Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 931: Công Quốc Thánh Hữu...

- Đa tạ Đại Đế!
Lâm Hữu nghe được nhắc nhở cũng vui sướng không thôi, vội vàng nói tạ ơn.
Đại Đế Thánh Diệu khoát tay, ý bảo miễn lễ, sau đó đối phương trầm tư một lát, lại nói:
- Đúng rồi, ngươi đã định ra quốc hiệu cho công quốc của ngươi chưa?
- Quốc hiệu?
Lâm Hữu lộ vẻ mặt nghi hoặc.
- Ý của Đại Đế là, ngươi đã đặt tên cho công quốc của mình chưa?
Kỷ Tinh Hà ở bên cạnh lên tiếng giải thích rất đúng lúc:
- Tựa như công quốc của chúng ta vậy, quốc hiệu là Đại Hoang. Hiện giờ, nếu ngươi đã trở thành chủ nhân cao quý của một công quốc, tự nhiên cũng phải có quốc hiệu cho riêng mình mới được.
- Thì ra là thế.
Lâm Hữu giật mình hiểu ra.
- Xem ra chắc chắn ngươi chưa quyết định được, nếu đã như vậy, ta giúp ngươi nghĩ muốn một cái.
Đại Đế Thánh Diệu nhướng mày, khóe miệng hơi hơi cong lên.
Hắn suy nghĩ một chút rồi nói:
- Công Quốc Thánh Hữu, ngươi cảm thấy thế nào?
Công Quốc Thánh Hữu?
Nhóm quốc vương lại cả kinh, có vẻ vô cùng ngoài ý muốn.
Theo lẽ thường, công quốc cấp dưới không thể sử dụng chữ cái có trong quốc hiệu của đế quốc và vương quốc, bởi vì đây là điều kiêng kị, không một Đại Đế nào vui vẻ khi quốc hiệu của mình lại có chút trùng khớp với công quốc.
Mà quốc hiệu có chữ giống nhau như vậy, chỉ có một trường hợp.
Đó là con nối dòng của chính Đại Đế thành lập quốc gia, lúc ấy, Đại Đế mới cho phép đối phương sử dụng cái tên này.
Quả nhiên, Kỷ Tinh Hà nheo mắt, lại khẳng định thêm vài phần suy đoán trong lòng mình.
Hiện giờ, dù có ai đó nói Đại Đế Thánh Diệu và Lâm Hữu không có quan hệ gì, lão tuyệt đối sẽ không tin tưởng.
Về phần Lâm Hữu, đúng là hắn không quá rõ ràng lề lối trên phương diện này.
Nếu như Đại Đế đã tự mình hỗ trợ đặt quốc hiệu, hắn đương nhiên sẽ không từ chối.
Hơn nữa quốc hiệu này còn mang theo chữ Hữu trong tên của hắn, đương nhiên hắn rất hài lòng rồi.
- Đa tạ Đại Đế ban thưởng tên.
Hắn lập tức nói lời cảm tạ.
- Được rồi, ngươi vừa thăng lên cấp mười, còn rất nhiều thứ cần thích ứng, chúng ta sẽ không ở đây quấy rầy ngươi nữa, đi thôi.
Đại Đế Thánh Diệu không ở lâu, sau khi nói một câu nhóm quốc vương bên người, đối phương đã trực tiếp xé rách không gian biến mất tại chỗ.
Những quốc vương khác thấy vậy, lập tức thay nhau đi lên chúc mừng, coi như lăn lộn quen mặt với Lâm Hữu, tính toán về sau triển khai các hoạt động cùng hợp tác với công quốc Thánh Hữu...
Lâm Hữu tự nhiên sẽ không từ chối chuyện này.
Dù sao những lão quốc vương ấy bao giờ cũng có kinh nghiệm hơn hắn.
Hơn nữa, hắn tạo mối quan hệ tốt với các công quốc xung quanh cũng rất có ích lợi cho sự phát triển về sau này của hắn, không thể chậm trễ được.
Cứ như vậy mãi cho đến buổi chiều.
Sau khi những quốc vương khác đã đi cả, bên trong lãnh địa chỉ còn lại một mình Kỷ Tinh Hà vẫn đang bàn bạc chuyện quy hoạch lãnh thổ quốc gia với Lâm Hữu.
- Vị trí thành Hoàng Sa cộng thêm một vài khu vực ngả về phía Tây Nam của đế quốc cùng với hai thành thị Mặc Uyên và Song Diệp đều quy về lãnh thổ quốc gia của ngươi. Nếu ngươi không ngại, ta có thể chuyển mảnh đất đai ở khoảng giữa hai khu vực này cộng thêm một nửa hoang nguyên và dãy núi gần đó thuộc quyền quản lý của ngươi, để trao đổi ngang hàng lấy khu biên cảnh Nam bộ nằm trong lãnh thổ quốc gia của ngươi, ngươi cảm thấy thế nào?
Kỷ Tinh Hà thông qua giao diện quản lý công quốc mở ra bản đồ công quốc Đại Hoang, chỉ vào vị trí xung quanh thành Hoàng Sa rồi nói.
- Có thể.
Lâm Hữu quan sát bản đồ, sau đó yên lặng gật đầu.
Đây cũng là lần đầu tiên hắn được biết về tình huống địa lý xung quanh một cách kỹ càng tỉ mỉ như vậy.
Vốn dĩ khoảng giữa công quốc Đại Hoang và đế quốc Thánh Diệu còn cách một mảnh lãnh thổ thuộc đế quốc khác.
Mà hiện giờ mảnh đất đó lại nằm trong lãnh thổ của Lâm Hữu, đây tuyệt đối là một tin tức tốt với Kỷ Tinh Hà.
Suy cho cùng, bọn hắn đều là công quốc dưới quyền đế quốc Thánh Diệu, thương lượng với nhau bao giờ cũng thuận tiện hơn so với những đế quốc khác.
Cứ như vậy, hai người tiếp tục thương nghị hơn một giờ đồng hồ, sau đề tài giao nhận đất đai, lại nói một chút chuyện về kinh nghiệm trị quốc.
Tới cuối cùng Kỷ Tinh Hà mới cáo biệt Lâm Hữu, chạy về thủ đô.
Không bao lâu sau, tin tức công quốc mới thành lập, giống như một cơn gió lớn, nháy mắt đã thổi quét khắp lãnh thổ đế quốc Thánh Diệu và những quốc gia xung quanh khác, khiến cho đám lãnh chúa kinh hô liên tục.
- Moá nó! Thiệt hay giả vậy? Vậy mà vừa có người thành lập một công quốc mới?
- Quốc vương mới là ai? Sao cho tới bây giờ ta vẫn chưa nghe thấy một chút động tĩnh nào?
- Hình như là lãnh chúa thành Hoàng Sa vốn phụ thuộc vào công quốc Đại Hoang.
- Ha ha tốt, như vậy bên trong đế quốc chúng ta đã có mười một công quốc rồi.
- Có người anh em nào muốn đi công quốc mới phát triển hay không?
- Đương nhiên là có, nghe nói bên kia tài nguyên cực kỳ phong phú, ta chỉ chờ khai quốc sẽ trực tiếp di dời qua.
Nhóm lãnh chúa bàn tán xôn xao, những tin tức về đề tài này thủy triều không ngừng xuất hiện, khiến cho mỗi một kênh nói chuyện đều trở nên nóng bỏng tận trời.
Một ít lãnh chúa vẫn lang thang trên chiến trường nhận được tin tức, cũng vội vàng chạy về lãnh địa, tìm hiểu tin tức về công quốc mới.
Thậm chí có lãnh chúa đều đã làm tốt chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể di dời, tính toán tham gia vào đội ngũ gia nhập và cư trú đầu tiên, nỗ lực hết sức lăn lộn ra danh hiệu nguyên lão.
Lâm Hữu tự nhiên không có tâm tư đi để ý tới chuyện này.
Sau khi tất cả những quốc vương cất bước rời đi, hắn vội vàng đi vào dưới tàng Đại Thụ Thế Giới, xem xét các loại công năng mới.
Đầu tiên cần kiểm tra chính là tin tức cơ sở về lãnh địa sau khi thăng cấp.


Tên: Đại Thụ Thế Giới ( lãnh địa )



Phân loại: hệ Thực Vật



Cấp bậc: cấp mười



Độ bền: 100 ngàn /100 ngàn (+5000)

Bạn cần đăng nhập để bình luận