Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 689: Liên Minh Giới Vực

Thủ vệ Người Lùn cũng mặc kệ hắn nghĩ cái gì, chỉ liếc mắt nhìn hắn rồi nói:
- Có thể gặp thì có thể gặp, nhưng có thể giúp ngươi tạo ra trang bị hay không cần phải xem đại sư A Nhĩ Luân có nhận lời hay không?
- Không sao hết! Chỉ cần có thể nhìn thấy đại sư là được!
Lê Kha liên tục nói.
- Được rồi, đi theo ta.
Thủ vệ Người Lùn không nói thêm gì, trực tiếp xoay người đi vào trong trụ sở.
Lâm Hữu và Lê Kha thấy vậy, cũng vội vàng đi theo.
Chỉ chốc lát sau, mấy người bọn họ đã biến mất trong cửa vào trụ sở được bảo vệ sâm nghiêm, khiến đám người bên ngoài bàn tán xôn xao, hình như bọn họ cũng không tưởng nổi chuyện này sẽ có kết quả như vậy.
…………..
Dưới sự dẫn dắt của thủ vệ Người Lùn, Lê Kha đã gặp được đại sư A Nhĩ Luân như ý nguyện, một vị thợ rèn tộc Man Chuy cấp mười của bộ tộc Người Lùn.
Điều khiến cho Lâm Hữu cực kỳ ngoài ý muốn chính là, đại sư A Nhĩ Luân này cũng biết hắn.
Đối phương mở miệng chào hỏi hắn một tiếng, mới mang theo Lê Kha qua một bên nói chuyện với nhau, chắc thương lượng chuyện tạo ra trang bị.
Lâm Hữu không có hứng thú với chuyện này, cho nên hắn ngồi một bên uống nước ăn quả chờ đợi.
Hơn mười phút sau, hắn mới nhìn thấy Lê Kha đầy mặt vui vẻ ung dung rời khỏi phòng rèn, trong tay còn có thêm một tấm thẻ bài.
Thỏa thuận xong rồi?
Lâm Hữu vỗ tay, đứng dậy từ chỗ ngồi.
Ừm, thỏa thuận xong rồi, lần này cũng may có Hữu ca hỗ trợ, cảm tạ.
Lê Kha vui sướng nói.
Xem ra đối phương đã trả cái giá lớn nào đó, mới khiến cho đại sư A Nhĩ Luân nhận lời tạo ra trang bị giùm.
Việc rất nhỏ.
Lâm Hữu khẽ cười nói:
- Nếu đã xử lý xong rồi, chúng ta nên đi thôi, đừng ở chỗ này làm phiền bọn họ.
Nói xong, hắn lập tức đi ra bên ngoài.
Lần này, hắn giúp được Lê Kha, xem như đã trả xong nhân tình cho mượn tiền lần trước, khiến tâm trạng hắn thoải mái hơn không ít.
Về phần 400 triệu ma năng kia, lúc đi trên đường hắn đã giao dịch cho Lê Kha rồi, hoàn trả toàn bộ số tiền nợ.
Cuối cùng bọn họ đã thanh toán xong.
Hữu ca, ta có chút tò mò, ngươi quen biết với tộc Người Lùn như thế nào?
Lê Kha đi theo hắn ra bên ngoài, cũng hỏi ra nghi hoặc trong lòng.
Lâm Hữu nhìn đối phương một cái, nhún vai:
- Cơ duyên trùng hợp mà thôi, ngươi đừng ra ngoài nói lung tung.
Đương nhiên rồi, ta có tiếng là giữ miệng kín như bưng.
Lê Kha thề son sắt nói.
-...
Khuôn mặt Lâm Hữu đầy hắc tuyến.
Còn dám nói mình giữ miệng kín như bưng? Theo ta, kẻ không đáng tin cậy nhất chính là ngươi đó.
Vừa rồi là ai gióng trống khua chiêng tới gây chuyện bên ngoài trụ sở của người ta?
Đúng rồi Hữu ca.
Hắn đang mải suy nghĩ, đột nhiên Lê Kha chuyển giọng:
- Ngươi tới bên này, là chuẩn bị đến vị diện Ma Thú thăm dò ư?
Đúng là ta đang định làm như vậy, có vấn đề gì ư?
Lâm Hữu ngừng chân lại một chút, nhìn sang đối phương.
Cũng không có gì, chỉ là ta nghe nói gần đây vị diện Ma Thú bên kia không bình yên. Hình như là Liên Minh Giới Vực do Giới Vĩnh Hằng và đại lục Ma Nguyên cầm đầu đã liên hợp lại, rồi săn giết đánh lén lượng lớn lãnh chúa giới vực khác. Ngươi phải cẩn thận chút mới được, nhất là khu vực tiếp sau của đế quốc Cơ Giới.
Liên Minh Giới Vực?
Lâm Hữu hơi hơi nhăn mày.
Lúc trước, hắn đã sớm nghe nói Giới Vĩnh Hằng và đại lục Ma Nguyên có hành động lớn, đang mượn sức giới vực xung quanh tạo thành cái liên minh gì đó.
Không nghĩ tới mới qua hơn một tháng, đã phát triển đến loại tình trạng này rồi.
Thậm chí bọn họ còn liên hợp lại đánh chết lãnh chúa giới vực khác.
Hắn không thể không coi trọng chuyện này.
Dù sao tiếp sau đây, hắn đã có tính toán muốn đi đến chỗ càng sâu hơn thăm dò.
Lỡ như gặp được lãnh chúa cấp chín, không nói trước được là có phát sinh chiến đấu hay không, dù thế nào, hắn cũng phải chuẩn bị trước mới được.
Nghĩ vậy, hắn gật đầu:
- Ừm, ta sẽ chú ý.
Tiếp theo, hai người lại tán gẫu về một ít chuyện mới xảy ra gần đây và đi thẳng ra bên ngoài trụ sở tộc Người Lùn, lúc này mới nói lời từ biệt với nhau.
Sau đó Lâm Hữu trực tiếp cưỡi lên Rồng Yêu Đế, bay về phía quần đảo trôi nổi.
Đám người Lê Kha đứng nhìn theo, chờ cho đến khi không nhìn thấy bóng dáng hắn, hộ vệ bên người mới lên tiếng:
- Điện hạ, trong tương lai chỉ sợ Lâm Hữu này không đơn giản.
Âm thanh của người ấy rất thấp, chỉ có hai người nghe được.
Lê Kha nghe vậy, vẻ ngả ngớn trên mặt dần dần biến mất, hiếm thấy xuất hiện vẻ mặt nghiêm túc:
- Đúng vậy, Người Lùn nhất tộc cũng có liên quan chặt chẽ với hắn, quả nhiên mắt nhìn người của ta cực kỳ chính xác.
Nói xong, Lê Kha lại yên lặng nhìn thoáng qua phương hướng Lâm Hữu biến mất, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Mà lúc này, Lâm Hữu đã cưỡi Rồng Yêu Đế bay trở về bên trên quần đảo trôi nổi từ lâu rồi.
Hắn đi dạo một vòng trên đài cao, mắt thấy sắc trời bắt đầu tối thì trực tiếp truyền tống trở lại bên trong lãnh địa.
Hắn vừa đứng thẳng lại, trong kênh công quốc đột nhiên bắn ra một tin tức, hấp dẫn sự chú ý của hắn.
Ấn mở nhìn qua, rõ ràng là một vị lãnh chúa cấp chín có danh tiếng lan rộng gửi tin nhắn lên.
Lâm Hữu kinh ngạc không thôi, không ngờ tin tức này sẽ rơi vào tay người bên trong công quốc nhanh như vậy, xem ra mấy ngày nay vị diện ma thú bên kia không hề yên ổn.
Hắn nhìn thoáng qua giao diện nói chuyện, quả nhiên tất cả đều đang nghị luận về chuyện này.
Nhóm lãnh chúa phản ứng không đồng nhất, có sợ hãi, có lo lắng, cũng có hưng phấn khác thường.
Cả kênh công quốc tựa như chảo dầu sôi, không ngừng có tin tức bắn lên, một mảnh lộn xộn.
Hắn cũng vừa xem xét vừa thu thập tin tức rồi đi xuống dưới tàng Đại Thụ Thế Giới làm chuẩn bị cho chuyến thăm dò vị diện Ma Thú tiếp theo.
Bạn cần đăng nhập để bình luận