Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 673: Hồi Sinh Vô Ảnh

Đúng vậy.
Đây đúng là một kiện bảo vật lúc trước khi hắn vừa tới vị diện Ma Thú, đã tham gia vây sát hóa thân Thiên Ma rồi cướp được.
Hiện tại, quần đảo trôi nổi bên kia đã bị ma thú cấp mười phủ kín bằng cái lồng lửa đen, tùy tiện đi qua sẽ là không công chịu chết, đừng nói tới chuyện sử dụng Chúng Thần Thiên Sứ Cầu Nguyện tiến hành hồi sinh quần thể.
May mắn hắn còn đạo cụ phục sinh binh chủng, bằng không hắn cũng không thể cứu được Vô Ảnh.
Nghĩ đến đây, Lâm Hữu cầm Thập Tự Phục Sinh đi vào dưới tàng cây Đại Thụ Thế Giới.


Xin hỏi có sử dụng Thập Tự Phục Sinh làm sống lại binh chủng hay không?

- Có!


Xin chỉ định binh chủng sống lại.

- Vô Ảnh.


Chỉ định thành công, vì binh chủng chỉ định là binh chủng cấp tám, muốn sống lại cần tiêu hao 25 triệu ma năng, có xác định sống lại hay không?

Đậu xanh, đắt thế!
Chiêu mộ một binh chủng cấp tám chỉ cần 25 ngàn mà thôi, nhưng muốn làm nó sống lại cần tới 25 triệu?
Quá đen nhưng không còn cách nào khác.
Vô Ảnh chính là một trong những thuộc hạ có chiến lực cường đại nhất của hắn, dù đắt đến mấy cũng phải cho nó sống lại.
Hắn không nghĩ nhiều, lập tức trả lời:
- Sống lại!
Trong nháy mắt khi âm thanh rơi xuống, trên Đại Thụ Thế Giới lập tức xuất hiện một cỗ khí tức sinh mệnh nồng đậm, sau đó hội tụ trên không trung.
Cuối cùng, Vô Ảnh bị miểu sát lại xuất hiện ở trước mặt Lâm Hữu, từ không trung chậm rãi hạ xuống.
Mấy Vương tộc khác thấy vậy, lập tức xông tới, bộ dáng vui mừng khôn xiết.
Lâm Hữu vội vàng ấn mở giao diện Vô Ảnh xem xét.
May mắn, các hạng thuộc tính không bị mất đi, kinh nghiệm cũng được bảo tồn lại.
Tổn thất duy nhất, chính là Rêu Cộng Sinh trên người Vô Ảnh, không thể sống lại cùng nhau.
Nhưng một đài rêu chỉ tốn ba, bốn triệu ma năng mà thôi, cùng lắm thì tái tạo lại.
Nghĩ đến đây, Lâm Hữu chiêu mộ một gốc Liễu Quỷ Xảo Quyệt, rồi vừa Đột Biến vừa mở ra kênh công quốc, xem xét diễn biến có liên quan đến thánh vực.
- Móa nó, con ma thú cấp mười vừa rồi đúng là dọa chết người, cũng may ta chạy trốn mau.
- Đúng là sợ muốn chết, không nghĩ tới nó lại xuất hiện ở hòn đảo bên ngoài.
- Quá đáng sợ, vừa rồi ta ở ngay trên hòn đảo phụ cận, sợ tới mức trực tiếp chạy thoát trở về.
- Nhóm quốc vương đã đuổi qua, phỏng chừng hiện giờ đang đánh nhau.
- Ai, tạm thời cứ chờ tin tức trước đi, chờ xong rồi lại qua đó.
Chiến đấu giữa cấp mười, đã không phải cấp bậc như bọn họ có thể tiếp xúc được.
Tùy tiện đi qua chỉ khiến bản thân mình rơi vào nguy hiểm mà thôi.
Còn không bằng thành thật đợi ở bên trong lãnh địa chờ tin tức, dù sao ma thú bạo động còn có thể liên tục trong vài ngày, không lo không kiếm được tài nguyên.
Cứ như vậy, cả đám vẫn một mực đợi cho đến buổi chiều.
Cuối cùng, tin tức ma thú cấp mười bị đánh lui đã truyền quay lại.
Lâm Hữu đang bận việc bên trong lãnh địa lập tức đứng dậy, vội vàng truyền tống đến bên trong Thánh Vực.
Quả nhiên đúng như tin tức, hắn qua bên này đã không còn thấy bóng dáng ma thú cấp mười nữa.
Nhưng bên trên quần đảo trôi nổi, lại xuất hiện lượng lớn tổn hại, thậm chí có nơi còn bị đánh cho dập nát, hóa thành đá vụn trôi nổi trên không trung.
Nhìn một màn này cũng đủ hiểu chiến đấu vừa rồi kịch liệt nhường nào.
- Mau, lại bắt đầu có cái khe mới xuất hiện, nhanh qua trợ giúp!
- Đi nhanh thôi, đi trước chiếm vị trí tốt lại nói sau.
- Bên kia lại có ma thú chạy đến!
Sau khi Lâm Hữu đơn giản xem xét tình huống bốn phía một chút, hắn cũng theo nhóm lãnh chúa vừa truyền tống tới đây, khuếch tán ra ngoài, triệu hồi binh chủng ngăn chặn kia một đám khe hở không gian mới xuất hiện, ngăn cản một vòng thú triều mới.
Vậy là bên trên quần đảo trôi nổi vốn đã tan nát không chịu nổi, lại bắt đầu từ từ trở nên náo nhiệt, nơi nơi đều là tiếng la lên của nhóm lãnh chúa và âm thanh chiến đấu.
Lần này, Lâm Hữu đã có kinh nghiệm.
Hắn không tới quá gần cái khe, mà tìm một góc thích hợp, tiếp tục săn giết ma thú vừa chạy ra khỏi cái khe.
Ma thú cấp mười vừa xuất hiện đã hại hắn tổn thất gần 30 triệu ma năng, phải mau chóng bổ sung nhanh mới được.
Cho nên hắn cũng không tiếp tục nương tay, tất cả binh chủng toàn bộ khai hỏa, chỉ cần là ma thú dám lao về bên này, đều đánh chết.
Tình hình chiến đấu bên trên quần đảo trôi nổi, cũng theo nhóm lãnh chúa không ngừng xông đến mà dần dần ổn định trở lại.
Đảo mắt một cái đã là giữa trưa ngày hôm sau.
Trải qua một ngày tích lũy, rốt cục ma năng của Lâm Hữu cũng thành công đột phá 400 triệu, đạt tới trình độ 420 triệu.
Mà ngay khi giữa trưa buông xuống, trong tất cả khe không gian lại vang lên một tiếng thú rống.
- Đến đấy, ma thú lãnh chúa sắp tới!
Nghe tiếng thét gào truyền đến từ bên cạnh, Lâm Hữu rùng mình, vẻ mặt lập tức trở nên ngưng trọng.
Ngày hôm qua không bao lâu sau khi ma thú lãnh chúa xuất hiện, ma thú cấp mười cũng buông xuống.
Tuy không biết hôm nay có xảy ra tình huống như vậy hay không, nhưng hắn vẫn xuyên thấu qua tinh thần liên hệ, khiến cho nhóm thực vật đang khuếch tán ra ngoài nhanh chóng lui về, dần dần rời xa vị trí khe không gian.
Hình như lãnh chúa khác cũng có ý tưởng này.
Một đám không dám ở lại nơi biên giới khe không gian, ngược lại đang dần dần kéo giãn chiến tuyến đến biên giới đài cao, làm tốt chuẩn bị tùy thời sẽ truyền tống thoát đi.
- Rống!!
Tiếng rống giận dữ kinh thiên tới rất đúng hẹn.
Bên trên tất cả khe hở không gian ở giữa đài cao, bắt đầu xuất hiện lượng lớn ma thú cấp thủ lĩnh, cùng một bộ phận nhỏ ma thú cấp lãnh chúa.
Mà ở hòn đảo trung tâm bên kia, lại trực tiếp xuất hiện hai ma thú lãnh chúa cấp chín, chúng nó đột nhiên lao ra từ cái khe, hung hăng va chạm cùng binh chủng của nhóm lãnh chúa cấp chín.
Mà Lâm Hữu bên này, lại xuất hiện bảy tám con ma thú lãnh chúa cấp tám, không ngừng khuếch tán đi bốn phía.
- Ừm?
Bỗng nhiên, ánh mắt Lâm Hữu bị xa xa một con ma thú hệ thực vật hấp dẫn, ngay sau đó lộ vẻ mừng rỡ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận