Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 333: Thiên Kiếm Môn

- Còn có thể làm gì bây giờ? Chẳng lẽ ngươi chưa nhận được tin tức gì sao? Người kia chính là lãnh chúa cấp bảy đó!
Chu Thiếu Hoành nhíu mày thật sâu, trên gương mặt hắn tràn đầy bất đắc dĩ.
Hắn cũng muốn lập tức ngăn những người này rời đi nhưng hắn lại không dám!
Bây giờ chỉ cần là người có tin tức hơi linh thông một chút cũng biết lãnh chúa thành Hoàng Sa đã lên tới cấp bảy. Có thể nói đối phương đã trở thành tồn tại thổ bá vương của vùng biên cảnh công quốc rồi.
Nếu hắn dám đi trêu chọc đối phương, khác nào tự mình đâm đầu vào chỗ chết?
- Lãnh chúa đại nhân! Việc lớn không tốt!
Đột nhiên lúc này, một tiếng la lên vang lên bên ngoài.
Một tên thuộc hạ khác từ bên ngoài hoang mang rối loạn chạy vào.
- Làm sao vậy? Lại xảy ra chuyện gì?
Chu Thiếu Hoành nhíu mày hỏi.
- Là Thiên Kiếm Môn. Người của Thiên Kiếm Môn và người của thành Hoàng Sa đánh nhau rồi!
- Ngươi nói cái gì? Thiên Kiếm Môn?
Chu Thiếu Hoành trực tiếp đứng dậy, vẻ mặt đầy ngạc nhiên nghi ngờ.
Thiên Kiếm Môn, là môn phái tu luyện được dân bản xứ thành lập ở ngay gần thành Hoang Cổ.
Lúc trước khi thành Hoang Cổ lãnh chúa còn sống, hai bên ít nhiều cũng có lui tới.
Kể cả bên trong thành Hoang Cổ, Thiên Kiếm Môn cũng có thế lực không nhỏ. Ngay cả lãnh chúa thành Hoang Cổ cũng phải nhún nhường bọn họ ba phần.
Không vì thứ gì khác, chỉ vì chưởng môn Thiên Kiếm Môn, là một vị tu luyện giả cấp tám!
Không chỉ như thế, Thiên Kiếm Môn còn có rất đông đệ tử cấp bảy, cơ hồ bọn họ đã đạt tới trình độ có thể cạnh tranh bình đẳng với lãnh chúa.
Hiện giờ, lãnh chúa thành Hoang Cổ ngã xuống, không cần nghĩ của biết Thiên Kiếm Môn sẽ không dễ dàng bỏ qua cho khối thịt béo này.
Nhưng khiến cho Chu Thiếu Hoành trăm triệu lần không nghĩ tới chính là.
Thiên Kiếm Môn lại dám chống đối thành Hoàng Sa!
Chuyện này đã ra ngoài dự kiến của hắn, thậm chí còn có chút kinh ngạc.
Nhưng nói thật, hắn cũng không xem trọng thành Hoàng Sa, dù sao bên đối phương có một tồn tại cấp tám, thuộc hạ cấp bảy cũng không ít hơn đám lãnh chúa bọn họ.
Nếu hai bên xảy ra chiến tranh, kết quả rất khó nói, nghĩ đến đây, hắn hỏi:
- Có tra ra thực lực cụ thể của lãnh chúa thành Hoàng Sa không?
- Bẩm lãnh chúa đại nhân, hiện tại cả thành Hoàng Sa đã bị rừng rậm vây quanh, rất khó tra xét, chỉ biết là trước khi tới Chiến Trường Vạn Giới, bên người hắn có một thực vật cấp tám.
- Một binh chủng ư?
Chu Thiếu Hoành thì thào tự nói rồi rơi vào trầm tư.
- Lãnh chúa đại nhân, tiếp theo chúng ta nên làm gì?
Tên thuộc hạ lại hỏi.
- Cứ yên tĩnh xem diễn biến đi. Thoạt nhìn thực lực hai bên không sai biệt lắm, theo ta đoán bọn họ sẽ không trở mặt với nhau nhanh thế đâu. Lúc này chúng ta tham gia vào, chỉ biến thành chim đầu đàn mà thôi, không nhặt được lợi lộc gì.
Ánh mắt Chu Thiếu Hoành càng thâm trầm hơn rất nhiều.
Lãnh chúa có thể sống đến bây giờ, hoặc là bản thân tinh anh, hoặc là có năng lực phán đoán rất mạnh.
Trước khi không có nắm chắc, hắn tuyệt đối sẽ không dễ dàng tham gia vào vũng nước đục này.

Bên kia, trong một tòa trạch viện được bảo vệ nghiêm ngặt nào đó thuộc thành Hoang Cổ.
Nguời Thiên Kiếm Môn cũng ôm suy nghĩ y hệt Chu Thiếu Hoành, một đám trưởng lão chấp sự đang tập trung nghị sự trong sảnh lớn. Bên trong không ngừng truyền ra từng tràng cười to đầy kiêu ngạo.
- Ha ha ha, người thành Hoàng Sa cũng quá buồn cười, dám cướp người với Thiên Kiếm Môn. Thật sự cho rằng chúng ta sợ một lãnh chúa cấp bảy ư?
- Đúng vậy. Còn dám nói lãnh chúa đại nhân bên đó sẽ tới trả thù cho bọn họ, mấy tên rác rưởi thành Hoàng Sa chọc ta buồn cười muốn chết.
- Chỉ là mấy tên cấp sáu thôi mà, cũng dám kêu gào với chúng ta. Không biết sống chết là gì. Ta thật sự muốn xem lãnh chúa của bọn họ có dám vì vài người mà ra tay với chúng ta hay không?
- Ra tay? Chẳng lẽ bọn họ thật sự cho rằng, Thiên Kiếm Môn chúng ta chỉ có một người cấp tám? Chúng ta không ra tay trước đã tính là không tồi rồi.
Âm thanh đối thoại của nhóm trưởng lão chấp sự, không ngừng quanh quẩn bên trong sảnh lớn, thoạt nghe cũng biết đám người này kiêu ngạo cực kỳ, hoàn toàn không bỏ thành Hoàng Sa và Lâm Hữu vào mắt.
Mà đám binh lính đang canh giác bên ngoài sảnh lớn, có mấy tên tu luyện giả cấp sáu cả người là máu, cuộn mình trên mặt đất, bị khóa trong một chiếc lồng, thoạt nhìn bị thương không nhẹ.
Mấy người này rõ ràng chính là thủ hạ của thành Hoàng Sa được Tiết Trường Quý phái ra ngoài thu nạp và hộ tống dân lưu lạc.
Bởi vì họ xảy ra xung đột với người Thiên Kiếm Môn nên bị đánh thành trọng thương, sau đó bị nhốt tại nơi này.
Đám người kia muốn thông qua cách này để với thị uy Lâm Hữu, khiến cho Lâm Hữu biết thực lực của Thiên Kiếm Môn bọn họ.
Không thể không nói, biện pháp này cực kỳ âm độc.
Nếu Lâm Hữu ra tay sẽ gặp phải ít nhất một vị cường giả cấp tám chèn ép.
Nếu không ra tay, sẽ làm rét lạnh lòng cư dân lãnh địa, sinh ra ảnh hưởng tiêu cực trong quá trình phát triển lãnh địa.
Không cần biết hắn xử lý thế nào, cũng không có chút lợi lộc nào hết.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao đám người này lại kiêu ngạo như thế.
Bởi vì bọn họ cũng không cho rằng, Lâm Hữu sẽ vì mấy tên thủ hạ cấp sáu mà đuổi theo bọn họ tới tận đây, thậm chí là đối nghịch với cả Thiên Kiếm Môn, cho nên mới không kiêng nể gì như vậy.
Nhưng … Chuyện này thật sự sẽ diễn ra như bọn họ nghĩ ư!
Đương nhiên không phải!
Ngay khi đám người Thiên Kiếm Môn đang ngồi trong đại sảnh kiêu ngạo nghị luận, đám dây leo nhiều không đếm xuể đã xuất hiện ở bên ngoài phủ đệ, vượt qua tường vây, xâm nhập vào cửa lớn, không ngừng lan tràn vào bên trong phủ đệ.
Số lượng nhiều không tả xiết kia lập tức khiến đám đệ tử đang tuần tra Thiên Kiếm Môn dừng chân lại, vẻ mặt biến đổi kịch liệt.
Còn không đợi bọn họ phát ra âm thanh thông báo cho những người khác.
Một màn khí độc màu đỏ đậm đặc cực kỳ đã khuếch tán vào, bọn họ vừa há miệng muốn la lên, khí độc đã điên cuồng xông vào yết hầu, xâm nhập vào trong cơ thể bọn họ.
Trong giây lát, tất cả người hút vào khí độc đều bị hút hết máu tươi, biến thành một khối thi thể khô quắt té trên mặt đất.
Mà máu tươi của bọn họ, cũng dung nhập vào trong dây leo, khiến leo tốc của đám dây này càng trở nên nhanh hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận