Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 656: Chưa từng dừng lại.

Bà ấy bảo Lưu Anh Tử có khó khăn tới tìm chồng mình, hoàn toàn là vì chồng bà ấy là đại đội trưởng, việc này vốn do ông ấy phụ trách.
Còn bà ấy nói nhiều như vậy, Lưu Anh Tử có thể nghe lọt được bao nhiêu thì bà ấy không biết.
Dù sao là chuyện không liên quan tới bọn họ.
Thực ra có đôi khi Vương Quế Anh thật sự muốn Hoắc Đại Khánh từ chức đại đội trưởng, mỗi ngày không kiếm được tiền thì thôi, còn phải cầm đồ của nhà mình đi trợ cấp cho người trong đội.
Từ ngày ông ấy lên làm đại đội trưởng, đồ nhà bọn họ đưa ra bên ngoài không ít, đưa tiền còn đưa lương thực, nói không chừng có không biết bao nhiêu người mắng ông ấy ngốc ở sau lưng.
Hơn nữa trọng điểm là còn nghẹn khuất, mà bọn họ thân là người trong nhà cũng không hưởng thụ được chút tiện lợi, người trong đội làm việc gì bọn họ sẽ làm việc đó, không mở chút cửa sau nào.
Bảo ông ấy mở cửa sau thì sẽ mắng bà ấy, nói cái gì mà cán bộ phải tiên phong đi đầu, mà bọn họ thân là người nhà của cán bộ nếu không sợ khổ, không sợ mệt thì đi trước, nhường tiện lợi cho người trong đội.
Cả nhà chỉ có ông ấy thanh cao, vì chuyện này khi còn trẻ Vương Quế Anh từng cãi nhau với ông ấy không biết bao nhiêu lần, nhưng cãi nhau thì cãi nhau, sau này Vương Quế Anh trực tiếp chấp nhận số mệnh.
Bà ấy nghĩ rằng do đời trước thiếu nợ Hoắc Đại Khánh, đời này tới đây trả nợ.
“Đợi anh về bộ đội, anh muốn làm báo cáo kết hôn.” Đám người rời đi, trong nhà chỉ còn lại Hoắc Cảnh Xuyên và Lục Hướng Noãn, Hoắc Cảnh Xuyên mới mở miệng nói.
“Báo cáo kết hôn ư? Bây giờ làm ư? Không bận à?” Lục Hướng Noãn nghe anh nói như vậy, thì hơi nhíu mày.
Thực ra trong lòng cô ít nhiều gì còn chưa chuẩn bị sẵn sàng, hơn nữa làm báo cáo kết hôn, vậy thì có ý nghĩa sau này cô và Hoắc Cảnh Xuyên chính là vợ chồng đồng cam cộng khổ.
Hoắc Cảnh Xuyên nghe cô nói như vậy trong lòng hoảng hốt, vội vàng giải thích với cô:
“Làm báo cáo kết hôn xong còn cần từng tầng bên trên phê duyệt, có lẽ còn cần một thời gian rất dài.”
Hoắc Cảnh Xuyên thật sự không đợi kịp, anh muốn nhanh chóng bảo vệ cô dưới cánh chim của mình.
Lục Hướng Noãn nhìn chằm chằm anh, mãi mới nói ra một chữ: “Được.”
Từ trước tới nay Hoắc Cảnh Xuyên chưa từng được nghe chữ nào tuyệt diệu như thế, giống như tế bào toàn thân đều đang kêu gào vui sướng vui vẻ.
Hoắc Cảnh Xuyên cúi đầu nhìn cô gái nhỏ trước mắt, xoa đầu cô.
Vừa rồi mái tóc của Lục Hướng Noãn còn chỉnh tề, chỉ trong nháy mắt hơi rối loạn.
Cô vừa định đánh tay anh ra, thì nghe thấy bên tai truyền đến giọng nói:
“Lục Hướng Noãn, anh nhất định sẽ đối xử tốt với em, trung thành với em, nếu anh làm trái lời thề, thì từ nay về sau anh sẽ không có kết cục gì tốt.”
“Hoắc Cảnh Xuyên, quãng đời còn lại mong chỉ giáo nhiều hơn.”
Lục Hướng Noãn vẫn luôn cảm thấy mình giống như một cây cỏ dại, từ nhỏ tới lớn ngoại trừ cảm nhận được tình yêu chân thật từ chỗ Hứa Nhạc ra, còn lại đều là giả dối gặp dịp thì chơi.
Cô không biết yêu người ta, cô chỉ biết đưa đồ tốt nhất của mình cho đối phương, cô cứ nghĩ đó là tình yêu tốt đẹp nhất.
Lúc trước ở bên tên khốn nạn kia, yêu đương chính là chứng minh tốt nhất.
Đoạn đường này cô vượt mọi chông gai đi về trước, không ai dạy cô tình yêu là gì, hay là yêu một người như thế nào.
Mà sự xuất hiện của Hoắc Cảnh Xuyên giống như là tia sáng trong sinh mệnh của cô, lúc nào cũng đang sưởi ấm cho cô.
Hoắc Cảnh Xuyên lo lắng Lục Hướng Noãn sẽ bị chuyện hôm nay dọa sợ, cho nên ở trong nhà cô rất lâu, mãi đến khi Lục Hướng Noãn ngủ say, Hoắc Cảnh Xuyên mới đẩy cửa rời đi.
Trước khi rời đi, anh hôn lên trán cô một cái.
Mà khi anh rời đi Lục Hướng Noãn bất ngờ mở mắt, đôi mắt hoàn toàn sáng ngời.
Hoắc Đại Khánh cảm thấy bà già nhà mình từ lúc đến nhà thanh niên trí thức Lục ăn bữa cơm, sau khi trở về thì trở nên không bình thường.
Bà ấy vẫn luôn cầm giẻ lau dọn dẹp mọi thứ, chưa từng dừng lại.
Không chỉ lau sạch bàn, còn có ghế, ngay cả kéo, đều được bà ấy lau chùi sạch sẽ như mới.
Tóm lại là không nhiễm một hạt bụi.
Còn có ga trải giường vỏ chăn trên giường, cũng bị bà ấy cầm đi giặt sạch.
Trời lạnh như thế bà ấy cũng không chê lạnh cóng tay, cuối cùng Hoắc Đại Khánh đau lòng bà ấy, cầm lấy ga trải giường vỏ chăn bẩn đi giặt, nhưng bị Vương Quế Anh từ chối.
Lý do chính là ông ấy giặt không sạch.

Bạn cần đăng nhập để bình luận