Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 768: Hoa Hồng Lam Mê Mộng Lãnh Chúa Cấp D

- Phanh!
Tiếng vang nặng nề, quanh quẩn khắp rừng rậm.
Trải qua hơn một giờ chiến đấu, cuối cùng Lâm Hữu cũng mang theo đội ngũ binh chủng quét sạch ma thú bên ngoài rừng rậm, tiến vào bên trong rừng rậm.
Điều khiến cho Lâm Hữu cực kỳ ngoài ý muốn chính là, cảnh tượng bên trong rừng rậm, lại rất khác bên ngoài.
Ma thú hỗn độn bên ngoài khá đa dạng chủng loại, thậm chí có khá nhiều ma thú không phải hệ Thực Vật sinh sống.
Nhưng bên trong lại im ắng một mảnh, không hề thấy một con ma thú nào.
Ngược lại nơi nơi đều là một loại dây hoa màu xanh lam u ám quỷ dị, từ mặt đất leo lên quấn quanh trên thân cây, cơ hồ trải rộng mỗi một góc trong khu rừng.
Hắn đưa mắt nhìn lại, tất cả đều là một mảnh u lam, tầm mắt cũng trở nên vặn vẹo mê huyễn.
- Cẩn thận một chút.
Lâm Hữu dặn dò một câu với mấy Vương tộc bên người, khiến cho đội ngũ binh chủng co lại vòng vây, từ bốn phía tụ tập lại gần hắn.
Bên trong rừng rậm này quá mức quỷ dị, rõ ràng không bình thường.
Sau khi hắn đứng tại chỗ quan sát một phen, xác nhận không có vấn đề gì cần phải lo lắng, mới mang theo đội ngũ binh chủng bước vào phạm vi có dây hoa bao trùm, rồi chậm rãi đi vào.
Dọc theo đường đi, nguy hiểm trong tưởng tượng cũng không xuất hiện.
Hoàn cảnh xung quanh đúng như thành ngữ nghìn bài một điệu, tất cả đều là dây hoa màu xanh lam quấn quanh cây cối bụi cỏ.
Có những nơi, thậm chí dây hoa còn từ trên cây buông xuống, chớp động tia sáng màu đen, xây dựng thành khung cảnh ma huyễn thần kỳ trong rừng.
Lâm Hữu không gặp phải nguy hiểm, cũng dần dần đẩy nhanh bước chân, vừa tiếp tục đi tới hướng vào chỗ sâu vừa quan sát diễn biến bốn phía.
Không biết hắn đã xuyên qua bao nhiêu dây hoa, lướt qua bao nhiêu cây cối.
Mãi cho đến lúc mắt cá chân của hắn cũng có chút tê dại, bước chân đang đi về phía trước mới đột nhiên ngừng lại.
- Ngừng lại một chút.
Lâm Hữu ra lệnh một tiếng, cả đội ngũ lập tức đứng tại chỗ.
Hàng chân mày của Lâm Hữu cũng dần dần nhíu lại.
Vừa rồi hắn đã tính toán, ít nhất hắn cũng đi được hơn nửa giờ trong rừng rậm rồi.
Lấy tốc độ của hắn, dưới tình huống không có ma thú ngăn trở, nên sớm đi ngang qua rừng rậm mới đúng.
Nhưng hiện giờ hắn vẫn ngừng lại bên trong rừng rậm, lại không thấy ký hiệu hắn đã để lại dọc theo đường đi này xuất hiện.
Nói cách khác, không phải hắn lạc đường.
Mà là... Giống như để đáp lại suy đoán của hắn.
Đúng lúc này, Vòng Tay Sương Linh trên cổ tay hắn chợt lóe lên ánh sáng, một thứ cảm giác mát lạnh khuếch tán toàn thân.
Sau đó, dây hoa màu u lam bốn phía đột nhiên lay động.
Bên trên đóa hoa vốn đang ảm đạm không ánh sáng lại nở rộ ra mảng lớn tia sáng, chiếu rọi cả rừng rậm thành một mảnh màu xanh lam quỷ dị.
Ngay sau đó, hình ảnh trước mắt rung rẩy một đợt.
Dường như chỉ đảo mắt một cái xung quanh đã biến thành một cánh rừng bụi gai với hàng sa số dây hoa trải rộng, bao vây bọn họ ở bên trong.
Mà cách bọn họ không xa, một đóa hoa hồng cực kỳ lớn với phần nhụy hoa ở trung tâm treo một cái mặt người vặn vẹo đang chậm rãi nở rộ. Cùng với sự xuất hiện của ma thú này, từng tràng cười quỷ dị cũng không ngừng quanh quẩn trong rừng.
Chịu ảnh hưởng của tiếng cười này, bụi gai bốn phía đang điên cuồng vặn vẹo, tựa như từng cái xúc tu mang theo gai nhọn.


Tên: Hoa Hồng Lam Mê Mộng ( lãnh chúa )



Chủng tộc: Thực Vật



Cấp bậc: cấp chín (cấp D)



Lực lượng: 9400(+3760)



Thể chất: 9400(+3760)



Nhanh nhẹn: 7000(+2800)



Tinh thần: 10000(+4000)



Kỹ năng: Huyễn Cảnh Màu Lam, Nhiễu Loạn Tinh Thần, Tinh Thần Phong Bạo



Hỗn độn: Toàn bộ thuộc tính tăng lên 40%



Giới thiệu: Đây là một loại thực vật họ hoa hồng cực kỳ am hiểu công kích tinh thần, có thể chế tạo ảo cảnh trong phạm vi xung quanh thân thể, công kích quỷ dị đa đoan.

Ma thú lãnh chúa!
Lại là cấp D!
Lâm Hữu nhìn giao diện trước mắt, vẻ mặt lập tức trầm xuống.
Hình ảnh chung quanh, cũng từ vườn hoa yên tĩnh ban đầu biến thành Rừng Bụi Gai, bên trên treo lượng lớn thi thể ma thú và trên mặt đất nơi nơi đều là máu tươi xương vỡ.
Khó trách dọc theo đường đi hắn không gặp phải bất cứ con ma thú nào, hoá ra nơi này có một con ma thú lãnh chúa đóng quân, còn là ma thú có công kích loại tinh thần.
Vậy ra ảo cảnh vừa rồi được tạo ra để hắn tới nơi này giết chết.
Nếu không phải Đầu Thương Linh Hồn phụ ma trên Vòng Tay Sương Linh có 18% chống cự với công kích loại tinh thần, chỉ sợ hắn đã sớm rơi vào kế hoạch của ma thú này.
Thuộc tính tinh thần tới 14 ngàn.
Kể cả Linh Tịch trong trạng thái Rít Gào Dã Man, cũng thúc ngựa chạy không kịp, chớ đừng nói tới binh chủng khác.
Thứ này còn khủng bố hơn Long Mãng Bích Lân, hắn đã gặp trong Rừng Ác Mộng, khiến cho sắc mặt hắn trở nên ngưng trọng.
- Sưu!
- Sưu!
- Sưu!
Nhưng đối phương căn bản không cho hắn cơ hội nghĩ nhiều, từng đợt tiếng xé gió đột nhiên vang lên.
Bên dưới cái mặt người vặn vẹo luôn phát ra tiếng cười quỷ dị kia, vô số đóa hoa u lam mang theo bụi gai lao ra, nhanh chóng tập trung về phía hắn.
Hoa Hồng Lam Mê Mộng cấp lãnh chúa, phạm vi mà bụi gai bao trùm còn rộng hơn rừng rậm dây leo của Thanh Đằng trong tay Lâm Hữu, cơ hồ đã trải rộng phạm vi hai km xung quanh.
Mà vị trí hiện tại của bọn họ lại là trung tâm bụi gai.
Muốn thoát khỏi vòng vây, chỉ có duy nhất một con đường có thể lựa chọn, đó là đánh chết ma thú lãnh chúa.
- Thanh Cương!
Lâm Hữu không chút do dự, trực tiếp hô to một tiếng với Thanh Cương trong đội ngũ, phát động kỹ năng tăng quần thể, Gào Thét Dã Man!
Trong phút chốc, tia sáng màu hồng tràn ngập, thuộc tính của tất cả thực vật tăng lên 30%, chúng đứng thẳng người đón nhận đám bụi gai màu xanh lam đang lao đến.
- Phanh!
Một tiếng vang trầm, vụn gỗ trên người cổ thụ bay tán loạn.
Dưới hai lần hiệu quả tăng phúc của Gào Thét Dã Man và
Bạn cần đăng nhập để bình luận