Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 568: Biến Cố Của Đại Lục Tuyên Cổ

- Moá nó! Thiệt hay giả? Danh hiệu thứ này có tiếng là rất khó đạt được, rất giống vinh dự cá nhân.
- Là Đường Vấn Thiên đại lục Vĩnh Hằng tự mình nói, lúc trước hắn vượt ải con đường của Trí Giả, được cái danh hiệu khiến cường độ tinh thần tăng lên 5%, tốc độ thu hoạch tín ngưỡng tăng lên gấp đôi.
- Tê! Biến thái như vậy?
Lãnh chúa khác nghe người nắm rõ tình hình chia sẻ, đều kinh ngạc vô cùng.
Nếu chỉ tăng lên thuộc tính bản thân lãnh chúa, ít nhất còn không quá biến thái như vậy.
Nhưng tăng lên gấp đôi tốc độ thu hoạch tín ngưỡng lực lại hoàn toàn khác.
Đây chính là hiệu quả tăng lên tốc độ đi kèm với thực lực, mà bình thường chỉ có leo lên đứng đầu bảng xếp hạng ở các quốc gia mới có thể đạt được!
Nhìn chung cả đại lục, chỉ có chừng ấy người đạt được thôi.
Thật sự làm cho bọn họ hâm mộ vô cùng, lại ghen tỵ không thôi.
Bởi vì trên cơ bản người đã từng thử khiêu chiến di tích chiến trường, đều biết khảo nghiệm kia biến thái khó khăn tới nhường nào.
Căn bản không phải người bình thường có thể qua được.
Lãnh chúa có bản lĩnh nhận được danh hiệu này, đều là những người đứng đầu các giới, bọn họ xứng đáng với quang vinh bực này.
Lâm Hữu đang chuẩn bị công sự phòng ngự, tự nhiên đã thấy nhóm lãnh chúa này nói chuyện, cũng biết tình huống di tích bên kia.
Điều khiến cho hắn có chút kinh ngạc chính là chỉ ngắn ngủi hơn một giờ mà thôi, đã có ba khảo nghiệm có người vượt qua, chỉ còn lại hai cái cuối cùng.
Hơn nữa căn cứ theo những người nắm tình báo lộ ra.
Hình như danh hiệu khác cũng tăng thêm thuộc tính và tốc độ thu hoạch tín ngưỡng, nhưng đều là thêm đơn thuộc tính.
So sánh với họ, hiệu quả giảm xuống toàn bộ thuộc tính của địch nhân mà hắn nhận được lại là cái mạnh nhất?
- May mắn, mình đã lựa chọn phương hướng kia...
Vẻ mặt Lâm Hữu đầy may mắn, nếu không phải lúc ấy hắn phản ứng nhanh, giành lên đài cao kia trước, chỉ sợ kết quả đằng sau sẽ khác.
Chỉ tiếc năm danh hiệu này, mỗi người chỉ có thể đạt được một cái.
Nếu không kiểu gì hắn cũng phải thông qua tất cả khảo nghiệm, không đổi năm danh hiệu không ngừng chơi.
Nghĩ đến đây, hắn đóng giao diện, nghiêm túc làm công sự phòng ngự.
Mãi cho đến giữa trưa, quá trình nói chuyện của nhóm lãnh chúa cũng bị một mảnh thú rống to rõ cắt ngang.
Đợt thủy triều ma thú thứ hai sau khi Chiến Trường Vạn Giới đã đến!
Lâm Hữu từng có kinh nghiệm lần đầu tiên nên lần này tỏ ra không có chút bối rối.
Hắn lập tức trở lại lãnh địa, tiến hành bài binh bố trận, đồng thời sắp xếp hai gốc Kiếm Trúc Tai Ách vừa chiêu mộ ra đến đóng ở hai phương hướng riêng biệt.
Không bao lâu sau.
Một mảng lớn ma thú xuất hiện trong tiếng bước chân dồn dập như long trời lở đất, chúng nó điên cuồng xuất hiện từ chỗ sâu trong chiến trường, va chạm cùng đại quân thực vật của hắn.
Cứ như vậy, một hồi đại chiến, mở màn.

Nhưng, tất cả mọi người không biết chính là ngay khi bọn họ đang ở trong chiến trường vạn giới cố gắng chém giết.
Thế giới Tuyên Cổ vốn tiếp giáp với đại lục Vĩnh Hằng, đã xảy ra chuyện lớn.
- Ầm vang!!
Một tiếng ầm vang như cửu thiên thần lôi, nổ tung ở phía trên khung trời cao xanh, khiến không trung thế giới Tuyên Cổ, mây gió tuôn ra, không gian sụp đổ.
Hơn mười bóng dáng ngạo nghễ, mang theo binh chủng đầy trời, điên cuồng chiến đấu kịch liệt trong hư không sụp đổ ấy.
Nơi đám người này đi tới, lôi quang nổ nứt ra, thanh thế rung trời, giống như một hồi tận thế hạo kiếp!
- Thiên Cơ! Hôm nay, quả nhiên đại lục Vĩnh Hằng các ngươi muốn tiêu diệt thế giới Tuyên Cổ chúng ta?
Một tiếng gầm lên, nổ tung trên bầu trời.
Một lão giả râu tóc xồm xoàm máu thịt mơ hồ, bị hai Đại Đế thay phiên vây công, trong mắt tràn ngập vô tận lửa giận.
Thậm chí những Đại Đế khác của thế giới Tuyên Cổ, lúc này tất cả đều chịu trọng thương, binh chủng chết thảm trọng.
Cơ hồ khắp hư không, đều bị máu tươi của bọn họ nhuộm thành màu đỏ!
…………….
- Ha ha ha, diệt đại kục Tuyên Cổ các ngươi thì thế nào? Chỉ do thực lực của các ngươi quá yếu thôi!
Phía trên hư không, Đại Đế Thiên Cơ đang tiến công dồn dập lại cười điên cuồng một tiếng, quanh thân phun ra sát khí màu đen, trường bào không gió bay loạn, cả người giống như một vầng mặt trời màu đen.
Mà khí thế trên người lão còn mạnh mẽ hơn mấy lần so với trước đây!
Đám Đại Đế khác của thế giới Vĩnh Hằng cũng vậy.
Một đám khí thế bàng bạc, cơ hồ ép cho Đại Đế đại lục Tuyên Cổ không có lực đánh trả.
Mà đó còn không phải điều quan trọng nhất, khiến cho bọn họ không nghĩ tới chính là, số lượng Đại Đế của thế giới Vĩnh Hằng, lại hơn gấp đôi lúc trước!
Có một nửa trở lên đều là những gương mặt xa lạ bọn họ chưa từng nhìn thấy.
Vốn đại lục Vĩnh Hằng là một trong mười đại giới vực.
Thực lực đã mạnh hơn thế giới Tuyên Cổ.
Hiện giờ, số lượng Đại Đế lại tăng mạnh, cũng đánh vỡ cân bằng giữa hai giới, đẩy thẳng một đám Đại Đế đại lục Tuyên Cổ vào đường chết.
- Bành!!
Đột nhiên, tiếng nổ vọng đất trời, vang lên ở một góc nào đó trên hư không.
Một Đại Đế đại lục Tuyên Cổ bị hai vị Đại Đế thế giới Vĩnh Hằng vây công, trực tiếp bị nổ nát hơn phân nửa thân thể, từ không trung rơi xuống dưới.
- Tả Phong!
Những vị Đại Đế thể giới Tuyên Cổ còn lại trừng to mắt như muốn nứt ra, bọn họ nôn nóng cứu viện, lại lập tức bị đối thủ ngăn lại, tình thế chuyển tiếp đột ngột.
Bọn họ biết, nếu cứ tiếp tục như vậy, Tuyên Cổ sẽ bị diệt chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Lập tức, lão giả râu tóc xồm xoàm hướng phía sau hô to một tiếng:
- Nhanh đi thông báo cho giới vực khác!
Cho tới nay, giữa vạn giới đều tồn tại một quy tắc giới hạn nào đó.
Nhất là những giới vực tiếp giáp với nhau, không thể trơ mắt nhìn đối phương kiêu ngạo được.
Nếu đại lục Tuyên Cổ bị giết, thực lực Giới Vĩnh Hằng kia chắc chắn sẽ tăng lên cực kỳ lớn, xuất hiện càng nhiều Đại Đế hơn.
Đây tuyệt đối là điều những giới vực xung quanh không muốn nhìn thấy.
Môi hở răng lạnh, đạo lý này vẫn dễ hiểu như vậy.
Đây cũng là lý do vì sao rõ ràng đại lục Vĩnh Hằng rất cường thế, nhưng vẫn không ra tay với những giới vực xung quanh.
Bởi vì bọn họ cũng lo lắng mấy giới vực khác sẽ liên hợp lại, đến lúc đó dù là bọn họ, cũng không kiếm được ưu đãi gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận