Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 402: Truyền Thuyết Vị Diện, Bảy Mươi Hai Thiên Ma

Lâm Hữu trực tiếp giữ kỹ năng này lại, sau đó tiếp tục Đột Biến, mãi cho đến khi bắt nó Đột Biến thành Rêu Cộng Sinh mới thôi.
Hắn một mực làm tới giữa trưa rốt cục mới Đột Biến xong 130 đài Rêu Cộng Sinh.
Sau đó Lâm Hữu ra lệnh một tiếng, tất cả chúng đều cộng sinh lên trên người chiến đấu thực vật khác, khiến cho thuộc tính của tất cả chúng nó đều tăng lên mảng lớn, đạt tới tiêu chuẩn cấp tám, có thể nói là bay vọt về chất.
Cứ như vậy, cuối cùng bản thể của đám binh chủng sinh sản thêm cũng có thêm chút bảo đảm về sinh tồn.
Hắn nhìn lại ma năng, hiện giờ chỉ còn hơn ba triệu.
- Hức, lại biến thành quỷ nghèo...
Lâm Hữu cười khổ một tiếng.
Hắn còn cho rằng hơn 50 triệu là rất nhiều, kết quả vẫn không đủ để dùng.
Nhưng hắn vẫn cảm thấy cực kỳ may mắn.
Nhiều ma năng như vậy, nếu chỉ dựa vào săn giết ma thú quét bí cảnh, còn không biết hắn phải cố gắng đến ngày tháng năm nào, mới có thể làm ra quân đội đài rêu này.
Nếu tính toán như vậy, lại không cảm thấy thiệt thòi.
Sau đó hắn tiện tay bỏ 2 triệu vào tài chính bên trong Thành Hoàng Sa trở thành quỹ sử dụng cho xây dựng thêm, còn 1 triệu giữ lại mua vé vào cửa bí cảnh.
- Cũng tới lúc nên tới bên trong chủ vị diện ma thú nhìn.
Lâm Hữu than thở một tiếng rồi chậm rãi đứng dậy.
Nhưng hắn cũng không lập tức tới Bí Cảnh Thánh Vực, mà hạy đến bộ tộc người lùn, giao tài liệu cấp mười vừa nhận được cho Mạch Cách n, nhờ đối phương hỗ trợ tạo thành trang bị.
- Phải đợi một đoạn thời gian nữa ta mới có thể dùng tài liệu này chế tạo cho ngươi.
Mạch Cách n tiếp nhận tài liệu và nói thẳng.
- Chờ một đoạn thời gian ư? Vì sao vậy?
Lâm Hữu lộ vẻ mặt nghi hoặc.
Không ngờ, Mạch Cách n trực tiếp ném cho hắn một cái nhìn thường:
- Ngươi thật sự cho rằng tạo ra trang bị cấp mười là chuyện dễ dàng như vậy?
- Tạo ra trang bị cấp mười trở lên là một chuyện cực kỳ tiêu hao tâm lực, một tháng có thể tạo ra một kiện đã coi như không tồi. Mà ta còn được Chùy Chiến Thần tăng phúc đó, nếu là thợ rèn nhân tộc các ngươi, tới hai tháng cũng không nhất định có thể tạo ra một kiện đâu!
- Khó như vậy?
Lâm Hữu kinh ngạc, đây là lần đầu hắn biết tới loại chuyện này.
Nhưng ngẫm lại cũng thấy đúng.
Nếu trang bị cấp mười có thể tùy tiện tạo ra như vậy, nó đã không phải là trang bị cấp mười.
Nghĩ đến đây, hắn nói:
- Vậy được rồi, dù sao ta cũng không gấp, cứ để tài liệu ở chỗ ngươi, lúc nào ngươi rảnh cứ tạo ra giúp ta là được, có gì cần cứ trực tiếp nói cho ta.
- Ngươi khẳng định?
Mạch Cách n nhướng mày, trong mắt hiện lên một tia tinh quang:
- Ta nghe nói trong thành ngươi đang ủ rượu trắng, ngày hôm qua Liệt Hỏa mang một vò về cho ta, uống cũng không tệ lắm.
- Được được được, không phải chỉ là rượu trắng sao? Khi ta quay về sẽ cho ngươi mang đến nơi này.
Lâm Hữu dở khóc dở cười.
Nói gì thì nói đối phương cũng là Vua bộ tộc người lún, thế mà còn có thể nhớ thương rượu trắng nhà người khác, không sợ người ta chê cười ư?
Đương nhiên, lời này hắn chỉ ngẫm trong lòng mà thôi, không nói ngoài.
Dù sao hắn cũng ở chung với Mạch Cách n lâu như vậy, đã sớm quen tính nết của gia hoả này, chẳng buồn nói thêm với đối phương làm gì.
Thêm nữa, hắn còn phải trông cậy vào nhất tộc người lùn để kiếm tiền đó.
- Đúng rồi, không tạo ra trang bị cấp mười được nhưng tộc nhân của ta ở nơi này có thể hỗ trợ tạo ra trang bị dưới cấp mười, ngươi có thể lấy chút tài liệu cấp tám, cấp chín tới đây.
Mạch Cách n bổ sung một câu.
- Được, mấy ngày nay vừa lúc ta phải ra ngoài săn giết một ít ma thú, đến lúc đó sẽ mang tới cho các ngươi.
- Được.
- Vậy ta đi trước.
Nói xong, Lâm Hữu rời khỏi bộ tộc người lùn, chạy về bên trong lãnh địa.
Lại đơn giản chuẩn bị một phen, sau đó hắn trực tiếp đi vào Cánh Cửa Bí Cảnh.
Hào quang hiện lên, hắn tiếp tục đi vào bên trong Bí Cảnh Thánh Vực.
Trải qua này nửa ngày sửa sang lại, lúc này trên cơ bản quần đảo trôi nổi đã khôi phục nguyên trạng, một lần nữa bắt đầu vận chuyển.
Ngay cả cánh cửa thật lớn ở ngay trung tâm hòn đảo cũng một lần nữa được dựng lên, phong tỏa khe không gian đi thông vị diện ma thú ở bên trong.
Mà bốn phía cánh cửa đó, là rất nhiều lãnh chúa và tu luyện giả bận rộn tới lui, không ngừng tiến vào bên trong cánh cửa kia.
Lâm Hữu ôm tâm tình chờ mong, đi vào bên trên hòn đảo trung tâm.
Sau khi hắn triệu hồi Linh Tịch đến bên người, cũng theo đám lãnh chúa kia đi về hướng khe không gian.
- Nghe nói phụ cận cửa vào khe không gian đã xuất hiện không ít lãnh chúa Giới Nguyên Sát và Giới Chân Linh, chúng ta nhất định phải cẩn thận hơn một chút.
- Quả thật, lần này chúng ta chủ yếu đi săn giết ma thú thủ lĩnh, tốt nhất đừng đụng phải bọn họ.
- Cắt, gặp phải thì thế nào? Chẳng lẽ còn sợ bọn họ?
- Tóm lại cứ cẩn thận một chút thì hơn.
Tiếng xì xào của mấy lãnh chúa bên cạnh, rơi vào trong tai Lâm Hữu không sót một chữ.
Lâm Hữu yên lặng nghe, ánh mắt dần dần biến thành kinh ngạc.
Quả nhiên đúng như những người trước kia từng nói, trong vị diện ma thú có thể chạm mặt người giới vực khác.
Nhưng còn không chờ bọn họ nghĩ nhiều, âm thanh của trưởng lão kia lại vang lên:
- Đúng vậy, tương truyền ở chỗ sâu trong vị diện này, có bảy mươi hai Thiên Ma cực kỳ cường đại trấn thủ, mỗi một Thiên Ma, đều có thực lực cấp Đế, hơn nữa vị càng đứng phía trước càng có thực lực mạnh mẽ.
- Có người nói khi còn sống, bọn họ đều là thủ hạ chiến tướng của Ma Thần. Bọn họ xuất hiện ở bên trong vị diện này vì trấn thủ nơi Ma Thần ngã xuống, chỉ cần bất cứ ai dám tới gần vị trí trung tâm, đều bị bọn họ điên cuồng công kích.
Âm thanh của vị trưởng lão ấy không ngừng quanh quẩn ở trong tai đám đệ tử, cũng bị Lâm Hữu nghe được không sót một chữ, khiến cho hắn vô cùng hoảng sợ đồng thời lại cảm thấy quá đỗi ngạc nhiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận