Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 329: Không phải vừa rồi cô ấy còn ở cùng bọn chú sao

Cửa to rộng mở ra cho nên hai người đi thẳng vào, Lục Hướng Noãn mới vén rèm lên chuẩn bị vào nhà, thì thấy được Hoắc Cảnh Xuyên khóe mắt xanh tím, đôi mắt đỏ bừng đi từ trong phòng ra.
Vừa nhìn là biết mấy tối không ngủ.
Trái lại Hoắc Cảnh Xuyên cũng nhìn thấy cô, nhưng mà anh kìm nén xúc động trong lòng xuống, gương mặt lạnh lùng đi ra ngoài.
Chẳng qua khi đi ngang qua trước mặt Lục Hướng Noãn, Hoắc Cảnh Xuyên ngửi được mùi hương bạc hà tươi mát dễ ngửi.
Anh dừng bước một lát, nhưng mà rất nhanh lại khôi phục tự nhiên.
Lục Hướng Noãn cũng không để trong lòng, thu hồi ánh mắt đánh giá, sau đó đi theo Vương Chí Thành đi vào nhà.
Mà bên kia Vương Hiểu Linh đang vùi đầu làm việc trên ruộng đợi mãi đợi mãi cũng không thấy Lục Hướng Noãn tới, trong lòng có chút sốt ruột.
Cho nên cô ấy nói với thím Tú Lan bên cạnh một tiếng, sau đó chui ra khỏi ruộng ngô, có lẽ là chạy quá nhanh mặt bị cứa qua mấy vết thương, nhưng cô ấy không thèm để ý.
Trái lại dùng tay áo lau, sau đó chạy về phía văn phòng của đại đội.
“Thanh niên trí thức Vương, lúc này cháu… Không làm việc, cháu… Chạy tới đây làm gì.” Quách Cẩu Tử thấy cô ấy từ xa, cho nên chạy chậm tiến lên trước.
Chẳng qua là lớn tuổi, đi nhanh như vậy nói chuyện còn hơi thở dốc.
“Chú Quách, cháu tìm Lục Hướng Noãn, cô ấy đâu ạ, không phải vừa rồi cô ấy còn ở cùng bọn chú sao?” Vương Hiểu Linh tập trung nhìn vào là ông ấy, thì không chạy đi nữa, nhanh chóng nắm lấy cánh tay ông ấy hỏi.
Nhưng mà bị Quách Cẩu Tử nhanh chóng trốn đi, ôi má ơi, vừa rồi suýt nữa trong sạch không còn, thanh niên trí thức này đúng thật là…
Suýt chút nữa ông ấy không còn mặt mũi đi gặp Nhị Ni đã chết đi.
Lúc này Vương Hiểu Linh cũng ý thức được hành động vừa rồi của mình hơi quá mức, cho nên nhanh chóng ngượng ngùng rút tay về:
“Chú Quách, thanh niên trí thức Lục đâu ạ?”
“Cháu nói thanh niên trí thức Lục à, cô ấy đi theo lão Vương đi tìm đại đội trưởng rồi. Thanh niên trí thức Vương, cháu không biết đâu, đại đội chúng ta đúng là có phúc, sau này thanh niên trí thức Lục sẽ là bác sĩ của đại đội Hồng Kỳ chúng ta.
Nếu cơ thể cháu có chỗ nào không thoải mái, thì đến phòng y tế của đại đội chúng ta, để thanh niên trí thức Lục chữa cho cháu.”
Quách Cẩu Tử là người không biết giữ miệng, khi còn trẻ là vậy, đợi bây giờ già rồi thì càng như thế.
Ông ấy vất vả lắm mới tóm được một người, nghẹn ở trong lòng khó chịu miệng ông ấy nói một tràng y như súng máy.
“Thanh niên trí thức Lục làm bác sĩ ư?” Trong đầu Vương Hiểu Linh đều là một câu này, khóe miệng không nhịn được nhếch lên, vui sướng đến mức mi mắt cong cong.
“Thanh niên trí thức Vương, cháu nên cười nhiều vào, cháu xem cười rộ lên đẹp cỡ nào.” Thanh niên trí thức đen gầy y như móng gà, vừa cười như vậy nhìn còn rất thuận mắt.
Nhưng mà đẹp tới mấy cũng không đẹp bằng Nhị Ni của ông ấy, Quách Cẩu Tử không nói ra nửa câu sau, mà nhỏ giọng nói thầm trong lòng.
Vương Hiểu Linh gật đầu có lệ, cam chịu cách nói này của ông ấy, chỉ coi ông ấy là trái lương tâm khen mình, cũng ngượng ngùng đi vạch trần ông ấy.
Dù sao từ nhỏ đến lớn đều như vậy, không có một người từng khen cô ấy xinh đẹp.
Hiện giờ trong lòng cô ấy tràn ngập tự hào, không sai, cô ấy cảm thấy tự hào vì Lục Hướng Noãn.
“Thanh niên trí thức Lục khám bệnh rất tốt, lúc trước khi chúng tôi tới có người phát tác động kinh, chính là cô ấy chữa khỏi cho người ta.”
Ngay sau đó Vương Hiểu Linh lại nói chuyện kinh tâm động phách ngày đó, mọi người ở dưới chỉ huy của Lục Hướng Noãn hợp lực cứu người ra sao ra.
Quách Cẩu Tử nghe liên tục gật đầu, miệng không nhịn được cảm thán Lục Hướng Noãn là người có bản lĩnh.
Vương Hiểu Linh cũng mở miệng đáp lời, khen Lục Hướng Noãn giống y như đóa hoa.
Nhưng mà nếu Lục Hướng Noãn đi tìm đại đội trưởng bàn bạc chuyện công việc của cô, vậy thì Vương Hiểu Linh không cần phải lo lắng nữa.
Cô ấy nói một tiếng với Quách Cẩu Tử, sau đó ra roi thúc ngựa chạy về làm việc.
“Thanh niên trí thức Lục, cháu đến rồi à?” Hoắc Đại Khánh nhìn thấy Lục Hướng Noãn tới đây, giống y như thấy được ông cố ngoại bà cố ngoại đã chết nhiều năm của ông ấy, ông ấy kích động tới mức muốn xuống giường nghênh đón cô.
Thực ra ông ấy chỉ từng gặp ông cố ngoại bà cố ngoại khi tổ tông báo mộng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận