Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 741: Thoát Ra

Mà lãnh chúa các giới trong đại trận lại mừng rỡ như điên.
Không nghĩ tới trong số bọn họ còn cất giấu một lãnh chúa lợi hại như vậy, lại có thể liên tiếp khống chế hành động của Tượng Thần Khổng Lồ.
Không đợi hiệu quả đóng băng biến mất, bọn họ đã lập tức triệu tập binh chủng đi lên vây quanh.
Trong nháy mắt, binh chủng cấp chín lấy hàng vạn mà tính lại cùng Tượng Thần Khổng Lồ chiến đấu kịch liệt, nhóm lãnh chúa lại đứng bên ngoài vòng vây ra sức chỉ huy, cố gắng hết sức kéo dài thời gian, ngăn cản bước chân tiến công của nó.
Sau đó nhóm lãnh chúa mừng rỡ phát hiện.
Cơ hồ mỗi một lần Tượng Thần Khổng Lồ muốn phát động kỹ năng, hiệu quả đóng băng cũng sẽ đúng lúc phát động, cắt ngang kỹ năng của nó.
Thủ pháp vô cùng tinh chuẩn kia.
Thậm chí bọn họ còn cảm thấy có phải bên trong đội ngũ này đang cất giấu một vị lão quái vật cấp chín đã sống mấy chục tới hơn trăm năm hay không.
Phải biết rằng, lãnh chúa tới cấp bậc này, đã không thể dùng khái niệm cấp chín tầm thường để hình dung.
Quanh năm suốt tháng tích lũy, làm cho bọn họ cơ hồ đã đạt tới tiêu chuẩn có thể chiến đấu cùng ma thú cấp mười.
Dù không đạt được, cũng không thua kém quá nhiều.
Hoàn toàn có thể tạm thời bám trụ bước chân một ma thú cấp mười.
Không nghĩ tới bọn họ lại có vận khí tốt như vậy, may mắn được chiến đấu cùng một tồn tại như vậy.
Bầu không khí vốn đang tuyệt vọng lại bùng cháy trong nháy mắt, tất cả lãnh chúa càng thêm điên cuồng ngăn cản bước chân Tượng Thần Khổng Lồ.
Cuối cùng, hơn mười phút sau.
Năng lượng trên người Tượng Thần Khổng Lồ hao hết, thế công hung mãnh dần dần yếu đi.
Sau đó, dưới một vòng tiến công ồ ạt của đại quân binh chủng, nó đã hóa thành sương đen tiêu tán bên trong không khí.
Mà đại trận phong tỏa bọn họ cũng vì năng lượng không chống đỡ nổi khó có thể tiếp tục, rồi bắt đầu nhanh chóng ảm đạm xuống.
- Không tốt, năng lượng trận pháp đã hết, mau chạy đi!
Trận pháp có phạm vi lớn như thế, muốn chống đỡ cần tiêu hao năng lượng cực kỳ khổng lồ.
Lần này, dù bọn họ có chuẩn bị mà đến nhưng cũng chỉ có thể chống đỡ được thời gian dài như vậy mà thôi.
Mắt thấy nhiệm vụ thất bại, bên trong còn dư lại gần mười ngàn lãnh chúa.
Ai còn dám dừng lại nữa? Tất cả đều cưỡi phi hành tọa kỵ xoay người bỏ chạy.
- Đám cặn bã này muốn chạy trốn, mau đuổi theo!
- Cũng dám dùng thủ đoạn âm hiểm như vậy tới đối phó chúng ta, đừng mơ chạy thoát!
- Liên Minh Giới Vực rác rưởi, giờ chết của các ngươi tới rồi!
Bị người Liên Minh Giới Vực hố một phen, suýt chút nữa đã chết ở chỗ này.
Các giới lãnh chúa cấp chín làm sao có thể dễ dàng buông tha cho bọn họ? Một đám lập tức triệu tập binh chủng phá tan trận pháp, xông lên đuổi giết.
Tốc độ cực nhanh, đảo mắt một cái đã ngăn lại đội ngũ Liên Minh Giới Vực, nổ ra chiến đấu điên cuồng kịch liệt trên bầu trời Rừng Ác Mộng.
Thanh thế lớn đến mức trực tiếp khiến ma thú và những lãnh chúa khác đi tới tìm hiểu tin tức bên trong rừng rậm cả kinh chạy tán loạn bốn phía, sợ bị cuốn vào trong đó.
Lâm Hữu cũng nương theo cơ hội này, cưỡi Rồng Yêu Vương thoát khỏi hiện trường, rời xa nơi thị phi này.
Mà hư ảnh thân thể trên bầu trời, cũng vì mất đi máu tươi chống đỡ, đã dần dần biến mất ở bên trong Đại Thụ Bản Nguyên.
Giống như cho tới bây giờ vẫn chưa từng xuất hiện, nhưng nếu cẩn thận quan sát sẽ phát hiện.
Lúc này, dưới đáy Đại Thụ Bản Nguyên, đang có từng đợt sát khí như có như không, lan tràn ra bốn phía.
………….
- Nghe nói gì không? Liên Minh Giới Vực vừa mai phục ở Rừng Ác Mộng bên kia, muốn hố giết đám lãnh chúa cấp chín các giới vực khác.
- A? Còn có việc này? Vậy sau đó thì thế nào?
- Hình như kế hoạch thất bại, nhưng cũng chết hơn một ngàn lãnh chúa cấp chín.
- Moá nó! Hơn một ngàn? Lá gan của Liên Minh Giới Vực lại lớn đến mức đối nghịch cùng nhiều giới vực như vậy?
- Chuyện này ta không rõ ràng lắm, nghe nói Đại Đế các giới đang bắt đầu trao đổi xem nên đối phó bọn họ như thế nào, phỏng chừng rất nhanh sẽ có kết quả.

Ngắn ngủi nửa ngày thời gian.
Biến cố thật lớn xảy ra trong Rừng Ác Mộng đã lan ra khắp các giới vực.
Chỉ cần đi trên quần đảo trôi nổi, hoàn toàn có thể thấy nơi nơi đều đang nghị luận về chuyện này.
Nhóm lãnh chúa phản ứng không đồng nhất, có khiếp sợ lo lắng, cũng có phẫn nộ.
Nếu nói lúc trước, bọn họ săn giết lãnh chúa giới vực khác trong vị diện Ma Thú, chỉ có thể xem như náo loạn, chiến đấu nho nhỏ.
Thì hành động lần này của Liên Minh Giới Vực, tương đương với chính thức đứng ở mặt đối lập cùng Vạn Giới, đồng thời tiến hành tuyên chiến cùng tất cả giới vực bên ngoài liên minh.
Rốt cuộc bọn họ đã dựa vào loại sức mạnh nào mà dám làm đến tình trạng này?
Rất nhiều người đều nghĩ không rõ.
Cho nên chỉ có thể vừa chờ kết quả sau khi nhóm Đại Đế thương nghị vừa âm thầm bàn tán xôn xao.
Mà lúc này, đương sự Lâm Hữu vẫn còn ở bên trên đài cao, nghe nghị luận chung quanh, chân mày dần dần nhíu lại.
Hắn phát hiện, hình như tiêu điểm nghị luận của mọi người, đều là hành động đánh lén lần này của Liên Minh Giới Vực.
Mà ít có người nhắc tới thân thể phong ấn phía dưới Đại Thụ Bản Nguyên kia.
Hắn biết rõ, hậu quả đáng sợ nếu thứ kia bị thả ra.
Đồng thời lại cực kỳ nghi hoặc.
Lần này vì sao bảy mươi hai Thiên Ma không xuất hiện, đi ngăn cản phong ấn bị người đụng vào?
Chẳng lẽ chân tướng đúng như Đại Đế Thánh Diệu đã nói.
Bọn họ bị cái gì đó bám trụ, tạm thời không thể thoát thân?
Nếu thật sự là như vậy, chuyện này có chút khó giải quyết.
….
Bên kia, trên không trung chỗ Đại Thụ Bản Nguyên thuộc vị diện Ma Thú.
Những Đại Đế đại biểu các giới tụ tập đông đúc, đứng giữa hư không ở ngay nơi vừa xảy ra chiến đấu.
- Chư vị cảm thấy chuyện này thế nào?
Một vị Đại Đế tộc Thiên Sứ với thánh quang vờn quanh thân thể, đứng ngay đằng trước, dẫn đầu mở miệng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận