Thập Niên 60 Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư Xuống Nông Thôn

Chương 303: Cha đúng là cha ruột của con

Thanh niên trí thức Lục là ân nhân cứu mạng của Quách gia bọn họ, nếu ông ấy không còn, đến lúc đó con của ông ấy không cha không mẹ cũng rất khó sống nổi.
Thanh niên trí thức Lục là ân nhân cứu mạng của nhà bọn họ, vất vả lắm mới giúp được chút việc, đương nhiên là Quách Cẩu Tử không chịu từ bỏ.
Nếu không phải lo lắng con trai nhà mình ăn quá nhiều, Quách Cẩu Tử thậm chí còn muốn đóng gói con trai ném đến nhà thanh niên trí thức Lục giúp đỡ.
Cho dù đứng trông cửa nhà cho thanh niên trí thức Lục cũng được.
Nếu để Quách Phú Quý biết ý nghĩ chân thật trong lòng cha cậu ta, chắc chắn sẽ nói một câu:
“Cha đúng là cha ruột của con.”
Đây là muốn hố con trai hố đến chết mà.
Nhưng mà có một chuyện có thể chắc chắn chính là, cậu ta thực sự nghe lời cha cậu ta nói.
Quách Phú Quý đang ăn khoai lang khô suýt nữa gặm rụng hai răng cửa nghe cha cậu ta nói chuyện, lập tức giơ nắm đấm nhỏ của nam tử hán đại trượng phu vỗ ngực mình:
“Chị, ngày mai em đi theo chị, em đảm bảo sẽ nghe lời chị nói.”
Ở trong lòng Quách Phú Quý, Lục Hướng Noãn đã đứng thứ hai sau cha cậu ta.
Ngoại trừ cô cứu cha giúp cậu ta, về phương diện khác chính là Lục Hướng Noãn là người xinh đẹp nhất mà cậu ta từng gặp.
Nếu cậu ta lớn hơn chút nữa thì tốt, như vậy cậu ta có thể giống anh Nhị Ngưu của cậu ta, cũng có thể cưới chị gái về nhà, làm vợ cậu ta.
May mà Quách Phú Quý chỉ dám nghĩ chuyện này trong lòng, nếu dám nói ra, chắc chắn sẽ bị người nào đó thích ăn dấm tâm nhãn nhỏ còn tính toán chi li đánh cho một trận.
Đánh cậu ta gọi cha.
“Ngày mai thật sự không cần, hôm nào chị lên núi lại gọi em, đến lúc đó em không thể không đi với chị.” Khi Lục Hướng Noãn vừa định tiến lên vỗ đầu cậu ta, không cẩn thận thấy được bọ chó nhỏ bò tới bò lui trên đầu cậu ta, lập tức rút tay về, vẻ mặt tươi cười nói.
“Chắc chắn rồi, chỉ cần chị gọi em, em sẽ đến ngay.” Quách Phú Quý đỏ mặt nói, nói xong cậu ta còn thẹn thùng cúi đầu.
Chị gái nói chuyện giọng nói còn rất dễ nghe.
Mà Hoắc Cảnh Xuyên thấy rõ cảnh tượng trước mắt, nhìn thấy tên nhóc thối này đỏ mặt y như mông khỉ thì cau mày, lòng bàn tay lập tức ngứa ngáy.
Anh không chút ý thức được mình đang ghen, còn ăn dấm với một đứa nhóc chưa tới ngực anh, quả thực càng sống càng lùi trở về.
“Thanh niên trí thức Lục nói không cần, thì không cần, tránh cho đến lúc đó tên nhóc này đi theo gây thêm phiền cho thanh niên trí thức Lục. Dù sao cuộc sống sau này còn dài, nếu ông muốn báo đáp thanh niên trí thức Lục, vẫn còn nhiều cơ hội mà.” Vương Chí Thành nhìn ra được Lục Hướng Noãn kiên trì, vì thế đứng ra hòa giải, thuận tiện đồng ý chuyện cô xin nghỉ.
Loại chuyện này ông ấy có thể làm chủ được, huống chi thanh niên trí thức Lục còn vì chữa bệnh cho người trong đội.
Không nghe thanh niên trí thức Lục mới nói rồi sao, thuốc này đến lúc đó người trong đội đều có thể dùng.
Đây là vì tiết kiệm tiền cho trong đội, ông ấy còn đang ước ấy chứ.
Nhưng mà trong lòng ông ấy đã có tính toán, đợi buổi tối đến tìm đại đội trưởng bàn bạc một lát.
Quách Cẩu Tử thấy thế, cũng không tiện nói gì nữa.
Chỉ có Lục Hướng Noãn là mừng thầm trong lòng, nhưng trên mặt vẫn là dáng vẻ lạnh lùng.
Nếu ăn uống no đủ, những lời muốn nói cũng đã nói, bây giờ cũng đã tối, Lục Hướng Noãn chủ động nói chuyện trở về.
Lúc này mấy người trong phòng mới phát hiện đã muộn như vậy.
“Cháu xem, trò chuyện một lát quên cả thời gian. Thanh niên trí thức Lục, cháu để thím Lan Hoa đưa cháu trở về, khi nào rảnh lại đến nhà chú chơi, đến lúc đó chú bảo thím Lan Hoa làm đồ ăn ngon cho cháu.” Vương Chí Thành vỗ đùi nói.
“Không cần đâu chú, chỉ có một đoạn cháu tự mình đi về được. Chiều nay thím Lục Hướng Noãn làm một bàn đồ ăn, còn rất mệt, thím nhanh đi nghỉ ngơi đi ạ, ngày mai còn phải đi làm việc nữa.” Lục Hướng Noãn uyển chuyển từ chối ý tốt của ông ấy.
“Như vậy đâu được, một cô gái như cháu đi về tối như thế chú không yên tâm.” Vương Chí Thành không đồng ý.
Lúc này Hoắc Cảnh Xuyên đứng ra nói một câu rất tùy ý: “Vừa vặn tiện đường, cháu đưa cô ấy về là được, mọi người ở nhà nghỉ ngơi đi.”
Dưới cái nhìn của người ngoài, chỉ là Hoắc Cảnh Xuyên tốt bụng, đám Vương Chí Thành đơn thuần không nghĩ tới tình yêu nam nữ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận