Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 681: Muốn Cướp Công Lao? Không Có Cửa Đâu, Chúng Ta Cũng Lên!

Cửa khoang thuyền vốn đang cuồn cuộn không ngừng vận chuyển ma thú cấp chín, trực tiếp bị nổ thành mảnh nhỏ, ầm ầm đổ sập.
Mà hai cỗ lực lượng khủng bố kia cũng theo đó mà tiêu tán đi, chỉ còn lại một đống sắt vụn bị hỏa diễm cắn nuốt, từ không trung rơi xuống, hoàn toàn ngăn chặn cửa khoang thuyền.
- Ừng ực...
Nhóm lãnh chúa không nhịn được nuốt nuốt nước miếng, trong lòng rung động không thôi.
Này...
Này thật sự là công kích do hai lãnh chúa cấp tám tạo ra?
Nói là hai cấp chín bọn họ cũng tin!
Mà đám lãnh chúa cấp chín, đều hiện lên vẻ mặt kinh dị nhìn hai người Lâm Hữu và Thanh Phượng, hoàn toàn không nghĩ tới bọn họ có thể phát ra công kích dũng mãnh như thế.
Nhưng sự kinh ngạc của bọn họ chỉ giằng co chừng một lát mà thôi, ngay sau đó đã bị âm thanh lửa đạn của thành lũy chiến tranh thanh kéo lại rồi.
- Rầm rầm oanh ——
Hình như cửa khoang thuyền bị hủy đã khiến thành lũy chiến tranh nổi giận, bởi vì nó đột nhiên bắn ra lượng lớn đạn đạo laser, tiến hành một vòng điên cuồng oanh tạc theo kiểu trải trảm với đội ngũ binh chủng bốn phía.
- Mau! Mau phòng thủ!
- Trị liệu cố giữ vững! Đỡ được làn sóng công kích này là chúng ta thắng!
- Xông lên cho ta!
- A ——
Trong nháy mắt, cả quảng trường lại rơi vào một mảnh hỗn loạn.
Tiếng kêu sợ hãi của nhóm lãnh chúa nổi lên bốn phía, liều mạng ngăn cản đợt oanh tạc điên cuồng của thành lũy chiến tranh.
Lâm Hữu vừa phát động kỹ năng hợp kích với Thanh Phượng, lại đi theo đội ngũ một đường đẩy mạnh, đồng thời toàn diện phát động Thành Lũy Bảo Vệ và Màn Che Sinh Mệnh.
Màn ánh sáng nửa trong suốt khổng lồ xuất hiện, trực tiếp bảo vệ tất cả Thực Vật vào bên trong.
Hắn không triệu hồi Thanh Đằng.
Bởi vì hình thể Thanh Đằng quá lớn, rất dễ dàng trở thành mục tiêu oanh tạc.
Hơn nữa hệ Máy Móc sẽ không đổ máu, kỹ năng Khát Máu Cuồng Loạn của Thanh Đằng không phát huy được, cứ để nó đợi bên trong lãnh địa sẽ tốt hơn.
Thanh Phượng trên bầu trời, thuộc về một giới vực khác, khác biệt quy tắc với hắn, cho nên không nhận được hiệu quả tăng phúc.
Chỉ có thể suất lĩnh quân đoàn hỏa phượng bay lên trời cao, dùng Lưu Tinh Hỏa Vũ tiến hành công kích tầm xa.
Cứ như vậy, khi một vòng oanh tạc mãnh liệt qua đi.
Nhóm binh chủng của lãnh chúa các giới chết mảng lớn, tổn thất thảm trọng.
Dưới sự bảo vệ của hai đại kỹ năng, binh chủng Cỏ Bốn Lá của Lâm Hữu đều bị thương nặng, hoàn toàn dựa vào thể chất cao mà miễn cưỡng sống sót.
- Linh Tịch!
Không chút do dự, Lâm Hữu trực tiếp lệnh cho Linh Tịch suất lĩnh quân đoàn hoa tinh bay lên không trung, tiến hành trị liệu cho binh chủng bị thương.
Mà Cỏ Đèn Lồng được trang bị bí bảo trị liệu, cũng sáng lên một mảnh ánh sáng mờ ảo, bao vây tất cả binh chủng vào trong.
Ngay sau đó, trên người đám binh chủng đã được trị liệu, cũng xuất hiện tầng một lá chắn giảm thương, phòng ngừa chúng chết bất đắc kỳ tử.
Hướng Dương Chói Lọi trong đội ngũ cũng không nhàn rỗi, dâng lên một đám mặt trời nhỏ, tăng tốc độ khôi phục tự nhiên lực cho nhóm thực vật.
Khung cảnh khoa trương ấy và khí tức sinh mệnh nồng đậm trực tiếp khiến lãnh chúa bên cạnh thấy mà thèm, càng kinh hãi không thôi.
Bởi vì đây là lần đầu bọn họ nhìn thấy có người sở hữu nhiều chủng loại binh chủng phụ trợ trị liệu như vậy.
Quan trọng hơn là, rõ ràng binh chủng của Lâm Hữu đã ngạnh kháng đợt oanh tạc của thành lũy chiến tranh, nhưng chỉ tổn thất một ít vật triệu hồi mà thôi, thậm chí còn không thương vong một binh chủng nào.
Kia chính là ma thú lãnh chúa cấp chín nha, tồn tại có thuộc tính bình quân gần 20 ngàn điểm đó!
Phải cường đại đến loại trình độ nào mới làm được?
- Trương Quan, hình như hắn là người đại lục Nguyên Thủy các ngươi? Ngươi không nghe nói tới ư?
Trong màn chiến đấu kịch liệt ở một góc xa xa nào đó, một lãnh chúa cấp chín đột nhiên khẽ cười nói với người đối diện.
- Thế thì làm sao? Chỉ là cấp tám, ta còn không có tâm tư đi chú ý.
Lãnh chúa cấp chín được gọi là Trương Quan chỉ liếc mắt nhìn Lâm Hữu một cái, sau đó lập tức thu lại ánh mắt.
Với hắn, điều quan trọng nhất hiện tại vẫn là đoạt được thứ do ma thú lãnh chúa rơi xuống kia, cho nên đối tượng đáng giá để hắn chú ý chỉ có lãnh chúa cấp chín khác mà thôi.
Cấp tám còn không đủ hấp dẫn sự chú ý của hắn, kể cả thực lực mạnh hơn nữa cũng vô dụng.
Phải biết rằng sự chênh lệch giữa các cấp bậc là cực kỳ lớn.
Cho nên rất nhanh, nhóm lãnh chúa cấp chín không chú ý tới Lâm Hữu nữa, mà nương theo khoảng trống sau khi thành lũy chiến tranh oanh tạc xong một vòng để đột nhiên phát lực.
- Lên, hủy tháp đại bác trước!
- Ngăn chặn cửa khoang thuyền này cho ta!
- Muốn cướp công lao? Không có cửa đâu, chúng ta cũng lên!
Tất cả lãnh chúa cấp chín giống như đã thống nhất ý kiến, cả đám đều ra tay.
Mười ngàn binh chủng cấp chín hóa thành thủy triều, điên cuồng công kích cửa khoang thuyền và pháo đài trên thành lũy chiến tranh máy móc.
Lãnh chúa cấp tám khác thấy vậy, cũng truyền mệnh lệnh cho binh chủng của mình chen chúc xông lên.
Còn lại là dần dần lui tới quảng trường xung quanh, mở ra hình thức mò cá (nhởn nhơ, làm việc không chú tâm).
Mục tiêu của Lâm Hữu là bảo vật do ma thú lãnh chúa rơi xuống, đương nhiên sẽ không lùi bước.
Hắn liếc nhau cùng Thanh Phượng trên không trung, binh chủng hai bên hợp lại cùng một chỗ, rốt cục số lượng binh chủng cũng ngang hàng với lãnh chúa cấp chín, cuối cùng cũng chiếm cứ được một vị trí xung quanh ma thú lãnh chúa.
Ầm vang!!
Tiếng nổ đinh tai nhức óc, không ngừng quanh quẩn bên tai.
Dưới làn sóng công kích mãnh liệt của tất cả lãnh chúa, rất nhanh hơn phân nửa pháo đài đã bị dỡ xuống, giảm bớt thật nhiều hỏa lực của thành lũy chiến tranh.
Thậm chí cửa khoang thuyền dùng để triệu hồi ma thú máy móc, cũng bị phá hủy hơn phân nửa, hoàn toàn cắt đứt điều kiện làm xuất hiện ma thú.
- Xông lên!
- Giết!!
Mắt thấy thành lũy chiến tranh sắp rơi vào hủy diệt, rốt cuộc đám lãnh chúa trên tất cả các phương hướng đều không ngồi yên nổi nữa, ai nấy đều thổi kèn tiến công toàn diện, suất lĩnh binh chủng bao vây xung quanh thành lũy chiến tranh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận