Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 240: Hoàn Thành Nhiệm Vụ

Hắn ta vừa thốt lên câu đó, những người bên cạnh cũng tỏ ra một chút sửng sốt, vẻ mặt đầy nghi ngờ.
- Dường như… Quả thật đã nhỏ đi rồi.
- Các ngươi có nghe được hay không, hình như bên trong có tiếng nổ mạnh?
- Đúng là như vậy, ta cũng nghe thấy rồi.
- Chẳng lẽ có người đã đi trước chúng ta một bước?
- Không tốt! Mau vào xem!
Nói xong, cuối cùng hai đội ngũ cũng có phản ứng, bọn họ vừa lao tới, sắc mặt đã lập tức biến đổi.
Lúc này, làm gì còn nghĩ nhiều được nữa, bọn họ chỉ còn cách vội vàng mang theo binh chủng của mình lao về phía khe sâu thôi.
Mà Kỷ Vân Sương có được binh chủng hệ thiên sứ, lại dẫn đầu, bay lên không trung.
Nhưng ngay lúc cô xẹt qua cổng, lao vào bên trong, lại nhìn thấy đống lớn phần còn lại của chân tay cụt, xương cốt gãy, và trong này chỉ còn mấy con ma thú thưa thớt mà thôi.
Còn một con thực vật rồng ở phía xa xa, vừa bay khỏi nơi này.
- Hệ Thực Vật?
Kỷ Vân Sương nhăn mày, cô thật sâu nhìn chăm chú vào bóng dáng dần dần biến mất kia.
…………
Trên đường trở về, Lâm Hữu cẩn thận kiểm tra lại một chút.
Lần này khi tiêu diệt ma thú, tổng cộng hắn đạt được 150 ngàn ma năng, cùng gần bốn ngàn điểm tích luỹ vinh dự, có thể nói là thu hoạch thật lớn.
Hơn nữa giá trị kinh nghiệm của Thanh Đằng, cũng tăng lên hơn 1500, tốc độ còn nhanh rất nhiều so với hắn tưởng tượng.
Cũng không biết, sau khi những người đó nhìn thấy khe sâu đã bị đánh thành trống rỗng, bọn họ sẽ có sắc mặt như thế nào? Phỏng chừng là chỉ hận không thể đánh hắn thành tám khối?


Chúc mừng ký chủ, nhiệm vụ “Hang ổ của kẻ địch” đã hoàn thành, mời đi tới đại sảnh nhiệm vụ giao nhiệm vụ.

Đang mải nghĩ ngợi, đột nhiên một tiếng nhắc nhở vang lên trong đầu hắn.
- Nhanh như vậy đã hoàn thành rồi?
Lâm Hữu hơi hơi ngừng động tác lại một chút.
Nếu nhắc nhở nhiệm vụ hoàn thành đã xuất hiện, nói cách khác, đế quốc đã xác nhận con đường bí mật dưới Hồ Hắc Thủy, là hang ổ để đại lục Nguyên Sát lẻn vào.
May mắn.
Hắn không chủ quan đi vào thăm dò con đường kia.
Nếu không gặp được nguy hiểm gì đó, sẽ không đoán được kết quả cuối cùng ra sao.
Lỡ như sơ sẩy một cái, thậm chí hắn còn khó có thể giữ được mạnh nhỏ của mình.
Chuyện tiếp theo, vẫn nên giao cho đế quốc đi lo lắng, dù sao hắn chỉ là một lãnh chúa cấp sáu nho nhỏ mà thôi.
Nhưng khiến cho hắn trăm triệu lần không nghĩ tới chính là.
Đúng lúc này, trong đầu lại liên tiếp vang lên vài tiếng nhắc nhở.


Xin các vị lãnh chúa chú ý, khu vực Hồ Hắc Thủy đã bị đại lục Nguyên Sát xâm lấn, đế quốc khẩn cấp tuyên bố nhiệm vụ, mời các vị nhanh chóng qua đó tiêu diệt kẻ địch trước.



Trong lúc tuyên bố nhiệm vụ khẩn cấp, mỗi lần chém giết được một kẻ địch sẽ đạt được 1000 điểm tích luỹ vinh dự, không giới hạn.



Xin các vị lãnh chúa chú ý...

Nhắc nhở đột ngột xuất hiện, còn liên tục vang lên ba lần.
Chỉ cần là lãnh chúa đang ở gần hồ Hắc Thủy, hoặc ở bên trong đồn biên phòng, tất cả đều nhận được tin tức, và rơi vào rung động.
- Moá nó! Một tên tới một ngàn điểm tích luỹ? Ta có nghe lầm không?
- Hồ Hắc Thủy? Không phải là khu vực chỉ cách đồn biên phòng có mấy chục km sao?
- Trời đất, hang ổ của đại lục Nguyên Sát lại ở một nơi gần như vậy?
- Khó trách lúc trước chúng ta vẫn một mực không tìm ra được, hoá ra bọn chúng ở nơi này! Cuối cùng là ai lợi hại như vậy, đã phát hiện trước rồi?
- Mặc kệ nó, đó chính là một ngàn điểm tích luỹ một đầu người đấy! Cứ đi trước lại nói sau!
Trong nháy mắt, tất cả lãnh chúa dù đứng ở bên trong đồn biên phòng, hay đang ở gần đó săn giết ma thú, tất cả đều lao về phía hồ Hắc Thủy.
Bọn họ còn vậy, đừng nói tới Lâm Hữu.
Nơi hắn đang dừng chân, vừa lúc lại rất gần cái hồ.
Hắn không hề do dự, trực tiếp khiến Rồng Yêu Vương thay đổi phương hướng, bay thẳng qua bên kia.
Chờ tới lúc hắn đuổi tới gần hồ Hắc Thủy, quả nhiên đã nhìn thấy trong không trung mênh mông phía trên hồ nước, sĩ binh trưởng đang dẫn theo mấy lãnh chúa cấp bảy, cùng đám lãnh chúa cấp cao khác điên cuồng chiến đấu kịch liệt.
Thanh thế lớn tới mức chấn động cả bầu trời chung quang, tiếng nổ vang lên không ngừng.
Ở giữa hồ nước, cũng có số lượng Vong Linh Khô vô cùng lớn lâu xuất hiện, thậm chí chúng còn hình thành một biển Vong Linh khủng bố.
- Có chuyện gì vậy? Tại sao lại có nhiều bộ xương khô thế?
Đám lãnh chúa khác vừa đuổi tới, đều kinh hô lên.
Chỉ thấy ở trong hồ Hắc Thủy, rõ ràng đã xuất hiện vài cái khe không gian khổng lồ.
Vô số bộ xương khô với lãnh chúa đại lục Nguyên Sát từ những cái khe đó ùn ùn xuất hiện, bọn chúng điên cuồng công kích tới đội ngũ binh sĩ đế quốc và đám lãnh chúa vừa chạy qua.
Khắp nơi trên mặt đất đều là thi thể, cơ hồ đã nhuộm mặt nước thành một màu đỏ tươi, sau đó lấy tốc độ cực nhanh lan tràn ra bốn phía bên ngoài.
Không gian truyền tống quần thể!
Đôi con ngươi của Lâm Hữu chợt co rút lại.
Không nghĩ tới chỉ vì xâm lấn đại lục Nguyên Thuỷ, thế giới Nguyên Sát lại dám dùng thủ đoạn khủng bố như vậy!
Mắt thấy càng ngày càng nhiều lãnh chúa xuyên qua khe không gian, hắn cũng không dám ở lâu trong không trung, lập tức khiến Rồng Yêu Vương rớt xuống mặt đất.
Cùng lúc đó, những vị lãnh chúa đang làm nhiệm vụ gần đây cũng liên tiếp đuổi tới, mang theo binh chủng của mình gia nhập vào chiến đấu. Bọn họ đứng ngay ở bờ hồ, ngăn cản lãnh chúa và đại quân vong linh đến từ đại lục Nguyên Sát xâm lấn.
- Mau mau mau! Tuyệt không được để người thế giới Nguyên Sát tiến vào!
- Cũng dám xâm lấn tới một nơi gần chủ thành như vậy, đại lục Nguyên Sát quá kiêu ngạo!
- Xông lên! Giết sạch toàn bộ bọn chúng!
Âm thanh hò hét, cả tiếng rống giận dử, không ngừng quanh quẩn bên tai.
Càng ngày càng nhiều lãnh chúa nhận được tin tức, xông tới đây. Sau đó bọn họ hung hăng va chạm với đại quân của đại lục Nguyên Sát ngay trên bờ hồ Hắc Thủy.
Lâm Hữu cũng đứng trong đám người, nhưng hiển nhiên hắn không hề có chút chủ quan nào, chỉ trực tiếp triệu hồi nhóm thực vật ra, bắt đầu hỗ trợ những người khác chống đỡ vong linh tiến công.
P/s: Đầu tháng cầu mọi người đề cử, đẩy kim phiếu cho truyện nha! Để team mình có động lực bão chương cho mọi người nha!
Bạn cần đăng nhập để bình luận