Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 140: Lần Đầu Tiên Giao Chiến Với Hệ Oán Linh

Vận khí của Lâm Hữu không tệ, vẫn luôn không gặp phải lãnh chúa có binh chủng cấp 7 nhiều hơn hắn, xem ra là một chiến trường tương đối yếu ớt.
Tìm chỗ an toàn nghỉ ngơi một đêm, hắn lại lần nữa khởi hành, đi xung quanh săn giết các lãnh chúa giới vực khác.
Nếu hắn gặp phải người mạnh hơn hoặc người nhiều hơn thì hắn trực tiếp mang binh chủng nhanh chóng rời xa, tuyệt không làm chuyện không nắm chắc.
Dựa vào biện pháp này, hắn rất thuận lợi được đến bảo vật chiến trường lần thứ ba xuất hiện.
Lần này, số lượng bảo vật quả nhiên như hắn suy đoán, ít hơn so với trước đó, trực tiếp biến thành ba.
Đúng như tính toán, lãnh chúa xuất hiện cũng biến thành nhiều hơn không ít, gần như tăng lên gấp đôi.
Không ngừng có lãnh chúa từ bốn phương tám hướng chạy đến, điên cuồng gia nhập vào trong đoàn tranh đoạt bảo vật.
Tiếng la giết và tiếng kêu thảm thiết truyền khắp khắp nơi, dù ở cách thật xa cũng có thể nghe được.
Lâm Hữu mượn cơ hội này, lại mai phục mười lãnh chúa giới vực khác, kiếm lời trọn vẹn một trăm ngàn ma năng.
Tăng thêm trước đó, hắn đã có tổng cộng là hơn hai trăm ngàn!
Có điều hắn cũng rõ ràng cảm giác được, càng đi về sau, thực lực của lãnh chúa càng mạnh, giết cũng càng ngày càng khó khăn.
Mà bên cạnh hoặc nhiều hoặc ít đều mang một hai thậm chí nhiều hơn binh chủng cấp 7, làm cho hắn tổn thất không ít thực vật.
Mãi cho đến khi bảo vật bị tranh đoạt xong.
Bên cạnh hắn cũng chỉ còn lại có bốn binh chủng cấp 7 và năm mươi sáu binh chủng cấp 6 mà thôi.
Dù tính cả Linh Tịch triệu hoán Thụ Ma cấp 7 thì cũng mới nhiều thêm một binh chùng, nhưng không phải là mãi mãi.
- Xem ra ngày mai không thể dùng lại biện pháp này.
Lâm Hữu nhẹ giọng nói thầm.
Hơn hai trăm ngàn ma năng đã đầy đủ để hắn dùng làm rất nhiều chuyện.
Hắn cũng không tham lam, thấy tốt thì lấy.
Lập tức mang theo binh chủng còn lại rời khỏi chiến trường, rời xa nơi tranh đoạt bảo vật.
Thế mà không như mong muốn.
Hắn còn không đi được bao xa, một bóng người cổ quái lại đột nhiên xuất hiện, ngăn ở phía trước đường đi của hắn, bên cạnh còn mang theo một đám binh chủng Oán Linh hắn chưa từng thấy.
Vì sao lại nói cổ quái?
Bởi vì mang theo binh chủng Oán Linh kia không phải người!
Mà chính là một từ Linh Thể cấu thành, toàn thân tản ra u quang hình người mơ hồ!
Phối hợp với một đám binh chủng Oán Linh tung bay trên không trung, muốn có bao nhiêu quỷ dị thì có bấy nhiêu quỷ dị.
Đây là một lãnh chúa Linh Thể đến từ giới vực do sinh vật làm chủ!
Lâm Hữu vẫn là lần đầu tiên gặp lãnh chúa không phải nhân loại, trong lòng không nhịn được cảnh giác lên.
Đồng thời, đối phương cũng đang quan sát hắn.
Sau đó truyền đến âm thanh tràn ngập trêu tức:
- Nhân loại, ngoan ngoãn giao ma năng ra, ta có thể lưu cho ngươi toàn thây.
Thế mà còn có thể giao lưu bình thường với hắn!
Trong lòng Lâm Hữu kinh ngạc một chút.
Nhưng lập tức, nét mặt của hắn đã lạnh xuống.
- Hừ, ai lưu cho ai toàn thây còn chưa nhất định.
- Đã như vậy, vậy ta cũng chỉ có thể động thủ cướp, có thể chết ở trong tay thế giới Nguyên Hồn của chúng ta, coi như số ngươi gặp may.
Đối phương nói xong cũng không nói nhảm với Lâm Hữu, lập tức điều động Oán Linh bên cạnh, lao thẳng về phía Lâm Hữu!
Lâm Hữu như lâm đại địch, trực tiếp hạ đạt mệnh lệnh tấn công đối với thực vật bên cạnh.
Vù vù vù…
Trong chốc lát, mấy tiếng xé gió vang lên.
Dây leo của Yêu Cơ Máu Tươi lướt về phía không trung, lập tức nghênh tiếp đám Oán Linh đang bay về phía hắn.
Nhưng làm cho Lâm Hữu không ngờ chính là, những dây leo kia xuyên qua thân thể Oán Linh, không ngờ lại không đánh tan nó, ngược lại giống như bị rút khô sinh cơ vậy, hóa thành nhánh dây khô quắt, từng cây rủ xuống.
- Ngu xuẩn, tấn công vật lý không có ích lợi gì đối với Oán Linh của ta, rút khô linh hồn hắn cho ta!
Chỉ nghe đối phương quát chói tai một tiếng, tốc độ của những Oán Linh đột nhiên tăng lên, đảo mắt đi đến trước mặt Lâm Hữu.
Lâm Hữu quá sợ hãi, cuối cùng hiểu rõ vì sao đối phương lại không sợ hãi như thế.
Mắt thấy mảng lớn Oán Linh đang đánh về phía hắn, lập tức lòng bàn chân nổ vang, hóa thành mũi tên bay lui ra ngoài, để những Oán Linh kia vồ hụt.
- Vô dụng, ngươi trốn không thoát!
Âm thanh phách lối lại lần nữa truyền đến.
Binh chủng thực vật của Lâm Hữu ào ào phát động công kích muốn cứu viện, nhưng tất cả đều xuyên qua Oán Linh.
Trong nháy mắt đã có hai Tướng Lĩnh Thụ Tinh và một Yêu Cơ Máu Tươi bị Oán Linh rút khô sinh cơ, hóa thành một cây gỗ mục co quắp ngã xuống.
Sau đó những Oán Linh kia lại tiếp tục đuổi theo Lâm Hữu!
Những Oán Linh này rõ ràng cũng chỉ là cấp 6 mà thôi, không ngờ lại khó chơi như thế.
Nhưng cho dù như vậy, đối phương hình như cũng quá xem thường hắn rồi.
Tấn công vật lý không được, chẳng lẽ tấn công tinh thần còn không được sao?
Khí Độc của Yêu Nữ Mị Hoặc chứa loại tấn công tinh thần, ngay cả binh chủng cấp 7 cũng có thể khống chế trong thời gian ngắn, huống chi chỉ là cấp 6?
Giống như cảm nhận được ý nghĩ của Lâm Hữu.
Lúc này, tán hoa bên cạnh Yêu Nữ Mị Hoặc đột nhiên mở ra, phun ra mảng lớn phấn sương mù lên không trung, trực tiếp bao phủ hắn ở trong.
Những Oán Linh kia gào thét lên một tiếng, sau đó đâm đầu vào phấn trong sương mù, vừa vào đã lạc mất phương hướng, bắt đầu đi loạn bốn phía.
Không bao lâu, bọn chúng giống như khí cầu thoát hơi vậy, một tiếp một tiêu tán trên không trung.
Quả nhiên có tác dụng!
Trên mặt Lâm Hữu lộ vẻ mừng rỡ, trong nháy mắt đã ngừng bước chân lại.
Xem ra những Oán Linh này khi lấy được phương thức tấn công quỷ dị như vậy thì nhược điểm bản thân cũng trở nên lớn hơn.
Chỉ mới đảo mắt, những Oán Linh xâm nhập vào trong sương mù đã tiêu tán toàn bộ, không còn một mống, làm cho lãnh chúa đối diện cả kinh run rẩy dữ dội.
- Sao lại thế!
Hắn ta thật sự không ngờ, hệ Thực Vật cũng sẽ có binh chủng tấn công tinh thần.
Kinh hô một tiếng, lập tức mang theo Oán Linh còn sót lại xoay người bỏ chạy, đâu còn có phách lối khí diễm vừa rồi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận