Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 736: Chuyện Gì Vậy? Sao Tất Cả Công Kích Đều Mất Đi Hiệu Lực?

Không biết vì sao.
Hắn có cảm giác lo lắng!
Nhưng không chờ hắn nghĩ nhiều, trong đám người xa xa bỗng nhiên vang lên một đợt hô nhỏ, mảng lớn ánh sáng bắt đầu nhanh chóng hội tụ về phía Đại Thụ Bản Nguyên.
- Sắp kết quả, có cơ hội chúng ta lại tán gẫu sau.
Đám người Trầm Xuân Phong rùng mình, lập tức mang theo đội ngũ binh chủng vào sâu bên trong.
Mà Lâm Hữu cũng triệu hồi tất cả binh chủng ra, không nghĩ tới chuyện gì ngoài tranh đoạt quả cây nữa.
- Đến đây!
Lúc này, không biết là ai hô một tiếng.
Những quả kia kết xuất trên tán cây Đại Thụ Bản Nguyên bắt đầu bong ra từng màng, dần dần biến hóa thành một đám ma thú lãnh chúa cấp tám, cấp chín trên không trung rồi ầm ầm rơi xuống mặt đất.
Trong nháy mắt, cả khu vực nổi lên đầy tiếng hô quát.
Tất cả lãnh chúa đều suất lĩnh binh chủng ùa lên, khởi xướng công kích mãnh liệt.
Lâm Hữu cũng không chần chờ, lập tức nhìn chằm chằm lên một con Kẻ Phiền Nhiễu Bản Nguyên cấp tám ở bên ngoài.
- Đại Pháo!
Hắn ra lệnh một tiếng, họng pháo trên mình Đại Pháo ầm ầm nổ vang, bắn ra một luồng lưu quang hỏa diễm, bắn nhanh về phía Kẻ Phiền Nhiễu Bản Nguyên.
Hắn muốn giải quyết nó trước khi đám lãnh chúa khác phản ứng lại.
Nhưng, chiêu thức luôn có tác dụng hôm nay lại thất bại.
Kẻ Phiền Nhiễu Bản Nguyên kia hình như đã cảm nhận được tử vong uy hiếp, cho nên nó vừa rơi xuống đất đột nhiên vặn vẹo thân mình, trực tiếp rúc xuống dưới mặt đất, tránh thoát một kích trí mệnh của Đại Pháo.
Tiếp theo, mặt đất ầm ầm nổ vang, nó lại xuất hiện, từng sợi dây leo trên người nó chui xuống dưới mặt đất, nhanh chóng lan tràn ra bốn phía.
- Lên! Giải quyết nó!
- Ha ha, quả Bản Nguyên này là của ta.
- Nghĩ hay quá nhỉ, ngăn hắn lại cho ta!
Trong lúc nhất thời, đám lãnh chúa cấp tám ở gần đó đều sôi trào, suất lĩnh binh chủng đi qua vây quanh Kẻ Phiền Nhiễu Bản Nguyên, khởi xướng công kích mãnh liệt.
Lãnh chúa có thể xuất hiện ở trong này, thực lực cũng không yếu.
Chỉ đảo mắt một cái, dây leo phòng hộ bên người ma thú kia đã vỡ nát, công kích đầy trời rơi xuống bên trên bản thể của nó rồi không ngừng nổ tung.
Thậm chí cả Vô Ảnh của Lâm Hữu cũng không thể tới gần.
Nhóm lãnh chúa hô quát không ngừng, ra sức chỉ huy binh chủng tiến công.
Dưới thế công dày đặc như thế, kể cả ma thú lãnh chúa cấp tám mạnh như Kẻ Phiền Nhiễu Bản Nguyên cũng chỉ có thể rống giận liên tục, dần dần bị đánh bật khỏi thế trận.
Cuối cùng, sau một vòng tập trung hỏa lực, con ma thú kia thành công bị đánh gục.
Thân thể khổng lồ nhanh chóng co rút lại, lại biến trở về quả Bản Nguyên rồi từ không trung chậm rãi bay xuống dưới.
Nhóm lãnh chúa chấn động tinh thần, lập tức truyền mệnh lệnh binh chủng bên người.
- Mau! Bắt nó lại rồi cướp đi!
- Quả Bản Nguyên là của ta!
- Nghĩ hay quá nhỉ, mau ngăn hắn lại!
- Vòng lửa kháng cự!
Quả Bản Nguyên vừa xuất hiện, cả khu vực loạn làm một đoàn trong nháy mắt.
Vô số binh chủng lãnh chúa xông lên muốn cướp quá trái cây, lại lập tức có mảng lớn công kích hạ xuống, bức lui toàn bộ bọn họ.
Ở trong khoảng thời gian ngắn, trái cây lóng lánh khí tức sinh mệnh kia đã nhiều lần thay chủ, vị trí không ngừng biến hóa.
- Lĩnh Vực Hòa Bình!
Đúng lúc này, đột nhiên một tiếng quát khẽ vang lên trong đám người.
Chỉ nghe “Ông” một tiếng, quầng sáng màu xanh lá khuếch tán, bao vây tất cả binh chủng và lãnh chúa ở chung quanh quả cây vào bên trong.
Công kích vốn đang dày đặc vô cùng, lại tiêu tán trong nháy mắt, một mảnh khu vực rơi vào yên tĩnh cực kỳ quỷ dị.
- Này...
- Chuyện gì vậy? Sao tất cả công kích đều mất đi hiệu lực?
- Công kích của ta cũng mất đi hiệu lực! Ngay cả kỹ năng đều phát không ra!
- Không tốt, quả kia đã bị người đoạt đi rồi!
Một tiếng thét kinh hãi, truyền vào tai tất cả các lãnh chúa, làm cho sắc mặt bọn họ nhanh chóng biến đổi.
Nhưng bọn họ phát hiện muộn rồi.
Bởi vì Lâm Hữu đã nương theo thời gian duy trì Lĩnh Vực Hòa Bình, xông lên cướp lấy quả Bản Nguyên thu vào trong không gian cá nhân.
Sau đó hắn không chút nghĩ ngợi phát động kỹ năng Hư Vô, biến mất tại chỗ.
Đợi cho đến khi mọi người phản ứng lại, trước mắt đâu còn bóng dáng quả Bản Nguyên?
- Móa! Quả cây bị người đoạt đi rồi!
- Đã xảy ra chuyện gì? Sao đột nhiên người kia lại biến mất tăm hơi?
- Hình như là kỹ năng loại tiềm hành!
Rất nhiều lãnh chúa cũng không rõ ràng về tác dụng cụ thể của mảnh vỡ Thần cách, cho nên chỉ có thể quy mọi việc về kỹ năng binh chủng.
Dù vậy một loạt thao tác vừa rồi của Lâm Hữu, vẫn khiến bọn họ khiếp sợ không thôi.
Vậy mà lại có người sở hữu năng lực quỷ dị như thế.
Nếu dùng để ám sát…?
Cũng may phần lớn những người tranh đoạt ở khu vực ngoại vi đều là lãnh chúa cấp tám, chỉ có một phần nhỏ cấp chín.
Nương theo 30 giây thời gian tiềm hành, Lâm Hữu nhanh chóng thoát khỏi hiện trường, rất nhanh đã ném bọn họ ở sau người.
Lần này, hắn còn đặc biệt vận dụng Lĩnh Vực Hòa Bình, trong thời gian duy trì kỹ năng, kể cả lãnh chúa cấp chín cũng không làm gì được hắn.
Cứ như vậy một đường đi vội, một đường quan sát diễn biến bốn phía.
Rất nhanh hắn đã bỏ chạy đến biên giới mảnh đất, rời xa khu vực tranh đấu của nhóm lãnh chúa.
Nhưng điềuu khiến cho Lâm Hữu trăm triệu không nghĩ tới chính là đúng lúc này, bỗng nhiên từ xa xa truyền đến một tiếng hét lớn.
- Ra tay!
Âm thanh vừa rơi xuống, cả mặt đất nổ “Ầm vang” một đợt, rồi bắt đầu chấn động kịch liệt.
Trên khu vực biên giới bao trùm phạm vi Đại Thụ Bản Nguyên, dần dần dâng lên quầng sáng thật lớn màu trắng, đã hoàn toàn ngăn cách vị trí khu vực tranh đấu của bọn họ và rừng rậm bên ngoài.
Ngay sau đó quầng sáng nhanh chóng khuếch tán về phía trước, xây dựng thành một cái lồng hình nửa vòng tròn ở trên không trung cả khu vực, vây khốn tất cả lãnh chúa vào bên trong.
Thậm chí cả cây Đại Thụ Bản Nguyên, cũng từ từ bị bao phủ.
Biến cố xảy ra bất thình lình, lập tức khiến cho nhóm lãnh chúa đang cướp đoạt trái cây đều dừng tay, nhìn quanh bốn phía.
Bạn cần đăng nhập để bình luận