Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 649: Còn Thanh Niên Kia Rốt Cuộc Là Ai? Lại Có Thể Hòa Hợp Thành Một Thể Với Trái Tim Ấy?

Nhưng bên trong hung thú Hỗn Độn, cũng toàn bộ bị mất mạng, khiến cho thanh niên con ngươi đen tổn thất hơn mười thuộc hạ trong nháy mắt.
Có điều Lâm Hữu lại không vui vẻ nổi, vì trạng thái Rít Gào Dã Man rất nhanh trôi qua.
Một khi trạng thái này biến mất, phe hắn sẽ rơi vào hoàn cảnh xấu, chỉ có thể bị động chịu đòn, bại trận chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Càng quan trọng hơn chính là trên bầu trời còn có trái tim khủng bố kia, không biết khi nào nó sẽ đột nhiên bùng nổ. Đây mới là điều khiến hắn lo lắng nhất.
Trừ phi hắn có thể phá vỡ phong tỏa, dù là phá vỡ một chút, khiến cho nhóm Đại Đế cảm giác được khí tức nơi đây.
Hắn mới có một tia hy vọng sống sót!
Phá vỡ phong ấn ư?
Lâm Hữu nhìn thoáng qua bốn phía đang rơi vào chiến đấu sôi sục, ánh mắt không ngừng quét khắp nơi, cẩn thận tìm kiếm phương pháp thoát ra.
- Hử?
Đột nhiên, hắn sửng sốt một chút, chú ý tới không trung phía trên trái tim dơ bẩn kia, chợt có một khu vực không bị sát khí ảnh hưởng.
Thoạt nhìn có chút giống mắt trận, khiến cho sắc mặt hắn run lên.
- Đại Pháo!
Hắn hét lớn một tiếng, triệu hồi Đại Pháo đã khôi phục tốt đến bên người.
Không cần quá nhiều ngôn ngữ, gần như chỉ một ý niệm trong đầu, họng pháo sâu thẳm của Đại Pháo đã trực tiếp nhắm lên không trung, long viêm hủy diệt điên cuồng hội tụ.
- Oanh!
Họng pháo nổ tung, hoa lửa bắn ra.
Một đường tia sáng màu đỏ xẹt qua trời cao, xé rách không khí, thẳng tắp đánh úp về phía khu vực kia.
Thanh niên kia ở bên dưới thấy vậy, lập tức biến sắc, trực tiếp truyền lệnh cho mấy hung thú Hỗn Độn ở gần đó nhanh chóng lao lên không trung, ý đồ ngăn cản một kích hủy diệt này.
Thế nhưng Ngắm Bắn Trí Mạng có thêm Rít Gào Dã Man tăng phúc, uy lực đã sớm siêu việt cấp bậc lãnh chúa cấp tám, là thứ chúng nó có thể ngăn cản được sao?
Chỉ nghe “Bành” một tiếng, thân thể mấy con hung thú Hỗn Độn kia trực tiếp bị xỏ xuyên qua, toàn bộ hóa thành khói đen.
Viên đạn long viêm thế đi không giảm, ầm ầm va chạm tới bên trên phong tỏa khu vực, khiến nó nổ tung mảnh lớn ánh lửa.
- Răng rắc!
Tiếng vỡ vụn chát chúa vang vọng phía chân trời.
Vách tường kiên cố vốn vô cùng trong suốt, rốt cục cũng xuất hiện từng đường nứt giống như mạng nhện, giằng co chừng nửa giây, chúng nó đã được chữa trị.
Nhưng chỉ trong nửa giây này thôi, cũng đủ khiến vài tia sát khí xuyên qua cái khe, thẩm thấu tới bên ngoài.
- Ừm?
- Có chuyện!
- Ở bên kia!
Sắc mặt nhóm Đại Đế đang tra xét chung quanh bầu trời đế quốc Cơ Giới, đều biến đổi.
Cơ hồ là đồng thời, bọn họ lập tức xé rách không gian biến mất tại chỗ, xuất hiện trên không trung ngay vị trí khu vực phong tỏa Lâm Hữu.
Trong nháy mắt, trên trời cao xuất hiện hơn mười vị Đại Đế.
Trừ vài vị Đại Đế đại lục Nguyên Thủy, mấy Đại Đế giới vực phụ cận cũng đi theo tới, sắc mặt một đám đều nghiêm nghị.
- Nơi này... Có chút cổ quái.
- Có thể che chắn tinh thần tra xét, nhất định là nơi này.
- Mặc kệ, công kích trước lại nhìn.
Các vị Đại Đế liếc nhau, tiếp đó cả đám đều lui về phía sau, lực lượng quy tắc trong tay vận chuyển cuồn cuộn khôn cùng, đột nhiên oanh xuống phía dưới.
Nơi lực lượng này đi tới, không gian nát bấy, giống như khắp không trung đều bị cắn nuốt hoàn toàn.
Lâm Hữu trong khu vực bị phong tỏa, chỉ cảm thấy đỉnh đầu hung hăng chấn động một cái.
Vách phong tỏa hồi nãy hắn dùng hết toàn lực mới tạo thành một chút phá hư, đột nhiên xuất hiện mảng lớn vết rách, nhanh chóng lan tràn bốn phía.
Đến rồi!
Lâm Hữu vui mừng quá đỗi, quả nhiên một kích vừa rồi đã có hiệu quả.
Mà lúc này, trạng thái Rít Gào Dã Man của hắn đã qua từ lâu.
Dưới đợt tiến công của hung thú hỗn Độn, Đại quân thực vật bị bẻ gãy nghiền nát, liên tiếp mất mạng.
Chỉ có mấy vương tộc và một ít binh chủng xếp sau còn đang đau khổ chống đỡ.
Chỉ sợ nếu tiếp thêm một giây nữa, phòng tuyến của hắn sẽ bị công phá hoàn toàn, đến lúc đó bản thân hắn cũng cách cái chết không xa.
Nhưng hiện tại thì khác rồi, nhóm Đại Đế xuất hiện, cũng mang đến cho hắn hy vọng.
- Đến đây ư?
Thanh niên con ngươi đen hướng đôi mắt lạnh lẽo nhìn chăm chú vào vết rách càng ngày càng nhiều trên bầu trời, hình như đã sớm đoán trước sẽ có kết quả như vậy.
Mà đối mặt với sự xuất hiện của các vị Đại Đế, vẻ mặt đối phương vẫn không thay đổi.
Thanh niên ấy chỉ yên lặng nhìn thoáng qua Lâm Hữu, rồi vung bàn tay to lên, lệnh cho tất cả binh chủng hung thú Hỗn Độn rút lui trở về.
Sau đó cả người bay lên trời, dần dần dung nhập vào bên trong trái tim đang đập kia.
Ngay sau đó, trái tim ấy ngừng đập, kịch liệt co rút lại.
Một cỗ sát khí khủng bố khôn cùng lấy nó làm trung tâm, tràn lan ra ngoài.
Nơi chúng nó đi tới, tất cả tan thành tro bụi, mọi việc mọi thứ đều hóa thành bột mịn, rơi vào vô tận hư không.
Lâm Hữu quá sợ hãi.
Hắn cơ hồ không chút do dự, khiến cho Hiền Giả Rừng Rậm phóng ra Lĩnh Vực Hòa Bình, bảo hộ hắn và mấy binh chủng còn dư lại ở bên trong.
Không ngờ vẫn bị sát khí trùng kích lại, trong đầu hắn dính đòn nghiêm trọng, hung hăng rung chuyển.
Tinh thần suýt nữa đã tán loạn, bị mất mạng tại chỗ.
Cấp mười hai!
Uy lực của một kích này.
Tuyệt đối đã đạt tới trình độ cấp mười hai!
………….
Lĩnh Vực Hòa Bình của Hiền Giả Rừng Rậm, có thể khiến tất cả công kích dưới cấp mười hai mất đi hiệu quả.
Nói cách khác, chỉ có công kích đạt tới cấp mười hai, mới có thể phá vỡ lĩnh vực của nó.
Mà đây chỉ là khí tức đơn giản tiết ra ngoài thôi, cũng khiến Lâm Hữu ở bên trong Lĩnh Vực Hòa Bình bị thương nặng, suýt nữa chết tại chỗ.
Rốt cuộc trái tim này khủng bố đến loại trình độ nào?
Còn thanh niên kia rốt cuộc là ai?
Lại có thể hòa hợp thành một thể với trái tim ấy?
Tinh thần Lâm Hữu gặp đòn nghiêm trọng, hắn chỉ cảm thấy đại não trống rỗng, trực tiếp nửa quỳ trên mặt đất.
Cùng lúc đó, trái tim cực lớn trên không trung, đã thu nhỏ bằng kích thường trái tim của người bình thường, rồi chậm rãi dung nhập vào lồng ngực của thanh niên kia.
Từng đường hoa văn màu đen lấy trái tim làm trung tâm lan tràn ra ngoài, đảo mắt một cái đã bao trùm cả thân thể thanh niên kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận