Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 1006: Phần Thưởng Mê Hoặc.

Mà lúc này phía trên đài cao, đã tụ tập rất nhiều lãnh chúa đến từ các giới.
Bọn hắn đã sớm cướp sạch mười mảnh nhỏ quy tắc kia rồi, những người chiến thắng đều ngồi tại chỗ nghỉ ngơi khôi phục, cũng không vội vã tiếp tục leo lên.
Lâm Hữu lại không dừng lại, hắn hít sâu một hơi tiếp tục đi lên bậc 101.
Nhưng điều khiến cho hắn tuyệt đối không nghĩ đến chính là ngay khi hắn đặt một chân lên bậc thang thứ 101, một luồng uy áp viễn siêu trước đó ầm vang rơi xuống, ép tới hắn thiếu chút nữa đã quỳ một chân trên đất.
Đây là…
Uy áp thật mạnh!
Lâm Hữu vừa đạp mạnh một chân lên đài cao bậc 101, trong mắt chợt tràn đầy vẻ kinh hãi.
Bởi vì sau bậc 100, uy áp tác động lên người lại trực tiếp tăng lên gấp đôi so với bậc thứ 100 vừa nãy.
Chỉ chênh lệch một bậc mà như một trời một vực.
Có khác nào bảo, về sau mỗi lần vượt qua 100 bậc, uy áp đều sẽ tăng trưởng theo cấp số nhân?
Khó trách những người kia không hề vội vã leo lên, hiển nhiên bọn hắn đều cảm nhận được sự biến hóa này, chuẩn bị khôi phục một chút lại tích súc lực lượng rồi mới tiếp tục leo lên.
Thế nhưng mọi chuyện thực sự sẽ đơn giản như vậy sao?
Đương nhiên là không rồi.
Ngay khi phần lớn người leo lên được bậc 100, cùng dừng lại trên đài cao khôi phục, đột nhiên trên đài cao thứ 200 lại sáng lên mảng lớn quang mang, bắt đầu xuất hiện những loại vật phẩm tỏa ánh hào quang chói mắt.
Nhất là khu vực dành cho cấp mười, càng trực tiếp xuất hiện 20 mảnh nhỏ quy tắc rồi cứ như vậy, chúng lẳng lặng lơ lửng trên đài cao.
Lãnh chúa các giới vốn đang khôi phục bên trong, đều chấn động tinh thần.
- Mảnh nhỏ quy tắc!
- Ngay cả bậc 200 cũng có vật phẩm?
- Mà lại số lượng còn tăng lên gấp đôi so với bên dưới!
- Nhanh! Chúng ta nhanh lên đi!
Với lãnh chúa cấp mười, 20 mảnh nhỏ quy tắc không hề khó kiếm nhưng đây cũng là một con số không nhỏ.
Mà quan trọng nhất chính là.
Dựa theo quy luật này đi xuống, khi lên tới bậc 300, 400 thậm chí là 500, chỉ sợ số lượng mảnh nhỏ quy tắc cũng gia tăng theo.
Nói cách khác, càng sớm leo lên bậc cao, sẽ lấy được càng nhiều lợi ích.
Nghĩ đến đây, bọn họ nào dám tiếp tục do dự, lãnh chúa các cấp bậc vội vàng đứng dậy, bắt đầu tiếp tục leo tới bậc 200.
Một số lãnh chúa còn trực tiếp bạo phát toàn bộ thực lực, kháng cự uy áp một đường lao thẳng lên bậc cao, dẫn đến vô số người kinh hô một mảnh, ào ào đuổi theo.
Trong nháy mắt, tất cả lãnh chúa đã bị lợi ích điều khiển, loạn thành một đoàn, ai nấy đều tăng thêm tốc độ, nhanh chóng leo bậc thang.
Chỉ loáng một cái, trong khu vực cấp chín đã có một lãnh chúa thân hình cường tráng vượt qua bậc 150, đi thẳng đến bậc 200.
Trên mình hắn đã bao phủ bởi kim quang, hiển nhiên đã mở ra thủ đoạn bùng nổ, muốn là người đầu tiên đoạt được bảo vật phía trên.
Nhưng ngoài dự đoán của tất cả mọi người, ngay lúc người kia sắp leo lên bậc 200, đột nhiên hắn kêu thảm một tiếng.
Như thế toàn thân vừa trúng một đòn nặng nề, cả người hắn thổ huyết bay ngược trở về, thẳng tắp ngã xuống dưới đáy đài cao, lộn hơn mấy chục mét mới miễn cưỡng ngừng lại được.
Một vũng máu còn lại trên đài cao khiến người ta nhìn thấy mà hoảng sợ, khiến cho đám lãnh chúa vẫn còn đứng dưới đáy bùng lên một mảnh xôn xao.
- Uy áp thật mạnh! Chỉ một cái đã đánh người bay xuống dưới!
- Cẩn thận một chút, đừng đi lên quá nhanh, uy áp phía sau càng ngày càng mạnh.
- Uy áp sau bậc 100 này còn mạnh hơn gấp đôi lúc trước!
- Bây giờ mới hơn một trăm bậc thôi đó!
Các lãnh chúa thầm kinh ngạc, lúc này trong lòng chẳng còn lại một chút chủ quan khinh thường nào về lần thí luyện này nữa. Bọn họ lập tức thả chậm tốc độ điều chỉnh khí tức, sợ sẽ đi theo gót lãnh chúa cấp chín vừa rơi xuống kia.
Nhưng dù như thế, vẫn có một phần nhỏ người bắt đầu chảy mồ hôi khắp trán, toàn thân run run rẩy rẩy, dáng vẻ khó chống đỡ được, ngay lập tức, tốc độ leo lên cũng trở nên chậm chạp hơn rất nhiều.
Nhưng ngược lại, cũng có một phần nhỏ người tựa như không chịu quá nhiều ảnh hưởng, cả người vô cùng nhẹ nhõm leo lên từng bậc lại từng bậc, ép thẳng tới bậc 200.
Lâm Hữu đang đi giữa đội ngũ ở khu vực cấp mười, tốc độ không nhanh không chậm.
Hắn không phải loại người hiếu sát kia, nhưng cũng không thể làm được thanh tâm quả dục (lòng không tạp niệm), thiện lương như thánh mẫu.
Cho nên chỉ có thể nói uy áp tác động lên người hắn không quá mạnh cũng không quá yếu.
Biện pháp tốt nhất để leo lên, chính là cố gắng hết sức tiết kiệm thể lực, không tham gia vào chiến đấu, làm như thế mới có cơ hội leo lên bậc cao hơn.
Dù sao hiện giờ, mỗi ngày Bản Nguyên Vũ Trụ của hắn cũng sản xuất được hơn hai trăm mảnh nhỏ quy tắc, hoàn toàn không cần uổng phí khí lực đi tranh giành cùng những lãnh chúa khác.
Mà theo leo số bậc dần dần lên cao, cũng bắt đầu từ từ có người không chống đỡ nổi, đành phải lui trở về đài cao phía trên Thang Trời.
Cùng lúc ấy, những lãnh chúa đầu tiên bước lên bậc 200 sớm nhất, đã bắt đầu một vòng tranh đoạt bảo vật.
- Cút đi!
Chỉ nghe một vị lãnh chúa nổi giận quát lên một tiếng, sau đó hắn phá tan hai kẻ địch vây công, đoạt lấy bảo vật.
Ai biết đâu chỉ một giây sau, đã có càng nhiều lãnh chúa hơn đi qua vây quanh hắn, đảo mắt một cái, vị lãnh chúa kia đã bị đánh thành trọng thương, sau đó bị uy áp khủng bố kia đánh xuống khỏi đài cao.
Trên đài cao đã loạn thành một đoàn, không ngừng có lãnh chúa bị đánh bay xuống, lại không ngừng có người xông lên, cả khung cảnh cực kỳ hỗn loạn.
Lâm Hữu cùng một bộ phận lãnh chúa không đi tham dự chiến đấu, chỉ lách qua một bên tiếp tục leo tới.
Mà lúc này, cũng thấy không ít người đã vượt qua bậc 200 nhưng không hề có ý dừng lại.
Thậm chí có một đám lãnh chúa cấp mười đã sớm leo lên bậc 250 trở lên, đang không ngừng rảo bước lên tới bậc 300.
- Tốc độ thật nhanh, bọn hắn làm thế nào nhỉ?
Một lãnh chúa cấp mười bên cạnh Lâm Hữu cực kỳ kinh ngạc thốt lên, đối phương vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào những bóng dáng phía trên, khoảng cách đôi bên đang không ngừng bị kéo giãn.
- Ta cảm giác lên tới bậc 200 đã có chút miễn cưỡng, chẳng lẽ bọn hắn không cần nghỉ ngơi sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận