Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 942: Ôn chuyện

Lục Hướng Noãn tiện tay cầm quạt hương bồ ở mép giường quạt điên cuồng, nóng thực sự không chịu nổi cô xoay người tiến vào không gian.
Nửa tiếng trôi qua, cảm giác khô nóng trên người Lục Hướng Noãn mới tản đi.
Độ ấm trong không gian là cố định, không lạnh cũng không nóng, Lục Hướng Noãn lập tức quyết định sau này buổi tối sẽ ngủ ở đó, dù sao Hoắc Cảnh Xuyên không ở bên cạnh cô.
Cô có thể đánh bạo làm chuyện cô muốn làm.
Đột nhiên Lục Hướng Noãn vỗ đùi, cô phát hiện vậy mà cô quên trả lời điện thoại của Vương gia.
Hiện giờ đã qua mấy ngày, không biết có kịp hay không, Lục Hướng Noãn không khỏi hối hận.
Nhưng mà sáng sớm hôm sau, Lục Hướng Noãn vẫn đi tìm Lưu Quốc Diệu mượn điện thoại ở văn phòng anh ta, gọi điện cho Vương Giải Phóng.
Chẳng qua không ai nghe máy, Lục Hướng Noãn cũng không nản lòng, khi gọi qua lần thứ sáu bên kia mới nghe máy.
Nói chuyện là một giọng nữ.
“Là tôi.” Lúc này Lục Hướng Noãn đã nghe ra được người nghe máy là ai.
Là Vương Hiểu Linh không màng an nguy của mình cũng phải cứu cô từ phòng sập ra.
Bên kia điện thoại nghe thấy giọng Lục Hướng Noãn, rõ ràng là kích động hơn không ít:
“Lục Hướng Noãn, cuối cùng cô cũng gọi điện cho tôi, tôi đã sắp nhớ cô muốn chết, khoảng thời gian trước tôi gửi ít đồ cho cô, cô nhận được chưa?”
Miệng lải nhải, còn nói rất nhanh, nếu không chú ý nghe căn bản không nghe hiểu đối phương nói đồ gì, Lục Hướng Noãn bình tĩnh nói:
“Đồ gì? Thứ gì thế?”
Vương Hiểu Linh ríu rít nói:
“Tôi đan một chiếc áo len cho cô, là mẹ chồng tôi dạy tôi, lần đầu tiên tôi đan, cô đừng chê xấu.
Còn có một chiếc áo thủy thủ, tôi không biết số đo của cô, tôi mua dựa theo số đo của tôi. Hình thể của hai ta không khác nhau mấy, cô chỉ cao hơn tôi một chút, không biết cô mặc có vừa vặn hay không.”
Cô ấy đan một chiếc áo len đỏ cho Lục Hướng Noãn, lúc ấy khi mua đồ ở hợp tác xã mua bán với mẹ chồng, cô ấy liếc mắt một cái là nhìn trúng len sợi màu đỏ ở quầy hàng.
Làn da của Lục Hướng Noãn trắng, thích hợp với màu sắc này nhất, cho nên cô ấy bỏ tiền mua, quấn lấy mẹ chồng dạy cô ấy mấy ngày học được.
Chẳng qua mới đầu đan, đan nghiêng lệch vặn vẹo, xấu đến mức cô ấy còn không nỡ nhìn thẳng, cho nên chỉ có thể tháo ra đan lại, đan lại tháo, cô ấy tốn rất nhiều sức lực mới đan xong.
Vì chuyện này, còn bị Vương Giải Phóng cười nhạo rất lâu.
Còn có chiếc áo thủy thủ kia, cũng là cô ấy luôn muốn mua cho Lục Hướng Noãn, vừa vặn nương theo gửi đồ cho Lục Hướng Noãn nên mua nó.
Hiện giờ đang là mùa mặc áo ngắn tay, Lục Hướng Noãn lấy được vừa vặn có thể mặc.
Trong lòng Lục Hướng Noãn nóng lên: “Địa chỉ viết ở bộ đội sao?”
“Bộ đội, tôi xin địa chỉ từ chỗ Vương Giải Phóng.”
“Vậy lát nữa tôi đến phòng thường trực nhìn xem.”
“Nếu không có cô gọi điện cho tôi, tôi đến bưu cục kiểm tra xem. Đúng rồi Lục Hướng Noãn, cô gọi điện có chuyện gì sao?”
“Làn trước mẹ nuôi tôi gọi điện, nhờ tôi đặt tên cho hai đứa bé nhà anh trai tôi, tôi đã đặt tên rồi, tôi nói tên cho cô, lát nữa cô bảo Vương Giải Phóng nói với anh trai tôi là được.”
“Được, cô nói đi.” Vương Hiểu Linh nhanh chóng cầm giấy bút ra ghi.
Cũng may Vương Hiểu Linh từng đi học, nếu không hai chữ mà Lục Hướng Noãn nói cô ấy không viết được.
Một lát sau, Vương Hiểu Linh viết xong tên của hai đứa bé mà Lục Hướng Noãn nói.
Chẳng qua khi nhìn thấy tên trên giấy, cô ấy đã dự cảm được sau này khi hai đứa bé đi học, sẽ mắng người làm cô như Lục Hướng Noãn sau lưng thế nào.
Chữ viết khó như thế, chỉ một chữ thôi đã có thể khiến người ta choáng váng, chưa tới hai ba phút hai tên này sẽ không viết xong.
Bởi vì Lưu Quốc Diệu ngồi bên cạnh, cho nên Lục Hướng Noãn không tiện nhiều lời với Vương Hiểu Linh, khi cô định cúp điện thoại lại nghe Vương Hiểu Linh nói chuyện mang thai.
Lục Hướng Noãn kinh ngạc nói: “Cô mang thai khi nào thế?”
Vương Hiểu Linh cười hì hì nói:
“Cô đi không lâu thì có thai, Lục Hướng Noãn, nếu cô rảnh thì đặt tên giúp đứa bé trong bụng tôi nhé.”
Giao cho Lục Hướng Noãn chuyện đặt tên đợi cô ấy sinh, cô ấy cũng phải gọi điện cho Lục Hướng Noãn.
Từ lúc cô ấy quyết định gả cho Vương Giải Phóng xong, cô ấy đã cắt đứt liên lạc với bên nhà mẹ đẻ, ngay cả thường ngày bọn họ gửi thư tới cô ấy cũng không đọc đã đốt.
Bởi vì nội dung trong thư đơn giản chỉ là tố khổ, nói bọn họ khó khăn thế nào, sau đó bảo cô ấy gửi ít lương thực về.

Bạn cần đăng nhập để bình luận