Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 603: Lại Đến Đế Quốc Tinh Linh

Dù sao hai người này cũng rất gần Tông Lỗi, đi qua bên đó cũng không phiền toái gì.
- Được rồi, cũng nên đi đế quốc Tinh Linh một chuyến.
Chờ mấy người kia đi rồi, Lâm Hữu lại dặn dò Tiết Trường Quý một số việc, sau đó hắn trở về đến lãnh địa, trực tiếp mang theo tất cả vương tộc, ngoại trừ Thanh Đằng, truyền tống vào bên trong Thánh Vực.
Mặc dù đế quốc Tinh Linh ở ngay bên cạnh Thánh Vực, khoảng cách không tính là xa, nhưng không thể liên hệ được pho tượng bên trên quần đảo cho nên không thể triệu hồi binh chủng.
Vì vậy, hắn phải cho binh chủng của mình vào bên trong Không Gian Bản Nguyên, phòng ngừa mọi tình huống.
Hơn nữa, lần này hắn đi đế quốc Tinh Linh cũng không biết sẽ ở lại đó bao lâu, nhưng nên đi sớm về sớm thì tốt hơn, ít nhất cũng phải quay lại trước khi mời chào lãnh chúa mới.
May mắn Rồng Yêu Đế lên cấp tám, tốc độ cũng không chậm.
Nó được đài rêu tăng phúc, tốc độ đã nhanh hơn gấp đôi so với trước.
Gần một tiếng rưỡi, Lâm Hữu đã đi tới biên giới thánh vực, đi lên Truyền Tống Trận đế quốc ở nơi đó, bắt đầu xếp hàng tiến hành truyền tống.
Đám đông tuôn ra từ bốn phía, nơi nơi đều là lãnh chúa và tu luyện giả qua lại, còn náo nhiệt hơn lần trước hắn đến.
- Các ngươi nghe nói gì không? Thế giới Tuyên Cổ bị hủy diệt rồi, hình như là đại lục Vĩnh Hằng và đại lục Ma Nguyên làm.
Lúc này, bên cạnh đột nhiên truyền đến một đợt thấp giọng nghị luận.
Ánh mắt Lâm Hữu khẽ nhúc nhích, hắn không khỏi nghiêng tai lắng nghe.
- Thế giới Vĩnh Hằng và thế giới Ma Nguyên? Thật sự do hai giới vực này làm?
- Chẳng lẽ bọn họ không sợ giới vực khác liên hợp lại ư?
- Nghe nói đã có mấy giới vực liên thủ tạo áp lực cho thế giới Vĩnh Hằng, nhưng tỷ lệ nổ ra chiến tranh không lớn.
- Quả thật, sau khi tiêu diệt đại lục Tuyên Cổ, phỏng chừng thế giới Vĩnh Hằng và giới Ma Nguyên sẽ có thêm mấy cấp Đế, chắc chắn những giới vực này không dễ dàng ra tay.
- Ai, đúng là thời buổi rối loạn, hy vọng đừng ảnh hưởng đến chúng ta bên này.
Những câu nghị luận của đám người bên cạnh, truyền không thiếu một chữ vào trong tai Lâm Hữu, khiến trong lòng hắn thầm kinh ngạc.
Hóa ra đại lục Tuyên Cổ bị hủy diệt là do giới Vĩnh Hằng và giới Ma Nguyên ra tay?
Tuy rằng hai giới vực kia đều nắm trong mười giới vực lớn.
Nhưng dựa theo tin tức hắn nghe được lúc trước, cộng tất cả cấp Đế của hai giới vực này, cũng không đủ để tiêu diệt giới Tuyên Cổ trong khoảng thời gian ngắn như vậy.
Dù sao chỉ cần một lát sau, chắc chắn Đại Đế giới vực phụ cận sẽ nhúng tay vào, ngăn cản dã tâm của bọn họ.
Thế nhưng hiện tại, đại lục Tuyên Cổ bị hủy diệt, giới vực khác lại chưa kịp nhúng tay, hiển nhiên là quá trình này xảy ra trong khoảng thời gian quá ngắn.
Không hiểu sao hắn cứ có suy nghĩ rằng, bên trong hai giới vực kia vẫn còn cất giấu một đống lớn tồn tại cấp Đế mà những người khác không biết, từ đó mới đẩy một cái đã hủy diệt ngay Giới Tuyên Cổ này?
Lâm Hữu không nhịn được bắt đầu suy đoán lung tung.
Lại không biết rằng.
Sự thật cơ hồ hoàn toàn nhất trí với suy nghĩ của hắn.

Bên trong một cung điện nào đó, lơ lửng trên bầu trời đại lục Vĩnh Hằng.
Một đám Đại Đế đại lục Vĩnh Hằng và thế giới Ma Nguyên cùng tụ tập một chỗ, sắc mặt lạnh đến thấu xương.
- Quả nhiên gia hỏa này vẫn phát hiện ra kế hoạch của chúng ta.
Đại Đế Thiên Cơ ngồi một bên, thấp giọng nói.
- Biết thì làm thế nào? Trước khi ra tay, chúng ta đã dự đoán được kết quả như vậy rồi.
Đại Đế Ma La khinh thường nói.
- Mà như vậy cũng tốt.
Một vị Đại Đế khác mặc kim giáp chen vào:
- Hiện giờ, lực chú ý của bọn họ đều đặt trên người chúng ta, vẫn luôn đề phòng chúng ta, lại không biết rằng, chúng ta đã sớm phái người đi ra ngoài lén lút mượn sức giới vực khác.
- Chuyện đó tiến triển có thuận lợi không?
Thiên Cơ Đại Đế hỏi.
- Chắc không thành vấn đề, có Thần Cách của đám người đại lục Tuyên Cổ làm trao đổi, mấy giới vực kia đã đồng ý gia nhập với chúng ta rồi. Chúng ta chỉ cần chậm rãi phát triển trong tối là được.
- Chờ đến lúc chúng ta tích tụ đủ lực lượng, cũng là khi chúng ta chiếm đoạt Vạn Giới!
Trong mắt Đại Đế mặc kim giáp, hiện lên một luồng hàn mang.
- Ha ha, mấy gia hỏa này tuyệt đối sẽ không nghĩ đến, chúng ta phá hủy giới Tuyên Cổ chẳng qua chỉ là ngụy trang mà thôi, khiến cho bọn họ ở bên ngoài đề phòng đi.
Ma La đắc ý cười ha hả.
- Chiếm đoạt Vạn Giới...
Ánh mắt Thiên Cơ Đại Đế thâm thúy, đồng dạng nở rộ ánh sáng khác thường.
Chỉ cần có thể chiếm đoạt Vạn Giới, vậy là hắn còn cơ hội, đạt tới cấp bậc trong truyền thuyết kia!

Bên kia, trên Truyền Tống Trận đế quốc.
Sau nửa giờ xếp hàng, rốt cục cũng đến lượt Lâm Hữu đi vào bên trong Truyền Tống Trận.
Bá!
Một mảnh ánh sáng chói mắt hiện lên.
Khi hắn đứng vững trở lại, đã đi vào bên trong phiến rừng rậm quen thuộc kia.
Cũng chính là rừng Tinh Linh thủ đô của đế quốc Tinh Linh.
- Oa! Nơi này chính là Rừng Tinh Linh?
- Thật đồ sộ!
Nhóm lãnh chúa bên cạnh truyền tống tới đây cùng Lâm Hữu, đang phát ra từng trận kinh hô, tất cả đều bị cảnh tượng bốn phía làm cho rung động thật sâu.
Lâm Hữu không ngó ngàng tới bọn họ, lập tức xuống khỏi đài cao trên đại thụ, đi vào thành thị dưới rừng rậm.
Hắn dự tính thừa dịp trời còn chưa tối, đi thẳng vào chỗ sâu trong rừng Tinh Linh.
Nhưng điều khiến cho hắn không nghĩ tới chính là hắn còn chưa đi được bao xa, một đội hộ vệ Tinh Linh được trang bị hoàn mỹ lại đột nhiên xuất hiện, ngăn cản đường đi của hắn.
- Xin hỏi, có phải các hạ là lãnh chúa Lâm Hữu không?
Một đội trưởng Tinh Linh dẫn đầu, cung kính hỏi Lâm Hữu.
Hình ảnh này, lập tức hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người chung quanh, bọn họ đều dùng vẻ mặt kinh ngạc đánh giá Lâm Hữu.
- Các ngươi biết ta?
Lâm Hữu nghi hoặc hỏi.
- Đúng vậy.
Đội trưởng tinh linh gật đầu:
- Nữ hoàng bệ hạ đã truyền lệnh, chỉ cần thấy ngài xuất hiện ở bên trong rừng Tinh Linh, cần trực tiếp mang ngài đi gặp ngài ấy, chẳng biết ngài có thể dời bước hay không?
Nữ Hoàng Tinh Linh truyền lệnh?
Bạn cần đăng nhập để bình luận