Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 570: Ngày Thứ Hai Ở Chiến Trường Vạn Giới Số Tám

Cứ như vậy trong sự lo lắng của đám lãnh chúa, ma thú cuồng bạo đi qua rất nhanh.
Lâm Hữu nhìn thoáng qua một làn sóng ma thú nho nhỏ còn sót lại ở bốn phía lãnh địa, hô to xuống dưới:
- Nhanh giải quyết tất cả ma thú đi.
Thanh Cương nhận được mệnh lệnh, lập tức múa may trúc kiếm trong tay, chém ra một đạo kiếm khí, chém mấy con ma thú phía trước thành hai đoạn.
Kiếm khí thế đi không giảm, chui thật sâu vào mặt đất rồi biến mất không thấy.
Mà mấy con ma thú còn lại, cũng bị lá trúc phát ra kiếm khí trên mình Trúc Kiếm Tai Ách không ngừng cắt nát, đảo mắt một cái đã bị cắt thành từng miếng từng miếng thịt nát.
Những vị trí khác ở bên trên cũng không chậm, nhất là Nấm Yêu Vương vừa đạt được bí bảo mới tăng phúc, nó trực tiếp dẫn dắt bộ đội cái nấm nhảy dù quay về oanh tạc.
Phạm vi nổ mạnh quá rộng lớn, trực tiếp nổ tung tất cả ma thú trên chiến trường, không sót lấy một con.
Đến tận đây, tất cả ma thú đều bị rửa sạch sẽ, chỉ để lại thi thể đầy đất.
Lâm Hữu ấn mở bảng xếp hạng nhìn thoáng qua, ma năng của hắn đã từ hơn 60 triệu tăng tới 98 triệu.
Ước chừng hơn 35 triệu, so với đợt thú triều đầu tiên.
Mà xếp hạng của hắn cũng nhanh chóng leo lên hai bậc, đạt tới thứ sáu.
Đây còn vì hắn ở bên trong di tích chiến trường trì hoãn nửa ngày thời gian.
Mà Bảng Kích Sát, cũng giống như dự đoán, tăng trưởng rất chậm.
Một ngày thời gian số một cũng chỉ tăng đến con số 10 đầu người mà thôi.
Dù sao lãnh chúa có thể đi vào nơi này, dù yếu cũng không yếu đến đâu, đánh bại thì có thể, nhưng muốn đánh chết cũng không dễ dàng.
Ngay lúc này, Lâm Hữu cũng chú ý tới.
Vị trí số một trên Bảng Kích Sát và Bảng Ma Năng đều là Mễ Già Nhĩ kia.
Ma năng trực tiếp đạt tới trình độ 150 triệu, đứng đầu hai bảng.
Quả nhiên, thực lực của gia hoả được xưng là lãnh chúa mạnh nhất cấp tám của đại lục Thánh Quang, không kém.
Hơn nữa bản thân đối phương còn là tộc thiên sứ, hình như bẩm sinh đã có lực tương tác rất mạnh với ma pháp thánh quang.
Nếu có cơ hội, cũng nên đi cọ xát với người kia một phen.
- Đi thôi, xử lý thi thể trước.
Lâm Hữu tắt đi giao diện mang theo đội ngũ Hoa Ăn Thịt Người rời khỏi lãnh địa, cắn nuốt toàn bộ thi thể bên ngoài.
Tổng cộng hơn 30 ngàn cỗ thi thể, sau khi chúng nó cắn nuốt toàn bộ, rốt cục kinh nghiệm của 17 gốc Hoa Ăn Thịt Người cũng đột phá tới hơn 4000, thuộc tính tăng lên không nhỏ, chỉ kém một chút đã full đầy giá trị thuộc tính so với binh chủng bình thường.
Trước mắt, xem như chúng nó là binh chủng tăng trưởng kinh nghiệm nhanh nhất của hắn.
Kể từ đó, khi đối chiến với binh chủng của lãnh chúa khác, đám Hoa Ăn Thịt Người, cũng không rơi vào hoàn cảnh xấu.
Hơn nữa danh hiệu Minh Chứng Bá Giả hắn vừa nhận được còn có thể giảm xuống 5% thuộc tính của địch nhân, cộng thêm Long Uy của Rồng Yêu Đế chính là 10%.
Lại cộng dồn toàn bộ quầng sáng tăng phúc thuộc tính, đó là hơn 70%, đã muốn vượt xa trình độ của lão lãnh chúa.
Dù bỏ đi mảnh vỡ Thần cách tăng phúc, hiện giờ hắn cũng không kém bọn họ bao nhiêu.
Cho nên hắn tự tin nói rằng, thu hoạch của chuyến hành trình chiến trường vạn giới lần này vẫn cực kỳ lớn.
Kế tiếp, cũng chỉ cần đi tìm quyển trục có thể tăng lên cấp bậc binh chủng như lời Tông Lỗi từng nói thôi.
Chỉ cần có quyển trục kia, về sau hắn sẽ không cần tiếp tục lo lắng về vấn đề thăng cấp cho binh chủng vương tộc.
Ít nhất là trước cấp mười sẽ như thế.
- Được rồi, khôi phục một chút, chuẩn bị xuất phát!
Sau khi, Lâm Hữu xử lý sạch sẽ thi thể và giữ lại một ít tài liệu cần thiết, hắn mang theo binh chủng đi ra cửa.
Đồng thời hắn cũng âm thầm lưu ý diễn biến của thế giới Tuyên Cổ.
Tuy đại lục Tuyên Cổ không ở gần Giới Nguyên Thủy, nhưng loại chuyện lớn này nên lưu ý thì phải lưu ý một chút, tránh cho đến lúc xảy ra biến cố lại luống cuống tay chân.
Lỡ như gặp được lãnh chúa đại lục Tuyên Cổ nổi điên, vậy càng thêm khó làm.
Bởi vì ai mà chẳng biết, những kẻ không cần mạng là những kẻ đáng sợ nhất.
…………
Một đường đi thẳng tới, không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn.
Lâm Hữu mang theo binh chủng, thuận lợi đi tới vị trí kia nằm trong khu vực giữa di tích chiến trường.
Hắn nhìn thoáng qua tử khí vờn quanh Mộ Kiếm xa xa nhưng không hề dừng lại, vẫn tiếp tục bay thẳng vào sâu bên trong.
Hôm nay là ngày thứ hai kể từ khi chiến trường mở ra.
Những nơi càng sâu hơn trong chiến trường đã có rất lãnh chúa nhiều thực lực không tồi bắt đầu thăm dò, đi ở trên đường, nơi nơi đều là dấu vết chiến đấu.
Còn thường xuyên có thể nhìn thấy thi thể ma thú rơi rụng trên mặt đất, có những cái xác máu tươi còn chưa khô.
Xem ra phải nắm chặt thời gian mới được.
Nếu không đến lúc đó ngay cả một con ma thú lãnh chúa cũng không thừa lại, hắn chỉ có thể bỏ lỡ vận may với bảo vật chiến trường, hoặc là phải đi cướp đoạt bảo vật trên tay người khác.
Nghĩ đến đây, Lâm Hữu thu lại ánh mắt, chuẩn bị kêu đội ngũ đẩy nhanh tốc độ.
Không ngờ, bên trên bình nguyên xa xa, đột nhiên truyền đến một đợt tiếng đánh nhau kịch liệt, cắt ngang động tác của hắn.
Có người đang chiến đấu?
- Đi, đi qua nhìn.
Lâm Hữu chần chờ một chút, lập tức lệnh cho đội ngũ thay đổi phương hướng, tới gần phía truyền đến âm thanh.
Dần dần, một đoàn bóng dáng đang kịch liệt giao phong trên bình nguyên, ánh vào trong mắt hắn.
Hóa ra là hơn mười lãnh chúa, đang điên cuồng tấn công một khối thi thể ma thú lãnh chúa bên cạnh.
Nơi nơi đều là tiếng la giết và tiếng rống giận dữ, cả cảnh tượng cơ hồ loạn làm một đoàn.
Chẳng lẽ bọn họ đang cướp bảo vật?
Ánh mắt Lâm Hữu sáng ngời, hắn nhìn vào trung tâm vòng chiến.
Quả nhiên có ba lãnh chúa, trên người đang có một cột sáng màu vàng quen thuộc bao phủ.
Chẳng lẽ đây là dấu hiệu xuất hiện bảo vật chiến trường?
Không cần phải nói cũng biết, chắc chắn là bảo vật do ma thú lãnh chúa kia tuôn ra, đang ở trên người ba người kia.
Bạn cần đăng nhập để bình luận