Lãnh Chúa Toàn Dân Binh Chủng Của Ta Biến Dị

Chương 277: Các Anh Em, Ngày Mai Chính Là Ngày Chiến Trường Vạn Giới Mở Ra, Mọi Người Đã Chuẩn Bị Sẵn Sàng Chưa?

Lúc này, Kỷ Vân Sương đứng bên cũng giải thích:
- Tinh Linh Hoa Nhưỡng là loại rượu được Tinh Linh nhất tộc dùng trăm loại hoa chế tạo nên. Hiệu quả cường hóa thân thể của nó cực kỳ tốt. Hơn nữa có thể nói thứ này là mỹ vị thế gian. Cha ta cũng tìm không ít tài nguyên mang đến mới đổi được một chút từ trong tay bọn họ đó.
- Tiểu nha đầu nói đúng, thứ này chính là bảo bối.
Mạch Cách n yêu thích không muốn rời cứ liên tục sờ sờ vò rượu trong tay, bây giờ hắn đã không còn bài xích Kỷ Vân Sương như hồi nãy nữa.
Sau khi cất thật cẩn thận vò rượu bảo bối đi, hắn mới hỏi:
- Ngươi muốn rèn cái gì? Lấy ra cho ta nhìn.
- Chính là thứ này, ngươi xem có thể rèn hay không?
Kỷ Vân Sương vội vàng lấy ra cái mai rùa hồi nãy.
Nhìn thấy mai rùa, ánh mắt Mạch Cách n lập tức sáng lên, hắn trực tiếp nhận lấy nó, cẩn thận kiểm tra.
- Tài liệu này không tồi, là thứ thích hợp nhất để tạo ra áo giáp rất tốt, năm ngày sau tới lấy đi.
- Thật ư?
Sắc mặt Kỷ Vân Sương vui vẻ:
- Tốt lắm, đến lúc đó ta sẽ qua lấy.
- Không cần phải phiền toái như vậy, chờ sau khi tạo xong, ta sẽ liên hệ rồi đưa tới chủ thành cho ngươi.
Lâm Hữu chen vào nói.
- Đó là ngươi nó nha, đến lúc đó đừng quên.
Kỷ Vân Sương cười hì hì nói.
- Yên tâm đi, ngươi thấy ta giống loại người nói mà không giữ lời ư?
- Giống.
Kỷ Vân Sương bày ra bộ mặt nghiêm túc:
- Lần đầu tiên đụng tới, ngươi còn cướp tài nguyên của ta, ai biết ngươi có thể nuốt trang bị của ta hay không?
-...
Hay rồi, bị Kỷ Vân Sương chụp cho cái mũ, nhưng hắn lại không biết nên phản bác kiểu gì, vẻ mặt trở nên cực kỳ xấu hổ.
Mà Kỷ Vân Sương thấy bộ dáng ăn quả đắng này của hắn, ánh mắt cũng dần dần cong thành hình trăng non.
Đúng là vận may đến rồi đi, cuối cùng cũng có một lần cô chiếm thượng phong.
Không biết như thế nào, lúc này cô thấy lòng mình vui sướng cực kỳ, còn có một tia đắc ý nho nhỏ nữa.
Đại khái bởi nãy giờ đối phương đã làm cô kinh ngạc quá rồi, bây giờ mới được trả đũa lại một lần.
Cứ như vậy, hai người tạm biệt Mạch Cách n, rời khỏi dãy núi quay về thành Hoàng Sa.
Sau khi Kỷ Vân Sương cùng Lâm Hữu đi dạo ở trong thành một chút, cô cũng truyền tống quay về lãnh địa của mình, chờ đợi ngày trang bị thành công tạo ra.
…………
Tham gia nhóm VN98 của chúng mình trên F.B để thảo luận, nhận mã khuyến mãi và nhận thông báo sớm nhất khi có truyện mới nha.
Nửa tháng thời gian, nói dài không dài, bảo ngắn không ngắn.
Ngay khi Lâm Hữu vừa phát triển lãnh địa vừa bồi dưỡng binh chủng, cuối cùng cũng tới ngày Chiến Trường Vạn Giới mở ra.
Vào buổi tối trước khi Chiến Trường Vạn Giới mở ra.
Lúc này, trên kênh nói chuyện phiếm, tất cả đều là tin tức không ngừng xẹt qua, náo nhiệt hơn ngày thường rất nhiều
- Các anh em, ngày mai chính là ngày Chiến Trường Vạn Giới mở ra, mọi người đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?
- Cần phải hỏi ư? Đã sớm chuẩn bị tốt rồi, chỉ chờ ngày mai tập thể truyền tống thôi.
- Đã chuẩn bị đầy đủ lắm rồi, ngày hôm qua ta lại thăng cấp hai binh chủng cấp bảy, nhất định phải giết tơi tả đám giới vực khác.
- Ta cũng vậy, lần trước chỉ dẫn theo năm đứa cấp bảy, thiếu chút nữa đã chết ở nơi đó, lần này ta mang theo hơn ba mươi đứa cấp bảy. Ha ha ta có cảm giác mình sắp xưng bá chiến trường rồi.
- Nói đúng! Lần này nhất định phải giết tơi tả đám giới vực khác, cướp về khí vận đã mất đi!
- Cố lên! Các anh em!
- Cứ làm là xong!
Sau lần trước bị cướp đoạt khí vận, có thể nói tất cả nhóm lãnh chúa đại lục Nguyên Thủy đều nghẹn một hơi, bọn họ vẫn luôn chờ chiến trường lần này mở ra để báo thù rửa hận.
Tuy đám lãnh chúa cấp cao lại không nói gì, nhưng một đám cũng là hăng hái bừng bừng. Trong khoảng thời gian ba tháng này, ai nấy đều liều mạng tăng lên thực lực của mình, bồi dưỡng thêm càng nhiều binh chủng cường đại hơn.
Đương nhiên, trong đó cũng có rất nhiều lãnh chúa mới vừa buông xuống đại lục Nguyên Thuỷ không lâu.
Sau khi bọn họ biết được tình huống cụ thể của Chiến Trường Vạn Giới từ trong miệng đám lãnh chúa lâu năm, một đám đều trở nên vô cùng khẩn trương, cũng bàn tán không ngừng trên kênh nói chuyện.
Điều này khiến Lâm Hữu không khỏi nhớ tới khi hắn vừa tới nơi này.
Hắn cũng vậy, cũng có vẻ mặt ngơ ngẩn không hiểu gì, đã bị truyền tống đến bên trong nơi kia.
May mắn hắn có vận khí tốt, được phân phối tới một chiến trường yếu ớt, nhóm lãnh chúa nhiều nhất chỉ có bam bốn mươi binh chủng cấp bảy mà thôi, bằng không hắn có thể trở về hay không, cũng khó nói.
Bởi vậy đám lãnh chúa mới này muốn sống sót, phỏng chừng chỉ có thể cầu nguyện cho mình không bị phân phối đến chiến trường nơi đám đại thần chạy khắp nơi trên mặt đất thôi.
Nghĩ đến đây, Lâm Hữu trực tiếp tắt đi giao diện, gọi Linh Tịch đang chơi đùa cùng đám thực vật khác bên trong lãnh địa tới bên người, nhìn điểm kinh nghiệm của nó một chút.


Cấp bậc: cấp bảy (2498/2500)

Đúng vậy!
Trải qua đoạn thời gian trước vẫn một mực rèn luyện trong chủ thành, vốn dĩ Linh Tịch cần hơn ba tháng mới đầy kinh nghiệm, lúc này kinh nghiệm của nó đã gần đầy rồi, chỉ kém hai điểm thôi.
Sở dĩ hắn không lập tức đi nghỉ ngơi, cũng vì chuyện này.
Cứ như vậy, hắn vẫn đợi trong lãnh địa hai tiếng đồng hồ sau, cuối cùng trong đầu hắn cũng vang lên một tiếng nhắc nhở.


Chúc mừng ký chủ, kinh nghiệm của Sứ Giả Yêu Tinh · Linh Tịch đã đầy, thỏa mãn điều kiện thăng lên cấp tám, xin hỏi có thăng cấp hay không?

- Thăng cấp!
Lâm Hữu hít sâu một hơi, trực tiếp đáp.
Hắn vất vả thu thập Tinh Hoa Lãnh Địa cấp bảy như vậy, không phải vì giờ khắc này sao?
Chỉ thấy trong nháy mắt khi giọng nói của hắn rơi xuống, thân thể Linh Tịch lập tức bị một chùm ánh sáng bao vây.
Vốn dĩ chỉ có một hộ thân yêu tinh, dần dần phân liệt thành hai cái, vờn quanh ở Linh Tịch bên người không ngừng bay múa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận