Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 733: Giao Dịch Thủy Tinh Bản Nguyên

- Hả? Cái gì vậy?
Vẻ mặt Trầm Xuân Phong đầy tò mò.
Mấy đồng bạn của hắn cũng hiện lên vẻ hứng thú.
Bọn họ cũng không cho rằng, Lâm Hữu chỉ là một lãnh chúa cấp tám có thể lấy ra thứ gì khiến bọn họ động tâm.
Sở dĩ có lòng thanh thản đi tới nhìn, thuần túy chỉ vì tâm tình đang vui vẻ mà thôi.
Nhưng câu tiếp theo của Lâm Hữu, lại khiến vẻ mặt bọn họ đồng loạt biến đổi.
- Nếu ta nói, trong tay ta có một viên Thủy Tinh Bản Nguyên, nhóm các ngươi có tin hay không?
- Thủy Tinh Bản Nguyên?
- Ngươi xác định ngươi có Thủy Tinh Bản Nguyên?
- Thứ kia chính là thứ bảo vật chỉ rơi khi đánh chết ma thú lãnh chúa cấp chín trở lên.
Đám người Trầm Xuân Phong đều hiện lên vẻ mặt hoài nghi đánh giá Lâm Hữu, không quá tin tưởng lời nói của hắn.
Nhưng khi bọn họ nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Lâm Hữu, lại cho rằng hắn không giống đang nói dối, khiến bọn họ không khỏi nghi hoặc không thôi.
- Ngươi khẳng định?
- Đúng.
- Vậy ngươi muốn đổi cái gì?
- Bảo Châu Tín Ngưỡng.
Thứ bảo vật như Thủy Tinh Bản Nguyên, quý giá ở tính tích lũy của nó.
Với Lâm Hữu, tác dụng của một viên thủy tinh thế này không quá lớn, còn không bằng đổi thành lực lượng tín ngưỡng, dùng để tăng lên chiến lực trước mặt.
Thật hiển nhiên mấy người Trầm Xuân Phong không nghĩ tới hắn lại dám chắc chắn như vậy, cả đám đều đưa mắt nhìn nhau.
Tới cuối cùng, Trầm Xuân Phong vẫn ôm tâm lý thà giết nhầm còn hơn bỏ sót rồi trầm ngâm nói:
- Nếu ngươi thực sự có, ta có thể lấy ra 5000 tín ngưỡng đổi với ngươi.
- Được, vậy giao dịch đi.
Lâm Hữu không nhiều lời vô nghĩa, trực tiếp gửi cho đối phương một lời mời giao dịch.
Vẻ mặt Trầm Xuân Phong đầy cổ quái, nhưng cũng không do dự lựa chọn xác định, trước mắt lập tức bắn ra một giao diện.
Ngay sau đó, người này nhìn thấy một viên thủy tinh màu lam tối trên giao diện giao dịch rồi không nhịn được la lên nho nhỏ:
- Di? Ngươi thật sự có?
Trầm Xuân Phong vô cùng ngoài ý muốn.
Mấy người bên cạnh nghe vậy, vẻ mặt tất cả đều tràn đầy kinh ngạc.
Bọn họ không khiếp sợ vì Thủy Tinh Bản Nguyên, mà khiếp sợ vì thực lực của Lâm Hữu.
Một lãnh chúa cấp tám nho nhỏ, lại có bảo vật chỉ rơi khi tiêu diệt ma thú lãnh chúa cấp chín.
Phải biết rằng loại ma thú này cấp bậc, dù là cả tiểu đội bọn họ xuất động, cũng phải cẩn thận ứng phó rồi trả một cái giá thật lớn mới có thể xử lý.
Còn là dưới tình huống ma thú dưới cấp S.
Bọn họ còn như vậy, thì lãnh chúa cấp tám bình thường gặp phải, ngay cả phòng ngự của ma thú kia còn không phá nổi, đừng nói tới chuyện đánh chết.
Nhưng mặc kệ Trầm Xuân Phong kinh ngạc như thế nào, đối phương vẫn phải bắt lấy viên Thủy Tinh Bản Nguyên này.
Người này lập tức tìm kiếm một chút trong không gian cá nhân, lấy ra mười viên Bảo Châu Tín Ngưỡng trung cấp thêm 500 điểm tín ngưỡng đặt bên trên giao dịch giao diện, sau đó lựa chọn giao dịch.
………..
Khi Lâm Hữu trở lại lãnh địa, đã là buổi chiều.
Hắn cầm 10 viên Bảo Châu Tín Ngưỡng trung cấp vừa nhận được, rất nhanh đã đi vào dưới tàng cây Đại Thụ Thế Giới.


Xin hỏi có sử dụng Bảo Châu Tín Ngưỡng (trung cấp) hay không?

- Sử dụng toàn bộ.
Âm thanh vừa rơi xuống, tất cả Bảo Châu Tín Ngưỡng đã hóa thành ánh sáng dung nhập vào Đại Thụ Thế Giới, đồng thời một cỗ năng lượng khổng lồ dũng mãnh tràn vào trong cơ thể, cường hóa thân thể.
Mà tín ngưỡng lực của hắn, cũng lập tức tăng tới 25 ngàn trở lên, cuối cùng cũng thành công vượt qua một nửa bậc cửa.
Về phần quả Bản Nguyên kia, Lâm Hữu không lập tức mang nó ra trao đổi, mà dự định sau khi thu thập đủ số lượng lại tính sau.
Dù sao cũng chỉ có 1 ngàn sức mạnh tín ngưỡng mà thôi.
Hắn rời khỏi giao diện, cầm bí bảo vừa đạt được đi vào Căn Cứ Binh Chủng, trói buộc cho chi nhánh Cỏ Đèn Lồng và thực vật rồng.
Về phần bí bảo cấp thấp thay xuống, tạm thời giữ lại trước, về sau có cơ hội có thể cầm bán đi, hoặc là đổi thành thứ khác.
Thao tác một phen, thực lực của hắn lại tăng lên không nhỏ, cuối cùng hắn cũng đổi được tất cả Bí Bảo Binh Chủng thành cấp SSS, chỉ thiếu mấy binh chủng trang bị, bồ công anh và Cổ Thụ Tri Thức… Những loại phụ trợ còn lại chưa có bí bảo mà thôi.
- Còn chút thời gian, ra bên ngoài nhìn thử.
Lâm Hữu nhìn thoáng qua sắc trời, không tiếp tục ở lại bên trong lãnh địa nữa mà mang theo Linh Tịch đi ra bên ngoài, xem xét tình huống thành Hoàng Sa.
Trải qua này mấy tháng phát triển, lúc này phạm vi nội thành thành Hoàng Sa đã được mở rộng ra chừng bốn, năm lần, cơ hồ đã bao trùm phạm vi cả rừng rậm.
Hơn nữa vì tính đặc biệt của lãnh địa, nội thành vừa mở rộng ra bị chia thành hai tầng cao thấp, mặt đất và trên cây.
Ở trong rừng rậm xây dựng thành mạng lưới giao thông thông suốt bốn phương, tới mỗi một nơi trong nội thành, nơi nơi đều là xe người tới lui cảnh tượng náo nhiệt.
Hơn nữa càng tới gần buổi chiều, lại càng có nhiều thương đội xe ngựa từ thành thị khác ở xung quanh tới đây, tất cả đều đổ vào trong thành.
Lâm Hữu đi dạo một vòng bên trong khu nội thành mới mở rộng, rốt cục cũng tìm được Tiết Trường Quý và Ngụy Cương đang nói chuyện với nhau ở sa mạc rừng rậm phía Đông.
- Lãnh chúa đại nhân.
- Ra mắt lãnh chúa đại nhân.
Hai người nhìn Lâm Hữu đến, lập tức cung kính hành lễ với hắn.
Lâm Hữu hơi hơi nâng tay:
- Miễn lễ đi, gần đây nơi này xây dựng thế nào rồi?
Nói xong, hắn còn nhìn quét một vòng đồn biên phòng giản dị bên ngoài rừng rậm, cùng từng đội vệ binh tuần tra đang chỉnh tề qua lại.
- Bẩm lãnh chúa đại nhân, về cơ bản việc xây dựng nội thành đã đi vào quỹ đạo, chỉ cần thời gian phát triển là được, nhưng đồn biên phòng phòng ngự bên này lại có chút vấn đề.
Tiết Trường Quý chắp tay nói.
- Vấn đề gì?
Lâm Hữu thu lại ánh mắt, nhìn sang đối phương.
Không đợi Tiết Trường Quý trả lời, Ngụy Cương bên cạnh đã nói:
- Là như vậy, hôm nay có đội ngũ ra ngoài săn bắn quay về báo cáo, dường như ma thú bên trong sa mạc đã trở nên càng ngày càng mạnh và táo bạo hơn trước kia.
- Còn có việc này?
Ánh mắt Lâm Hữu vừa động.
Bạn cần đăng nhập để bình luận