Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 963: Chạy Vào Sào Huyệt Nhện Chúa.

- Đuổi cho ta!
Ba người đuổi theo không bỏ, đều thuấn di đến phía sau hắn, muốn cắt đuôi cũng không cắt đuôi nổi.
Cuối cùng, sau khi trải qua mấy lần giao thủ ngắt quãng, Lâm Hữu thuấn di một cái đã xuất hiện trên một mảnh đại địa hoang vu đen tối.
Mà không gian phía sau cũng vặn vẹo một đợt, ba người Thất Sát vượt qua không gian, lần thứ hai đuổi theo.
Nhưng … Sau khi bọn hắn nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, hai mắt lại đột nhiên trừng lớn, vẻ mặt tràn đầy hoảng sợ.
…..
Chỉ thấy phía trên mảnh đại địa tối đen, nơi nơi đều là tơ nhện màu trắng chi chít rậm rạp, liên kết từ mặt đất đến tận không trung.
Không!
Nói chính xác hơn là liên tiếp với một cột sáng tận trời ở phía xa xa kia.
Gần như tất cả phạm vi hơn một ngàn km ở bốn phía xung quanh cột sáng, đều bị mạng nhện bao trùm.
Số lượng ma thú loài nhện lớn vô cùng đang lang thang trong đó.
Trong mơ hồ, thậm chí còn có thể nhìn thấy rất nhiều bóng dáng khổng lồ có khí thế dũng mãnh khiến trái tim bọn hắn đập nhanh, cùng với cột sáng ở phía xa xa kia, thường xuyên hiện lên hình chiếu của một con nhện khủng bố.
- Nhện Chúa, là sào huyệt Nhện Chúa!
Lãnh chúa hệ Côn Trùng run giọng nói, không nhịn được lập tức thả chậm tốc độ.
Vị đứng hàng cuối cùng trong bảy mươi hai Thiên Ma, Nhện Chúa A Lạc Sắt, được xưng là tồn tại khủng bố có được cực kỳ nhiều những đứa con nối dòng cấp mười, cấp mười một, cũng là tồn tại am hiểu mê hoặc lòng người nhất.
Dù là lãnh chúa cấp mười một xâm nhập vào trong đó, cũng không nhất định có thể toàn thân trở ra.
Không ngờ trong lúc vô ý bọn họ lại xâm nhập vào sào huyệt Nhện Chúa.
Nói cách khác, tất cả những bóng đen khổng lồ kia đều là ma thú cấp mười trở lên, thậm chí còn có thể là cấp mười một!
- Tiểu tử, cũng dám chạy đến loại khu vực này, chẳng lẽ ngươi không sợ chết sao?
Thất Sát ở hậu phương kinh hoàng lên tiếng.
- Có bản lĩnh cứ đuổi theo ta lại nói sau.
Lâm Hữu cười lạnh một tiếng, tốc độ không giảm, ngược lại còn tăng thêm, tiếp tục xâm nhập vào sào huyệt đàn nhện kia.
- Đuổi! Ta thật muốn nhìn ngươi chết như thế nào!
Sắc mặt Thất Sát trầm xuống, cũng đẩy nhanh tốc độ đuổi theo Lâm Hữu.
Hai người khác khẽ cắn môi, cũng gắt gao đi theo bước chân của hắn ta.
Khu vực này vẫn được tính là bên ngoài sào huyệt Nhện Chúa, chỉ cần cẩn thận một chút, sẽ không gặp phải nguy hiểm gì.
Nhưng bọn hắn cũng không dám tiến hành dịch chuyển khoảng cách dài, bởi vì một khi làm không tốt, rất có thể sẽ rơi vào giữa khu vực nghỉ chân của những ma thú mạnh mẽ kia, đến lúc đó sẽ có nguy hiểm.
Cứ như vậy một đuổi một chạy, một đường phi hành, rất nhanh bọn hắn đã ném lại cửa vào sào huyệt ở xa xa đằng sau người, để tiến vào bên trong sào huyệt.
- Ngừng.
Lâm Hữu rủa một câu, không ngờ mấy gia hỏa này lại lớn gan như vậy, nhất quyết đuổi theo không bỏ, còn thực sự dám theo hắn vào đây.
Nếu đã như vậy, thế thì đừng đi nữa.
Hắn nghĩ đến đây, trực tiếp dừng lại thân hình, Không Minh xuất hiện bên người, một luồng ánh sáng màu xanh lá chói mắt bùng nổ, ngay lập tức đã chiếu sáng cả trong ngoài sào huyệt.
Mà những con nhện đang không ngừng di động bình thường bên dưới, cũng bị ánh sáng này miểu sát, thương tổn tạo thành lại chuyển sang giá trị chữa bệnh, toàn bộ chuyển ngược đến trên người hắn, trị liệu thương tích cho hắn.
- Đáng chết! Chẳng lẽ ngươi muốn chết ở trong này?
Thất Sát nhìn thấy mảng lớn sào huyệt bị phá hủy, trợn mắt như muốn rách ra, lập tức hiểu được tính toán của Lâm Hữu.
- Có chết hay không thì ta không biết, nhưng nếu các ngươi muốn giết ta, nhất định phải trả giá đắt một chút.
Lâm Hữu lạnh giọng nói.
- Nếu đã như vậy, vậy không thể mặc ngươi còn sống.
- Lên! Giải quyết hắn trước đi!
Chỉ nghe Thất Sát quát một tiếng chói tai, triệu hồi rồng xương vong linh đánh úp về phía Lâm Hữu.
Lực lượng quy tắc dũng mãnh vờn quanh bên cạnh người, sau đó hóa thành uy thế ngập trời, kết hợp cùng hai người khác từ ba phương hướng lao tới muốn trấn áp Lâm Hữu.
Sắc mặt Lâm Hữu hơi trầm xuống, không chút do dự phát động Gào Thét Dã Man.
Chỉ thấy hắn vẫy tay một cái, lá cây đầy trời hội tụ giữa không trung, xây dựng thành một mảnh vách tường cứng rắn, bên tai truyền đến liên tiếp những tiếng bang bang nổ vang, làm không khí chấn động tới run rẩy kịch liệt.
Đồng thời Linh Tịch cũng xuất hiện, hào quang bùng nổ trên pháp trượng, phát động Bụi Gai Quấn Quanh!
Sau khi Bụi Gai Quấn Quanh lên tới cấp mười, nó đã từ công kích đơn thể biến thành quần thể.
Trong chớp mắt, ba người Thất Sát và binh chủng phi hành bên người đã bị lượng lớn bụi gai quấn quanh tại chỗ, từ không trung rơi xuống.
- Ngươi cho rằng chỉ dựa vào chút thủ đoạn ấy có thể gây khó dễ cho chúng ta?
Thất Sát hừ lạnh một tiếng, trên người tuôn ra một mảnh U Minh Quỷ Hỏa, trực tiếp đốt bụi gai thành tro tàn.
Hai người khác cũng ra các thủ đoạn, trực tiếp tránh thoát bụi gai trói buộc.
Ngay sau đó, thân thể khổng lồ của Thanh Đằng xuất hiện, từng sợi dây leo phóng lên cao, cuốn lấy những binh chủng phi hành kia, kéo xuống, đồng thời trong rừng rậm dây leo vang lên một tiếng “bành”, hoa lửa nổ tung ra, một luồng lưu quang màu lửa đỏ bắn thẳng về phía Thất Sát.
Thất Sát biến sắc, lập tức ngưng tụ thành một bức tường bằng xương vong linh ở trước người.
Trong một tiếng nổ vang kịch liệt, bức tường xương cốt nọ hỏng mất, luồng lưu quang hỏa diễm kia xỏ xuyên qua vai hắn.
Đau đớn kịch liệt, khiến cho sắc mặt Thất Sát trở thành trắng bệch, trong mắt đầy vẻ khiếp sợ.
Uy lực của một kích vừa rồi quá mạnh, nếu bị đánh trúng chính diện, sẽ khiến hắn ta không chết cũng trọng thương. Sống sót qua một chiêu này, trong ánh mắt của hắn ta lại càng thêm tràn ngập sát ý với Lâm Hữu.
Bởi vì hắn ta càng giao thủ với Lâm Hữu, lại càng cảm nhận được sâu sắc tiềm lực khủng bố của đối phương.
Nếu hôm nay thả cho người này chạy mất, không khác gì thả hổ về rừng.
- Tốc chiến tốc thắng!
Hắn ta không chút do dự, mấy vạn binh chủng trực tiếp bị ba người bọn họ triệu hồi ra, lại khởi xướng tiến công mãnh liệt đánh về phía Lâm Hữu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận