Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 956: Mạch Cách n Đến Thăm

- Mạch Cách n, sao ngươi lại tự mình đi tới?
Sau khi Lâm Hữu xác định là Mạch Cách n, hắn trực tiếp đi lên nghênh đón.
- Ha ha, tại vì ta nghe nói ngươi thành lập công quốc, nên đi tới chúc mừng cho ngươi một chút, chẳng lẽ không hoan nghênh?
Mạch Cách n nhếch chòm râu rậm nói.
Lúc này hắn đang mặc Chiến Thần sáo trang, cách mấy mét cũng có thể cảm nhận được một luồng khí tức khiến tim kẻ khác đập nhanh, càng mạnh hơn mấy lần so với lần trước gặp mặt!
- Ngươi đã đột phá đến cấp mười?
Lâm Hữu cả kinh nói.
Phải biết rằng, Chiến Thần sáo trang có hiệu quả tăng thực lực lên một bậc.
Nói cách khác, lúc này Mạch Cách n đã có thể phát huy ra thực lực cấp mười một!
- Hắc hắc, có phải thực hâm mộ hay không?
Mạch Cách n nháy mắt ra hiệu nói, vẻ mặt cực kỳ khoe khoang.
- Ta có thể nói không hâm mộ ư?
Lâm Hữu chỉ hận không thể đám cho đối phương một quyền.
Nếu không phải Chiến Thần sáo trang chỉ có Vua Người Lùn mới có thể trang bị, hắn cũng muốn tháo trang bị trên người đối phương xuống mặc lên người mình.
Nhưng nếu Mạch Cách n đã tự mình đi tới, hắn tự nhiên cũng cực kỳ hoan nghênh.
Lâm Hữu dùng sức vỗ bả vai Mạch Cách n một cái rồi nói:
- Đi, đến bên trong ngồi nào, thuận tiện nhìn cung điện mới của ta, cả Tinh Linh Hoa Nhưỡng chuẩn bị cho riêng ngươi nữa.
- Tinh Linh Hoa Nhưỡng?
Mạch Cách n trừng lớn con mắt:
- Thế còn chờ gì nữa? Nhanh đi vào!
Nói xong, hắn cùng Lâm Hữu bước vào bên trong cửa cung.
Dáng vẻ thân mật kề vai sát cánh của hai người bọn hắn, lại khiến đám người qua đường bên cạnh trợn mắt há hốc mồm.
Quan hệ giữa quốc vương công quốc Thánh Hữu cùng Vua Người Lùn lại thân thiết như vậy?
……..
Mãi cho đến lúc chạng vạng, đội quân của Mạch Cách n, mới rời đi.
Trong quãng thời gian ấy, Lâm Hữu và đối phương chủ yếu nói chuyện về vấn đề vương quốc Người Lùn gia nhập và cư trú ở nơi này. Hai người dự định xây dựng một trụ sở Người Lùn ở bên cạnh công quốc Thánh Hữu.
Và đương nhiên là Lâm Hữu cực kỳ hoan nghênh chuyện này.
Có mối liên hệ với vương quốc thợ rèn này, chắc chắn công quốc của hắn sẽ hấp dẫn càng ngày càng nhiều thương nhân và tu luyện giả đi tới, đến lúc đó đâu cần phải lo kinh tế không phát triển được?
Mà trước khi Mạch Cách n rời đi, đối phương còn cầm theo tài liệu trên người năm con ma thú cấp mười lúc trước, cũng nhận lời giúp Lâm Hữu tạo ra một thanh vũ khí tiện tay.
- Được rồi, chỉ cần đưa ta đến nơi này thôi.
Mạch Cách n đứng bên trong Truyền Tống Trận, nói với Lâm Hữu ở bên ngoài.
- Ừm, về sau nếu có cơ hội lại qua thăm ta nhé.
Lâm Hữu mang theo một đội hộ vệ nhìn theo bọn họ.
Sau đó ánh sáng sáng lên, trong nháy mắt cả đội ngũ Người Lùn biến mất giữa trận pháp, đã truyền tống trở về vương quốc Người Lùn rồi.
Lâm Hữu xử lý xong chuyện này, nói một tiếng cùng đội ngũ phía sau rồi lắc mình một cái thuấn di đến dưới tàng cây Đại Thụ Thế Giới trong cung điện.
Trải qua mấy ngày nay cố gắng, quy trình phát triển công quốc đã cơ bản đi lên quỹ đạo.
Mỗi ngày một tòa thành thị đều sẽ tự động nộp lên trên 7% thu nhập từ thuế nhận được từ giao dịch cùng ngày, tỷ lệ này là tỷ lệ hợp lý nhất được Lâm Hữu đúc kết trong quá trình quản lý thành Hoàng Sa lâu như vậy.
Tỷ lệ này không rất thấp, cũng không quá cao, vừa vặn nằm trong phạm vi mà dân chúng trong công quốc có khả năng thừa nhận.
Chiếu theo tỷ lệ này, mỗi ngày thu nhập từ thuế được hơn 90 triệu, lại cộng thêm phí sử dụng kênh công quốc, vừa vặn đạt tới 100 triệu.
Con số này được thiết lập dưới tình huống bên trong công quốc không có lãnh chúa cấp cao quản lý thành thị.
Về phần tín ngưỡng, hiện giờ cũng cơ bản ổn định ở con số 8 ngàn điểm mỗi ngày, đã cách không xa so với thu nhập của công quốc Đại Hoang.
Được như vậy cũng nhờ đám lãnh chúa mới gia nhập, khiến cho thu hoạch tín ngưỡng tăng vọt lên không ít. Và đương nhiên, một nguyên nhân chủ yếu khác cũng là phạm vi lãnh thổ quốc gia rất lớn.
Cho nên điều hắn phải làm hiện giờ, chính là sử dụng ma năng tích góp được, chiêu mộ đầy đủ binh chủng.
Sau đó, hắn cần dùng mảnh nhỏ quy tắc mỗi ngày đạt được để không ngừng cường hóa thuộc tính bản thân.
Lúc này, chiêu mộ một binh chủng cần 2,5 triệu, lại Đột Biến chừng ba, bốn lần mới ra một binh chủng chiến đấu, như vậy cần từ mấy triệu đến hơn mười triệu mới chiêu mộ được một binh chủng chiến đấu.
Đừng nhìn doanh thu mỗi ngày của hắn được tới 100 triệu, dù có gia tăng thật nhưng chỉ đủ để Đột Biến ra hơn mười binh chủng mà thôi, còn không đủ để bù đắp phần tổn thất do chiến đấu với lãnh chúa máy móc lần trước.
- Xem ra ngày mai cần phải đi tới những khu vực càng sâu bên trong vị diện Ma Thú mới được.
Trong than thở, Lâm Hữu nhìn thoáng qua sắc trời đã dần tối, hắn cũng không tiếp tục làm việc nữa, trực tiếp lắc mình một cái trở lại bên trong tẩm cung.
- Bệ hạ, đêm nay có cần sắp xếp thị tẩm không?
Người hầu canh giữ bên ngoài nghe được động tĩnh, lập tức hô một tiếng vào trong tẩm cung.
Thị tẩm?
Lâm Hữu ngừng động tác lại một chút, nhìn về phía ngoài cửa.
Hắn từng nghe nói Hoàng đế cổ đại có hậu cung ba nghìn giai nhân, không ngờ thế giới này cũng có.
Nhưng hắn vốn là một lãnh chúa, mỗi ngày đều nhảy múa trên lưỡi đao, tùy thời đều có thể vứt bỏ tánh mạng, tình hình hết sức nguy ngập.
Với hắn, tình yêu là một thứ rất xa xỉ, không để phá hủy một cô gái còn chưa từng gặp mặt kia, dù sao đây chính là chuyện cả đời của một người con gái.
- Cho các cô ấy lui ra đi.
Lâm Hữu hướng ra phía ngoài nói một câu, sau đó trực tiếp nằm lên giường nghỉ ngơi.
- Vâng!
Người hầu đáp lại một câu, sau đó không còn bất cứ tiếng động nào nữa.
Sáng sớm hôm sau, Lâm Hữu đã lên đường tới chiến trường Giới Vực.
Sau khi hắn xác định không có ai theo dõi mình, mới trực tiếp xuyên qua không gian biến mất ở bên trong trụ sở. Chỉ chốc lát sau, hắn đã đến mảnh đất hỗn loạn, tiến vào bên trong vị diện ma thú.
Đây là lần đầu tiên kể từ khi Vạn Giới dung hợp đến nay, hắn chân chính tiến vào vị diện Ma Thú.
Bạn cần đăng nhập để bình luận