Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 601: Thế Nhưng Trên Đại Lục Lại Có Nhiều Lãnh Chúa Đến Sớm Hơn Chúng Ta Như Vậy, Đây Là Vì Sao?

Từ trước khi phi thuyền sắp hạ cánh, Tiết Trường Quý đã nhận được tin tức từ phi thuyền thượng truyền quay lại.
Vừa nghe là bằng hữu của lãnh chúa đại nhân tới chơi, lão lập tức sắp xếp người đi ra nghênh đón.
Đám người Tông Lỗi vốn đang đánh giá bốn phía, lập tức lộ ra một tia kinh ngạc.
Phải biết rằng, trước khi bọn họ đi tới nơi này, đã cố ý không hề thông báo cho Lâm Hữu.
Vậy mà hiệu suất làm việc và phản ứng của tổng quản thành Hoàng Sa, lại nhanh như vậy.
Lập tức, Tông Lỗi cười khoát tay:
- Không có việc gì, lãnh chúa nhà các ngươi có ở trong thành không?
- Bẩm đại nhân nói, lãnh chúa đại nhân của chúng ta đang tuần tra trong thành, vừa rồi ta đã phái người đi thông báo.
- Đi, mang chúng ta qua đó.
Cứ như vậy, cả đội ngũ được Tiết Trường Quý dẫn dắt, trùng trùng điệp điệp đi vào bên trong thành.
Đội ngũ khổng lồ kia, lập tức hấp dẫn vô số người qua đường vây xem từ xa xa.
Ngay khi đám người xung quanh biết đội ngũ này thuộc về lãnh chúa cấp tám hàng đầu của công quốc, đám người lại vang lên mảng lớn kinh hô.
Rất nhanh, đội ngũ ấy đã đi qua rừng rậm, tới bên ngoài Thành Hoàng Sa.
Lúc này, Lâm Hữu đã sớm nhận được tin tức, đang đứng chờ ở nơi đó. Hắn thoáng thấy bóng dáng bọn họ, lập tức tươi cười đầy mặt đi lên nghênh đón.
- Tông Lỗi lão ca, không nghĩ tới ngươi lại tự mình đi tới, sao không báo trước cho ta biết?
- Ha ha, vốn muốn cho ngươi một điều bất ngờ, không nghĩ tới người của ngươi lại phản ứng nhanh như vậy.
Tông Lỗi cũng cười lớn đi tới trước mặt Lâm Hữu.
Đi theo hắn, còn có Vương Sâm Đức và Mạc Duy.
Ngay khi Lâm Hữu nhìn thấy Mạc Duy phía sau Tông Lỗi, hắn lập tức sửng sốt một chút.
- Ngươi là Mạc lão?
Lâm Hữu vẫn còn khắc sâu trong trí nhớ về người đã mời chào mình tiến vào công quốc Đại Hoang.
Hắn hoàn toàn không nghĩ tới hai người bọn họ sẽ gặp lại nhau trong loại tình huống này.
- Lâu lắm không gặp.
Mạc Duy xấu hổ cười cười.
Lúc trước, người này chỉ có cấp sáu, còn là một tiểu tử mà lão không quá coi trọng, hiện giờ đối phương lại phát triển tới trình độ mà lão chỉ có thể ngước nhìn lên.
Càng nghĩ, tâm trạng của lão càng trở nên phức tạp.
- Quả thật là đã một đoạn thời gian rất dài, chúng ta không gặp.
Lâm Hữu cảm khái gật đầu:
- Vốn ta còn nghĩ, qua đoạn thời gian nữa sẽ tới tận nơi chào hỏi, cảm tạ ơn tri ngộ lúc trước.
- Nói chi vậy? Lúc trước ta chỉ làm chuyện nhấc tay mà thôi, còn chia cho ngươi khu vực hẻo lánh như vậy.
Mạc Duy càng nói càng cảm thấy xấu hổ, nhưng trong đáy mắt cũng xuất hiện một tia vui mừng.
- Không hẻo lánh, tốt xấu gì cũng là một nơi đặt chân, vẫn tốt hơn rất nhiều so với những công quốc khác, đều xa lánh ta.
Lâm Hữu tỏ vẻ không sao cả khoát tay, sau đó nhìn về phía Vương Sâm Đức bên cạnh.
- Vị này là?
- À, quên giới thiệu cho ngươi, vị này chính là lãnh chúa Vương Sâm Đức của thành Liệt Hỏa ở gần thành thị ta, hôm nay vừa lúc thuận đường cùng nhau đi tới.
Tông Lỗi ở một bên giới thiệu.
- Hoá ra là Vương lão ca, hạnh ngộ hạnh ngộ.
Lâm Hữu khách khí mở miệng tiếp đón.
Đối phương giống Tông Lỗi, tuổi đời lớn hơn hắn không ít, kêu một tiếng lão ca cũng không mất lịch sự.
Thấy hắn khách khí như vậy, Vương Sâm Đức cũng vội vàng nói:
- Làm sao dám, là chúng ta tới làm phiền mới đúng.
Vậy là nhờ phúc của Tông Lỗi và Mạc Duy, hắn đã thành công đáp lên quan hệ với Lâm Hữu này.
Trong lòng cực kỳ vui sướng, trên mặt cũng nở rộ tươi cười.
Nhưng mấy người bọn họ đều ăn ý không có đề cập tới chuyện Lâm Hữu đã leo lên đứng đầu bảng cấp tám, còn trên đại phát thần uy Chiến Trường Vạn Giới.
Bởi vì nói như vậy, có vẻ mục đích chuyến đi này của họ không quá thuần khiết,
Dù sao trong lòng ai nấy đều rõ ràng, không cần phải nói trắng ra như vậy.
- Được rồi, đừng đứng ngoài này nữa, cứ vào trong thành của ta uống chén trà đi.
Vừa lúc Lâm Hữu cũng có một chuyện cần hiểu biết, có thể nói mấy người này tới cực kỳ đúng lúc.
Cho nên rất nhanh, dưới sự dẫn dắt của hắn, cả đội ngũ từ từ đi vào trong thành.
Dọc theo đường đi, Lâm Hữu lập tức hỏi bọn họ về chuyện mời chào lãnh chúa mới.
Trước khi tới nơi này, đám người Tông Lỗi đã sớm thông qua các kênh thông tin khác cách để biết được chuyện này, cho nên không cảm thấy kinh ngạc, chỉ nghe Tông Lỗi cười nói:
- Lão đệ không cần lo lắng, cứ dựa theo sở thích của ngươi tùy tiện tuyển người là được, quốc vương coi trọng ngươi như vậy, khẳng định sẽ không để ý tới loại chuyện này.
- Nhưng có một chút đáng lưu ý.
- Lần này là một lần chiêu nạp người với quy mô lớn, lại còn ngay sau Chiến Trường Vạn Giới, cho nên các quốc gia cạnh tranh khá gay gắt. Đến lúc đó chắc chắn sẽ có công quốc cấp dưới của đế quốc, công quốc xung quanh, cùng kết hợp mời chào với chúng ta.
- Sẽ có người thuộc công quốc cấp dưới của đế quốc, công quốc xung quanh?
Lâm Hữu kinh ngạc nói.
- Đúng vậy, mỗi lần sau khi Chiến Trường Vạn Giới kết thúc, công quốc phụ cận đều kết hợp đưa tài nguyên xuống cho khu vực hạ giới. Bởi vậy, trong khoảng thời gian này, khu vực hạ giới đã bồi dưỡng ra thật nhiều lãnh chúa cấp sáu, dẫn đến khi mời chào tự nhiên cũng tiến hành cùng nhau, quy mô sẽ lớn hơn bình thường.
- Đến lúc đó có thể tuyển được thuộc hạ không tồi hay không, xem dựa vào bản lĩnh của mình, vì những công quốc thuộc cùng một vương quốc cũng cạnh tranh, không nể nang đâu.
Tông Lỗi không hổ là lão lãnh chúa bên trong công quốc, biết được cực kỳ tường tận, lập tức đã giải đáp rất nhiều nghi hoặc trong lòng Lâm Hữu.
Hóa ra, trước khi mời chào lãnh chúa, các quốc gia đều đưa tài nguyên xuống khu vực hạ giới.
Như vậy có thể đẩy nhanh tấn chức, tạo ra lượng lớn lãnh chúa cấp sáu.
Nhưng nói đến chuyện bồi dưỡng lãnh chúa mới.
Một vấn đề vẫn làm Lâm Hữu nghi hoặc trong khoảng thời gian rất lâu, lúc này lại dần dần nảy lên trong lòng, khiến hắn không nhịn được hỏi:
- Ta vẫn luôn có điều nghi vấn.
- Lúc ấy khi một nhóm người chúng ta tụ tập tới, được nhắc nhở là Vạn Giới đã hủy diệt.
- Thế nhưng trên đại lục lại có nhiều lãnh chúa đến sớm hơn chúng ta như vậy, đây là vì sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận