Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 910: Nhận quà

“Chuẩn bị cho mang thai, nghĩa là gì thế?”
Dường như những từ mới anh chưa từng nghe thấy, đều là nghe được từ miệng vợ anh.
Lục Hướng Noãn giải thích:
“Chính là chuẩn bị cho trước khi mang thai, chuẩn bị cho mang thai một cách khoa học, chỉ có như vậy mới sinh ra được đứa bé khỏe mạnh.”
Lục Hướng Noãn vừa nói như thế, Hoắc Cảnh Xuyên lập tức hiểu rõ: “Vợ à, vậy anh phải làm những gì?”
“Không hút thuốc lá, không uống rượu, rèn luyện cơ thể.”
Hoắc Cảnh Xuyên im lặng ghi nhớ những lời cô nói, cũng truy hỏi: “Còn gì nữa không?”
“Chỉ vậy thôi, không còn gì khác, còn lại đều là em phải làm.” Lục Hướng Noãn nói xong thì ợ liên tục mấy cái, xem ra giữa trưa cô ăn hơi no.
Hoắc Cảnh Xuyên vội vàng cầm cốc nước bưng tới cho Lục Hướng Noãn, sau khi uống mấy ngụm nước Lục Hướng Noãn mới cảm thấy giọng cô thoải mái hơn nhiều.
Hoắc Cảnh Xuyên tiếp tục bám riết không tha truy hỏi: “Vợ à, em phải làm gì?”
Chủ yếu là anh muốn nhìn xem mình có thể giúp được không.
“Duy trì tâm trạng thoải mái, dinh dưỡng tốt là được, ngoài ra cũng không còn gì.”
Nhưng có một chuyện Lục Hướng Noãn chưa nói, đó chính là bổ sung axit folic, nhưng mà axit folic chỉ phổ biến ở Hoa Quốc sau năm 93.
Mà axit folic là thứ nhất định phải uống, nó là vật chất cần thiết cho cơ thể người, ở một mức độ nhất định đề phòng đứa bé trong bụng sinh ra khác thường trong thần kinh mạch máu.
Cho nên axit folic chỉ có thể do cô tự mình nghĩ cách.
Lúc ấy cô cho rằng mình góa bụa cả đời nên không nghĩ tới mình sẽ kết hôn sinh con ở niên đại này, cho nên trong không gian không có mấy thứ chuẩn bị cho thai phụ trẻ con.
Mấy thứ này, sau này đều phải chậm rãi chuẩn bị.
“Chuyện này cứ giao cho anh.” Lúc này trong lòng Hoắc Cảnh Xuyên đã có chủ ý.
Buổi tối Lục Hướng Noãn và Hoắc Cảnh Xuyên mới ăn cơm xong, trong nhà có người tới, là hai vợ chồng Lưu Quốc Diệu, hai người xách theo túi lớn túi nhỏ đến.
Đồ đầy tay cả hai bọn họ.
Lục Hướng Noãn thấy mấy thứ này, hơi đau đầu xoa giữa mày: “Chị dâu, chị không cần phải như vậy.”
Tục ngữ nói gieo nhân nào gặt quả đó, mọi thứ đều là Hồ Ái Hương tự mình đổi lấy.
Hồ Ái Hương cười nói: “Không có nhiều đồ, đều là một ít đồ ăn, Cảnh Xuyên, em mau mang về phòng đi.”
Cô ấy nói là không có nhiều đồ, nhưng ma có ba hộp đào vàng, hai túi nửa cân bánh phục linh.
Sở dĩ mua mấy thứ này, hoàn toàn là vì cô ấy cảm thấy Lục Hướng Noãn thích ăn mới mua.
Một túi hai lạng rưỡi đường đỏ, một cân bánh hạch đào, một cân bánh bông lan, cộng thêm ba thước vải.
Hoắc Cảnh Xuyên không vươn tay, mà quay đầu nhìn Lục Hướng Noãn bên cạnh.
Lục Hướng Noãn cũng biết mình không nhận thì trong lòng bọn họ có áy náy, cho nên gật đầu với Hoắc Cảnh Xuyên:
“Nếu là tâm ý của chị dâu, thì nhận lấy đi. Nhưng mà lần sau anh chị không được như vậy nữa, nếu không em sẽ không chữa.”
Hai vợ chồng Lưu Quốc Diệu gật đầu đồng ý, nhưng mà có một số việc nên làm vẫn phải làm, không thể khiến người giúp bọn họ thất vọng buồn lòng được.
Có sự cho phép của Lục Hướng Noãn, lúc này Hoắc Cảnh Xuyên mới xách đồ về phòng.
Lưu Quốc Diệu đi đến trước mặt Lục Hướng Noãn, vẻ mặt thành khẩn nói:
“Hướng Noãn, chị dâu đã nói hết mọi chuyện với tôi, tôi thay Lưu gia chúng tôi nói một tiếng cảm ơn cô. Sau này có chuyện gì cần tôi giúp, chỉ cần không phải là chuyện làm trái pháp luật, cô cứ việc tới tìm tôi, chỉ cần tôi có thể làm được tôi chắc chắn sẽ giúp.”
Lục Hướng Noãn thành thật nói: “Yên tâm đi, sư trưởng Lưu. Nếu sau này tôi cần anh giúp chuyện gì, tôi tuyệt đối không khách sáo.”
Lúc này trong lòng Lưu Quốc Diệu mới thoải mái hơn chút, sau đó hai vợ chồng bọn họ đi theo Lục Hướng Noãn vào nhà.
Lưu Quốc Diệu mới ngồi xuống, Lục Hướng Noãn đã bảo anh ta vươn tay ra bắt mạch cho anh ta.
Khi Lưu Quốc Diệu tới đã chuẩn bị tâm lý thật tốt, cho nên cũng vô cùng phối hợp, chưa đến năm phút Lục Hướng Noãn đã rút tay trở về.
Ngay sau đó viết phương thuốc trên giấy, chữ viết như rồng bay phượng múa, nhưng nói thật người bình thường không nhận ra được bên trên viết gì.

Nhưng nếu là người học trung y, chắc chắn có thể nhận ra phương thuốc này là thuốc bổ thận, bởi vì trên giấy viết rất rõ:
Ba lạng sinh địa hoàng.
Hai lạng mẫu đơn bì.
Bốn lạng cây sơn thù du.
Đây là biện pháp điều trị thận hư duy nhất trong cuốn sách “kim quỹ yếu lược” của lão tiên sinh Trương Trọng Cảnh, chẳng qua Lục Hướng Noãn dựa theo tình trạng của Lưu Quốc Diệu, tiến hành thay đổi một chút cho phù hợp với anh ta.

Bạn cần đăng nhập để bình luận