Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 899: Một Đường Leo Lên Tầng Thứ Mười

- Lực lượng quy tắc!
- Lại là đại lão đã ngưng tụ Thần Cách!
Đám lãnh chúa đang đang xem cuộc chiến dưới đài, cũng bị một màn bất thình lình này dọa sợ ngây người, một đám đều há miệng kinh hô.
Lãnh chúa cấp chín có thể thành công ngưng tụ mảnh nhỏ Thần cách, người nào không phải nhân trung long phượng ( rồng phượng trong đám loài người) thuộc Vạn Giới?
Tùy tiện lấy ra một người, đều là tồn tại khủng bố vô biên, cũng là tồn tại khiến vô số lãnh chúa ngưỡng vọng.
Đừng nói bọn họ.
Kể cả lãnh chúa đang đối chiến cùng Lâm Hữu trên đài, cũng kinh ngạc đến mức hai mắt trợn to, quên cả tiến công.
Nhưng rất nhanh sau đó, hắn ta đã phản ứng lại, hung hăng cắn răng một cái, tránh đi dây leo vây quanh, lần thứ hai khởi xướng tiến công tới Lâm Hữu.
Hiện tại, hắn ta đã không còn giữ lại nữa.
Hai chủy thủ được nắm chắc trong tay, trực tiếp bùng nổ vô tận phong mang, hai chân ở trên lôi đài liên tục nhún nhảy vài cái, sau đó toàn thân chợt lóe, nháy mắt đã băng qua khoảng cách mười mét, xuất hiện ở trước mặt Lâm Hữu.
Chủy thủ được rót vào uy thế dũng mãnh giống như muốn xé mở không gian, chợt lóe qua cổ họng Lâm Hữu.
Tê lạp!
Tiếng xé gió chói tai vang lên.
Trên thanh chủy thủ của lãnh chúa hệ Hình Người không truyền đến xúc cảm đánh trúng mục tiêu, khiến cho sắc mặt hắn ta đột nhiên biến đổi, gần như chỉ xuất phát từ bản năng, hắn lắc mạnh người qua một bên.
Oanh!
Một tiếng nổ vang, mấy sợi dây leo phủ kín gai nhọn lao ra từ sát bên chân hắn ta, sau đó chọc thủng một lỗ thật lớn trên đùi.
Chỉ thấy Lâm Hữu lẽ ra phải có mặt ở trung tâm lôi đài, không biết từ khi nào đã xuất hiện ở biên giới sân đấu.
Bàn tay to vừa nhấc, lượng dây leo lớn vô cùng điên cuồng xuất hiện, đi tới vây quanh hắn ta.
Lãnh chúa hệ Hình Người nghiêng trái ngả phải, né tránh qua lại, dùng chủy thủ cắt đứt từng sợi dây leo.
Nhưng càng ngày càng nhiều dây leo lao tới, sân đấu dần dần bị thực vật bao phủ, lại khiến hắn ta cảm nhận được thật sâu sắc sự khủng bố của Lâm Hữu.
Rốt cuộc hắn ta cũng từ bỏ giãy dụa, vội vàng hô to với không trung:
- Ta nhận thua!
Nhận thua thật dứt khoát, hắn ta của hiện tại và hắn ta lúc ban đầu, y như hai người khác nhau.
Mà ngay trong nháy mắt khi âm thanh rơi xuống, cả người hắn ta đã được ánh sáng bao vây, trực tiếp biến mất tại chỗ, chỉ để lại mảng lớn thực vật trên lôi đài, cùng với Lâm Hữu một mình đứng giữa đám thực vật.
Bốn phía một mảnh im ắng, tất cả mọi người đều trừng lớn con mắt nhìn sự biến hóa trên sân đấu.
Bởi vì hiện giờ, sân đấu đâu còn dáng vẻ của sân đấu nữa.
Nó đã sớm biến thành một mảnh rừng rậm khủng bố với dây leo tràn lan rồi.
- Thật mạnh!
- Đây là sức mạnh quy tắc ư?
- Ngay cả gia hỏa kia cũng phải thua!
- Rốt cuộc hắn là ai?
Tới lúc này, nhóm lãnh chúa mới phản ứng lại, một đám đều khiếp sợ không thôi, bị thực lực khủng bố Lâm Hữu vừa bày ra dọa sợ.
Thậm chí ngay cả đám lãnh chúa vây quanh các sân đấu gần đó, cũng bị cảnh tượng bên này hấp dẫn, đều chạy tới tìm hiểu tình huống.
Tên trâu bò đạt được tám thắng liên tiếp, lại bị đánh bại dễ dàng như thế?
Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, ai dám tin tưởng?
Một màn này cũng khiến đáy lòng bọn họ sinh ra sợ hãi với Lâm Hữu, không dám tới gần sân đấu chút nào.
Bá!
Đúng lúc này, hào quang sáng lên.
Một lãnh chúa trẻ tuổi lựa chọn khiêu chiến, vừa lúc bị truyền tống ngẫu nhiên đến lôi đài của Lâm Hữu.
Ngay khi lãnh chúa trẻ tuổi nọ nhìn thấy đám thực vật trải rộng khắp sân đấu, sắc mặt người này lập tức biến thành một mảnh trắng bệch, không nhịn được lùi về phía sau.
- Ta, ta nhận thua!
Đối phương đâu còn dám ở lại sân đấu thêm một chút nào nữa, không cần nghĩ ngợi gì đã trực tiếp lựa chọn nhận thua, rồi biến mất tại chỗ.
Cả quá trình không đến năm giây.
-...
Vẻ mặt Lâm Hữu đầy quái dị, không nghĩ tới hắn làm ra phiến rừng rậm này lại gây nên tác dụng uy hiếp.
Nhưng như vậy cũng tốt, tiết kiệm cho hắn không ít khí lực.
Cho nên hắn rất dứt khoát, hoặc là không làm, hoặc đã làm thì phải làm đến cùng, lại tiếp tục vận chuyển lực lượng quy tắc, triệu hồi thêm một mảnh Vườn Hoa Tử La Lan và Huyễn Cảnh Màu Lam ra, rốt cuộc cũng hoàn toàn cải tạo sân đấu thành một mảnh rừng rậm khủng bố không ai dám đặt chân vào.
Sau đó, nhóm lãnh chúa bên dưới chính mắt chứng kiến một cảnh tượng cực kỳ quỷ dị.
Từng lãnh chúa bị truyền tống ngẫu nhiên đến lôi đài của Lâm Hữu, đều chỉ nhìn thoáng qua bốn phía, ngay sau đó đã lập tức lựa chọn nhận thua, thậm chí còn không do dự lấy một giây nào.
Không còn cách nào khác, kẻ có được mảnh nhỏ Thần cách, đều là thành phần hung ác đã từng độc lập đánh chết ma thú thủ lĩnh cấp mười đó.
Đám lãnh chúa bình thường như bọn họ không dám trêu chọc vào nhân vật dũng mãnh bậc này đâu.
Chỉ có thằng ngốc mới ra tay.
Chuyện này khiến cho Lâm Hữu chỉ việc đứng yên trên lôi đài chẳng cần làm gì hết, cũng thoải mái tích lũy được mười thắng liên tiếp.
Sau đó, trong một tiếng nhắc nhở của hệ thống, hắn được trực tiếp truyền tống rời khỏi không gian tầng một.
- Hô... cuối cùng ôn thần này cũng đi rồi.
Nhóm lãnh chúa bốn phía nhìn thấy hắn rời đi, lập tức hung hăng thở dài nhẹ nhõm một hơi, một đám như trút được gánh nặng.
Thậm chí còn có người từ nãy giờ vẫn không dám lựa chọn khiêu chiến, chỉ vì sợ hãi mình không cẩn thận sẽ bị truyền tống ngẫu nhiên đến lôi đài của Lâm Hữu.
May mắn, ôn thần này cũng không ở lại tầng một quá lâu, khiến cho bọn họ cuối cùng cũng bình tĩnh lại, để tiếp tục hừng hực nhiệt tình đi lên lôi đài chiến đấu.

Bên kia.
Sau khi Lâm Hữu lên đến tầng hai, tình huống vẫn y chang tầng một, không gặp được đối thủ nào có thể tạo thành uy hiếp cho hắn.
Cứ như vậy một đường chiến đấu một đường leo lên, rất nhanh hắn đã đặt chân vào không gian tầng thứ chín.
Bạn cần đăng nhập để bình luận