theo Vương Giải Phóng.
Vương Giải Phóng cho rằng Hoắc Cảnh Xuyên tìm mình có việc gì đó, vội vàng dừng lại đợi anh.
“Đi về trước đi, đi đến chỗ không có ai.” Trong mắt Hoắc Cảnh Xuyên lóe lên tia sáng sắc bén.
Đều là đàn ông, đàn ông hiểu rõ đàn ông nhất, Vương Giải Phóng vừa nghe Hoắc Cảnh Xuyên nói như vậy thì biết anh muốn làm gì.
Vì thế khi đi đến con đường hẹp quanh co hẻo lánh ít dấu chân người, Vương Giải Phóng giơ tay bảo mọi người dừng lại nghỉ ngơi một lát.
Mà Hoắc Cảnh Xuyên thì trực tiếp đi tìm Lưu Phát Lượng nửa sống nửa chết kia.
Lưu Phát Lượng ngây thơ cho rằng Hoắc Cảnh Xuyên tới đây cứu mạng, anh ta cảm động tới mức chảy đầy nước mắt nước mũi, trong lòng còn nhớ thương Lục Hướng Noãn, lập tức dõng dạc nói với Hoắc Cảnh Xuyên:
“Xuyên Tử, cậu yên tâm đi, đợi tôi ra ngoài, đến lúc đó tôi lại dụ con nhóc chết tiệt kia ra, chúng ta có thể…”
Đoạn sau đó còn chưa nói xong, chỉ nghe tiếng kêu thảm thiết thê lương của Lưu Phát Lượng vang vọng khắp không trung.
Bởi vì Hoắc Cảnh Xuyên không có chút mềm lòng nhấc chân dẫm hai quả trứng của anh ta.
Đám người ngồi cùng với Vương Giải Phóng nghe thấy tiếng kêu thảm thiết đều muốn chạy tới, kết quả bị Vương Giải Phóng ngăn cản.
Vất vả lắm đoàn trưởng Hoắc mới thích một người phụ nữ, còn thích chết đi sống lại, khi sắp thành kết quả lại có tên không biết sống chết đánh chủ ý với Lục Hướng Noãn, như vậy không phải là muốn đâm lên trái tim của đoàn trưởng Hoắc sao?
Nếu đoàn trưởng Hoắc không làm chuyện gì vậy thì đúng là không phải đàn ông, đừng nói là những người khác, bản thân anh ta cũng khinh thường anh.
“Được rồi, các anh đi đi, hôm nào tôi mời các anh ăn cơm.” Hoắc Cảnh Xuyên đi tới nói với Vương Giải Phóng, giống như là hai người với người hung tàn vừa rồi.
“Tôi ở huyện thành đợi anh.” Vương Giải Phóng nói xong, thì dẫn cấp dưới của anh ta rời đi.
Khi bọn họ nhìn thấy dáng vẻ tàn phế của Lưu Phát Lượng, khóe miệng co giật đột nhiên phía dưới cũng lạnh lẽo.
Ừm…
Ra tay…
Cmn đúng là quá tàn nhẫn.
Nhưng mà Vương Dược Phú còn chưa hết giận, lập tức tiến lên đạp hai cái, dù sao hiện giờ Lục Hướng Noãn ngoại trừ là em gái anh ta, còn là ân nhân cứu mạng của vợ anh ta.
Nếu không có em gái anh ta mà nói, đứa bé trong bụng vợ anh ta đã không có.
Hoắc Cảnh Xuyên phát tiết lửa giận trong lòng xong, mới xoay người trở về.
Mà ở đại đội Hồng Kỳ, bởi vì hai mẹ con quả phụ họ Lưu đều bị công an bắt đi, cho nên mọi người tản ra, bọn họ phải vội về nhà ăn mừng ngày lành như vậy.
Nhưng mà trước khi mọi người rời đi, ánh mắt nhìn về phía Lục Hướng Noãn có chút khác thường.

Dù sao ở trong mắt bọn họ, cho dù Lưu Phát Lượng có chạm vào hay không, nhưng cô nam quả nữ ở bên cạnh nhau thì tính là cơ thể không sạch sẽ.
Loại ánh mắt khác thường này trái lại không khiến Lục Hướng Noãn cảm thấy khó chịu, nhưng mà Lý Bình, Vương Hiểu Linh còn có Vương Quế Anh thì khó chịu muốn chết.
Không chỉ như vậy, ba bọn họ còn khuyên nhủ Lục Hướng Noãn đừng để chuyện này trong lòng.
“Cháu đâu để chuyện này trong lòng.” Lục Hướng Noãn thản nhiên nói.
Cho dù là chạm vào, vậy thì cứ coi như bị chó cắn một cái là được, không có vấn đề gì.
Lục Hướng Noãn mở miệng nói như vậy, khiến những người khác không biết nên nói gì cho phải.
Vừa vặn lúc này Hoắc Cảnh Xuyên trở về, tự giác đi tới đứng phía sau Lục Hướng Noãn, ánh mắt nhìn chằm chằm cô sợ một giây sau cô sẽ không còn.
Lục Hướng Noãn thấy đám Vương Hiểu Linh muốn đi về, vội vàng ngăn bọn họ lại:
“Buổi trưa hôm nay tôi mời, mấy cô tới nhà tôi ăn cơm, còn cả thím và đại đội trưởng nữa, cũng tới đi ạ.”
Đám Vương Chí Văn không nghĩ tới còn có cả bọn họ, bọn họ có chút vui sướng nhưng mà nghĩ lại, hiện giờ nhà ai cũng không đủ lương thực để ăn, cho nên cuối cùng vẫn từ chối.
Không chỉ có mấy bọn họ, ngay cả Vương Hiểu Linh và Lý Bình cũng thế, còn có Hoắc Đại Khánh và Vương Quế Anh đều từ chối.

Bạn cần đăng nhập để bình luận