Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 819: Đáng Chết, Bị Chơi Rồi!

Lâm Hữu ngạc nhiên không thôi, đây cũng không phải tin tức gì tốt.
Mà sau khi đội ngũ hai bên tiến đến, giằng co cách một cái khe hở không gian, không khí dần trở nên nặng nề.
Lâm Hữu quan sát một chút, ngoại trừ hắn, bọn họ bên này tổng cộng có bốn người, Liên Minh Giới Vực đối diện lại có năm người, đều là người thuộc một đội ngũ.
Có thể đuổi tới nhanh như vậy, hiển nhiên đám người ấy đang thăm dò gần nơi này.
- Người anh em.
Lúc này, người đàn ông cầm đầu tiểu đội bốn người bên cạnh kia nhìn qua hắn.
- Đợi chút nữa nếu không phiền thì cùng bọn ta đối địch nhé, ý ngươi thế nào?
- Có thể.
Lâm Hữu yên lặng gật đầu.
Hắn không ngốc, đương nhiên sẽ không lựa chọn cùng hai bên đội ngũ là địch ở ngay khi này.
Ít nhất ở ngoài sáng, bọn họ đều có chung kẻ địch là Liên Minh Giới Vực.
- Được, để cho chúng ta cùng đối phó mấy người kia trước.
Người đàn ông kia trầm giọng nói.
Sở dĩ mời Lâm Hữu, cũng không phải vì bọn họ cảm nhận được thực lực của hắn, chỉ đơn thuần vì kéo lại chênh lệch số lượng người đôi bên thôi.
Bằng không bốn đối năm, khi cướp đoạt ma thú lãnh chúa không có lợi.
Mà ngay lúc bọn họ đang nói chuyện, rốt cuộc ba con ma thú lãnh chúa kia cũng hoàn toàn chui ra khỏi khe hở và phát ra một tiếng rít gào rung trời, đột nhiên vọt về phía bọn họ.
- Ra tay!
Hai bên tiểu đội không chút do dự, vung bàn tay to lên, mấy ngàn binh chủng cấp chín trống rỗng xuất hiện, vọt tới ma thú lãnh chúa.
Nhưng khiến cho tiểu đội bốn người không nghĩ tới chính là.
Vừa khai chiến, Liên Minh Giới Vực đối diện đã lập tức chia ra ba người, trực tiếp lách qua cái khe đi tới vây quanh Lâm Hữu, hoàn toàn tách hắn ra khỏi tiểu đội bốn người.
Mục đích là giải quyết kẻ lạc đàn như hắn trước!
………..
- Lên! Giải quyết hắn đi!
Một tiếng quát chói tai truyền ra từ trong miệng ba lãnh chúa Liên Minh Giới Vực.
Căn bản không cho những người khác có cơ hội phản ứng, hơn hai ngàn binh chủng đã hình thành vòng vây, từ ba phương hướng đi tới bao quanh Lâm Hữu.
Nhất là binh chủng dã thú xông tới đầu tiên, đã hóa thành tàn ảnh lao đến, trực tiếp phong tỏa tất cả đường lui của Lâm Hữu.
Tiểu đội bốn người muốn cứu viện, cũng bị hai lãnh chúa Liên Minh Giới Vực còn lại và ma thú ngăn cản, không thể bứt ra.
- Được rồi.
Lãnh chúa hệ Dã Thú phe địch cong lên khóe miệng, hiện ra nụ cười tàn nhẫn, giống như đã nhìn thấy hình ảnh Lâm Hữu nhuốm đầy máu tươi tại chỗ.
Nhưng giây tiếp theo, nụ cười lập tức cứng lại trên mặt đối phương.
Thậm chí cả hai đồng bạn bên cạnh người nọ cũng biến sắc, kinh hoàng nhìn về phía trước.
Sưu!
Chỉ thấy lúc này, lượng dây leo lớn vô cùng, lấy Lâm Hữu làm trung tâm đột nhiên lan tràn ra ngoài.
Những binh chủng dã thú kia xông lên trước nhất đã bị xỏ xuyên thân thể trong nháy mắt, một đám giống như vải rách mắc lên đám dây leo.
Ngay sau đó, mảng lớn thực vật điên cuồng xuất hiện, số lượng khủng khiếp vô cùng, không hề thua kém cả ba người bọn họ cộng lại!
- Trở về!
Ba người kinh hoàng la lên, mang theo binh chủng vội vàng lùi về phía sau.
Nhưng nghênh đón bọn họ lại là một đống dây leo to lớn lao ra khỏi mặt đất, trực tiếp vây kín đường đi.
Sau đó, trong một đợt tiếng nổ ầm vang và cát bay đá chạy, từng sợi nối tiếp từng sợi dây leo trồi lên, xây dựng thành một cái lồng giam to lớn ở bốn phía xung quanh rừng rậm dây leo, vây chết toàn bộ bọn họ ở bên trong.
- Đáng chết, bị chơi rồi!
- Xông lên cắt nát đám dây leo này cho ta!
Mấy tiếng quát lớn vang lên, tất cả binh chủng lập tức thay đổi phương hướng, kỹ năng bùng nổ, khởi xướng trùng kích về phía dây leo đằng sau.
- Còn muốn chạy? Đã không còn cơ hội nữa rồi.
Lâm Hữu đứng bên trên bản thể Thanh Đằng, ánh mắt hắn lạnh nhạt.
Trong nháy mắt khi âm thanh vừa rơi xuống, Rêu Cộng Sinh phát động hiệu quả bí bảo Bỏ Hết Vào Một Giỏ, chuyển hóa tất cả thuộc tính thành thể chất.
- Phanh ——
Binh chủng của ba lãnh chúa hung hăng va chạm vào dây leo, tất cả đều bị lực lượng dũng mãnh đẩy lui trở về.
Mà nơi chúng nó công kích, chính bị rách một tầng da mà thôi, suýt chút nữa còn không phá nổi phòng ngự.
- Làm sao có thể!
Ba vị lãnh chúa trừng to mắt như muốn nứt ra, khó có thể tin nổi.
Mà ngay khi bọn họ quá đỗi rung động, quân đoàn cổ thụ đã được Thanh Cương dẫn dắt, một đám tay cầm kiếm thuẫn, phát động Xông Tới Dã Man lao lên hung hăng va chạm.
Phía trên mặt đất, còn có đống dây leo chi chít nhanh chóng bay múa rồi từ bốn phương tám hướng đi tới vây quanh bọn họ.
- Mau! Mau ngăn cản chúng nó!
- Phòng ngự! Mau phòng ngự!
- A ——
Bên trong rừng rậm dây leo xuất hiện một mảnh hỗn loạn, tiếng kêu sợ hãi liên tục vang lên.
Lượng lớn bụi gai và khí độc điên cuồng xuất hiện, đồng thời kết hợp với từng đợt nổ mạnh kịch liệt cùng bồ công anh bay múa đầy trời.
Mấy người bên ngoài kia, chẳng còn cách nào khác, chỉ biết trơ mắt nhìn ba người kia bị thực vật bao phủ. Vài tiếng kêu thảm thiết qua đi, dần dần không còn tiếng động nữa.
Chết…. chết rồi?
Tiểu đội bốn người lúc trước còn nói muốn hợp tác cũng Lâm Hữu cũng không nhịn được nuốt nuốt nước miếng, trong mắt tràn đầy hoảng sợ.
Ba lãnh chúa cấp chín… ngắn ngủi không đến năm phút đồng hồ.
Toàn bộ chết sạch!
Thực lực phải mạnh mẽ đến loại trình độ nào mới có thể làm được?
Bọn họ còn vậy, đừng nói tới hai người còn lại của Liên Minh Giới Vực kia, hai người vừa lùi về phía sau vừa hoảng sợ nhìn cánh rừng rậm dây leo ở xa xa kia.
Cuối cùng liếc nhau, trực tiếp xoay người bỏ chạy.
Không một chút do dự!
Mãi cho đến lúc này, phiến rừng rậm dây leo kia mới từ từ buông ra, Lâm Hữu với vẻ mặt bình tĩnh nhìn chăm chú vào hai bóng dáng nhanh chóng đi xa kia.
Thực lực của mấy lãnh chúa này không được tính là mạnh mẽ, chỉ có thể xem như trình độ bình thường nhất ở bên trong cấp chín, căn bản không có bao nhiêu uy hiếp với hắn.
Mà tài nguyên trên người ba lãnh chúa vừa rồi cũng ít đến đáng thương.
Cộng tất cả vào mới được 700 triệu ma năng thôi, phỏng chừng bọn họ đã dùng để phát triển lãnh địa hết rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận